Trên đời này có một gặp gỡ luôn được ông trời sắp đặt sẵn và người ta gọi cuộc gặp gỡ đó là: định mệnh (duyên phận), Nguyễn Viên không biết cô đã dùng hết bao nhiêu dũng khí để thốt ra câu hỏi đó.
Thẩm Dục đã nghĩ đến rất nhiều trường hợp nếu Nguyễn Viên biết anh là đồ đệ của cô nhưng anh không ngờ lại bại lộ ngay ngày hôm nay.
Nguyễn Viên hỏi anh: Anh có phải là đồ đệ của cô hay không?
Không khí bỗng chốc trở nên cứng đờ sau câu hỏi của cô, Nguyễn Viên nhìn anh, đôi mắt cô không hề chớp lấy một cái.
Biểu cảm trên khuôn mặt cô lúc này từ cẩn trọng chuyển dần sang ngại ngùng, cô cắn môi, không biết có phải cô đã hỏi câu hỏi mà đáng lý ra cô không nên hỏi hay không?
Cho dù ra sao đi nữa cô vẫn muốn biết được câu trả lời.
Cô thậm chí còn không thu dọn bàn ăn, bàn ăn bừa bộn, thời gian chầm chậm trôi trái tim của cô cũng theo đó mà bình tĩnh dần.
Cô cụp mắt xuống, đưa tay vén tóc ra phía sau tai.
Thật ra, không có gì nghiêm trọng chỉ là sự tin tưởng của cô đối với anh đã bị giảm sút nghiêm trọng mà thôi.
Bây giờ ngực anh cứ như đang đánh trống “ thịch thịch thịch” cùng với cảm giác bồn chồn, lo lắng, anh không ngờ cô lại phát hiện nhanh đến như vậy.
Phát hiện ra thì cũng tốt thôi như vậy rất dễ để giải quyết vấn đề khi nãy cô vừa hỏi anh.
Trị ngọn nhưng không thể trị tận gốc, biện pháp tốt nhất chính là chứng minh cho người khác thấy anh chính là đồ đệ của cô.
Nói đơn giản hơn là hai người là một cho nên không có chuyện cô bắt cá hai tay.
Lời đồn sẽ tự biến mất mà đến lúc đó cô cũng có thể đánh xếp hạng chung với anh.
Thẩm Dục nở nụ cười dịu dàng, trên mặt anh là biểu cảm thoải mai dễ chịu: “ Em đã biết rồi sao”.
Anh thở dài rồi nói tiếp: “ Anh vẫn không biết phải làm cách nào để nói chuyện này với em nếu anh nói với em rằng anh là đồ đệ của em, anh sợ em sẽ không quan tâm đến anh nữa?”
Nguyễn Viên nhìn anh, trong mắt cô lúc đó hiện lên một chút sự giận dỗi.
Cô không biết vì sao sự tức giận, bất bình lại dâng lên trong lòng cô giống như nước lũ vậy, cô cảm giác bản thân thật ngốc nghếch, bản thân luôn bị người khác đùa giỡn, trêu chọc.
Có lẽ cô không kiên cường như những gì cô nghĩ, ở trước mặt anh cô cố nén cảm giác nghẹn ngào lại nếu bây giờ cô khóc trước mặt anh thì sẽ rất xấu hổ.
Mấy năm nay nhìn cô vẫn luôn lạnh nhạt, trưởng thành nhưng trong thâm tâm cô thì cô vẫn chỉ là một cô gái mới lớn mà thôi.
Bây giờ anh thừa nhận anh là đồ đệ của cô thì có lẽ đó sẽ là một sai lầm, trong lòng cô sẽ có nút thắt đối với anh.
Anh biết chuyện này không thể tiếp tục giấu diếm được nữa nếu anh lại tiếp tục giấu cô thì sau này nếu cô biết được thì độ ảnh hưởng sẽ càng lớn.
Nếu không nằm ngoài dự tính của anh có lẽ anh sẽ không dùng thân phận đồ đệ của cô để tiếp tục chen chân vào cuộc sống của cô, trong tương lai của cô chỉ biết Thẩm Dục mà thôi.
“ Em muốn biết tại sao anh lại làm như vậy?” Nói sớm với cô một chút là được rồi vì sao phải dùng thân phận “ đồ đệ” để ở bên cạnh cô lâu đến vậy lại còn giả vờ làm hai người khác nhau, lại còn không có mối liên hệ, tương quan gì với nhau.
Đã vậy còn tạo một tài khoản mới tặng quà cho cô, lúc nhận được quà cô đã bị dọa đến mất hồn mất vía.
Bây giờ anh làm như vậy, cô cảm thấy bản thân đã nợ anh quá nhiều không biết phải “trả” cho anh như thế nào nữa.
Suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ vẫn có một sự chênh lệch rất lớn bây giờ hai người căn bản suy nghĩ không hề giống nhau.
Thẩm Dục dù sao vẫn là một thẳng nam(1), anh suy nghĩ rồi bắt đầu giải thích với cô: “ Tất cả đều là sự trùng hợp mà thôi, anh không có ác ý đối với em.
Lần đầu tiên gặp em là ở buổi phỏng vấn nhưng trước đó anh đã là đồ đệ của em rồi.
Lúc trước em tự mình đi phát thông báo tuyển đồ đệ, anh liền kết bạn với em sau đó trở thành đồ đệ của em, chuyện này anh chưa từng quên”.
Cô ngẫm nghĩ một chút, thời gian và trình tự đều đúng, lúc trước cô tự mình phát thông báo tìm đồ đệ sau đó Thẩm Dục mới kết bạn với cô.
Trên đời này lại có sự trùng hợp như vậy sao?
“ Sau đó anh trở về từ MSI, lúc đó anh cũng ít livestream rồi anh gặp lại em ở siêu thị khi đó anh chỉ cảm thấy lại có thể gặp lại em thật sự rất may mắn”.
Hai bên tai anh dần đỏ lên, anh hạ thấp đầu sau đó nhìn cô tiếp tục nói: “ Có lẽ em không tin vào cái gọi là “ yêu em từ cái nhìn đầu tiên” nhưng anh đối với em… Có lẽ là từ cái nhìn đầu tiên anh đã thích em rồi.
Vì sao anh biết em là Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội bởi vì anh coi video em chơi VGVD, anh mới biết em là Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội, giọng nói của em, anh nghe qua một lần không quên được cho nên… Rất nhanh anh đã đoán được em chính là sư phụ của anh”.
Cô đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, giọng nói của anh dễ nhận ra như vậy thế mà cô cũng không để ý, dù sao giọng nói nghe trực tiếp ngoài đời và nghe qua điện thoại đều có một chút sự khác biệt vì thế cô không nhận ra cũng là chuyện bình thường.
“ Em đối với anh thật tốt, rất nhiệt tình, nghiêm túc dạy anh làm sao đi rừng lại còn dẫn anh đi đánh xếp hạng, anh cảm thấy một người đàn ông để một cô gái kéo xếp hạng… Có hơi ngại một chút, không phải là anh nghĩ gì xấu đâu! Anh mong bản thân có thể mạnh mẽ hơn, chơi hay hơn để kéo em lên xếp hạng.
Thời gian sau đó anh biết anh thích em quá rồi, sau đó anh trở về nhà một lần lúc anh về thì thấy nhà ở phía dưới nhà em bị cháy vì thế… Anh mới đưa em và em gái em về nhà anh”.
Cô không nói gì nhưng anh đã bộc lộ tất cả tâm tư cho cô thấy làm cô cảm thấy ngại ngùng quá.
Cô luôn là một người sợ phiền phức nhưng người bình thường đều sẽ bộc lộ cảm xúc, cô ngoài đời và ở trên mạng không giống nhau, chuyện đó cô cũng hiểu.
Bị một người ngoài đời biết được chuyện cô chơi game, cô livestream.
Cho dù em gái họ thân thiết với cô là Ngu Hạm cũng không hề biết đến chuyện đó thế mà Thẩm Dục lại biết, suy cho cùng cô vẫn cảm thấy ngại.
Vì thế lúc cô nghe anh nói những việc này cô thấy trên khuôn mặt anh không có biểu cảm gì nhìn có vẻ rất thành thật.
“ Sau này anh không nhịn được nữa, anh muốn theo đuổi em, anh muốn thể hiện thật tốt trước mặt em để em càng ngày càng có nhiều thiện cảm với anh hơn.
Anh thích nhìn em cười, anh thích sự nhiệt tình của em, thích sự tốt bụng của em.
Anh đánh xếp hạng cùng em, anh không hề có suy nghĩ khác bởi vì anh rất vui khi biết người đánh chung với anh là em nhưng em lại không biết điều đó, vì điều đó mà tạo thành rắc rối cho em, anh thật lòng xin lỗi em nhưng em có thể đừng vì chuyện này mà cự tuyệt, mặc kệ anh có được không?
Toàn bộ mọi chuyện anh đều đã nói rõ ràng với cô, mối nhân duyên được ông trời ban cho, một cuộc tình cờ gặp gỡ được sắp đặt bởi trời.
Thẩm Dục cảm thấy thích một người rất đơn giản chính là phải đối tốt với cô ấy, làm cô ấy vui vẻ, làm cô ấy nở nụ cười hạnh phúc.
Cô vẫn còn rất mờ mịt đối với thứ gọi là tình yêu, Thẩm Dục yêu cô làm cô cảm thấy hơi áp lực, cô cố gắng điều chỉnh cảm giác của bản thân, tự nói với bản thân không được phụ một người con trai yêu mình nhiều đến vậy.
Làm sao để có thể trả lại phần tình cảm này đây?
Nếu bây giờ cô đồng ý yêu anh thì cô cảm thấy quá qua loa.
Thẩm Dục là một người nổi tiếng, có rất nhiều fans lại thường xuyên giao lưu cùng fans và lâu lâu anh vẫn tổ chức bốc thăm trúng thưởng.
Rất nhiều người đều nói anh yêu thương fans hơn nữa từ lúc anh không thi đấu chuyên nghiệp cho dù anh có livestream thì anh vẫn luôn khiêm tốn, hiền hòa.
Bản thân anh vẫn luôn tỏa sáng như vậy, ai cũng không ngăn cản được bản thân anh tỏa sáng.
Trên thế giới này có bao nhiêu tuyển thủ chuyên nghiệp được như anh? Có lẽ anh là người duy nhất.
Ngược lại cô thì sao?
Cô chưa bao giờ nhìn thấy trên người mình có bất kì ưu điểm nào.
Cô nhát gan, nhút nhát lại là một cô gái kiểu trạch nữ (2) lúc đi học mới ra khỏi nhà, không đi học thì chỉ muốn ở trong nhà thôi, ngoại trừ chơi game, cô sẽ viết truyện, giọng nói ngọt ngào, thật sự không có ưu điểm nào.
Có đôi khi cô gãi đầu, suy nghĩ tại sao bản thân lại có thể vô dụng đến vậy.
Đến lúc cô ngủ dậy, cô liền nghĩ vô dụng thì vô dụng vậy, đã là cá mặn(3) rồi còn gì.
Đột nhiên cô thở dài, sắc mặt có hơi chán nản.
Thẩm Dục nói cô tốt quá, cô cảm giác cô giống như tiên nữ hạ phàm vậy.
“ Cảm ơn anh,… Em không biết em có nhiều ưu điểm đến vậy”.
Cô né tránh ánh mắt của anh, tay cô đan vào nhau, tâm trạng cô lúc này rất bối rối.
Cô suy nghĩ thật nghiêm túc, cô rất nghiêm túc, thận trọng nói: “ Anh là một người rất ưu tú, độ nổi tiếng của anh rất cao là một thành viên của đội vô địch chung kết thế giới LOL, cả người anh đều là hào quang, em biết anh thích em là một chuyện khó tin đến mức nào”.
Anh muốn nói gì đó nhưng đã bị cô chặn lại: “ Em đã biết điều mà em muốn biết, anh cũng đã nói rõ với em như vậy là đủ rồi còn nói đến chuyện theo đuổi, em cảm thấy em sợ anh nhiều hơn là em có thiện cảm với anh, rất xin lỗi”.
“…”.
Có phải là anh vừa bị từ chối không?
Thẩm Dục nhướng mày, trông anh lúc này có chút đáng thương, giống như một chú chó Labrador đáng thương cụp tai xuống.
“ Như vậy vẫn có thể làm bạn? Em cảm thấy anh “ theo đuổi” em làm em cảm thấy áp lực nhưng hai người chúng ta vẫn đối đãi công bằng với nhau, hy vọng sau này em và anh vẫn có thể làm bạn một cách vui vẻ”.
Cô không phải người mù, cô cảm nhận được cảm xúc của anh biến đổi, trong chuyện tình cảm có vẻ anh hơi thiếu kinh nghiệm, anh nghĩ thích là thích cho nên muốn đối tốt với cô, anh muốn được ở cùng cô.
Thẩm Dục chậm rãi cười, anh có cảm giác như đang ở trên tàu lượn siêu tốc, tâm trạng lên xuống thất thường.
“ Vậy thì phải làm sao thì anh mới có thể ở bên cạnh em?” Thật ra anh đã nghĩ ra rất nhiều cách nhưng bây giờ anh không nhịn nổi nữa, anh hỏi trực tiếp ra thôi.
Cô chưa từng yêu ai cho nên không biết phải ở bên cạnh nhau ra sao?
“ Vậy, chúng ta cứ tạm thời như vậy đi, được không?”
Nguyễn Viên phải từ từ, chậm rãi tiếp nhận tình cảm của người khác, cô cũng sẽ thử xem như thế nào gọi là thích một người.
Hai người ngồi đối diện nhau, Nguyễn Viên đột nhiên bật cười sau đó cô đứng dậy bắt đầu thu dọn bàn ăn.
Không khí giữa hai người nghiêm túc quá, Nguyễn Viên không thích ứng được.
Thẩm Dục bắt đầu đứng dậy giúp Nguyễn Viên thu dọn bàn ăn, anh nói: “ Rất xin lỗi, sau này anh sẽ không nói thích em ra ngoài miệng nữa, anh không nghĩ anh nói vậy sẽ khiến em cảm thấy áp lực nhưng hiện tại thân phận đồ đệ của anh đã bị em phát hiện, tối nay hai người chúng ta cũng nhau livestream đi, được không?”
Nguyễn Viên đem đồ trên bàn gom rồi đem vứt thùng rác, cầm chén đũa bỏ vào bồn rửa trong nhà bếp, Thẩm Dục đi theo cô, nghe được cô hỏi một câu: “ Tại sao em phải làm vậy chứ?”
Dù sao đi nữa việc quan trọng nhất trước mắt là phải giải quyết xong chuyện này, anh không muốn thấy cô bị những kẻ kia hãm hại, lợi dụng.
“ Bọn họ nói em là một cô gái xấu xa vậy cách tốt nhất chính là trực tiếp “tát” lên mặt họ, làm cho họ thấy anh chính là đồ đệ của em, lời đồn sẽ tự sụp đổ như vậy danh dự của em sẽ được bảo toàn”.
Ngày hôm qua anh gọi người đi xử lý tin đồn trên Weibo nhưng anh không ngờ vậy mà sự tình lại vượt quá tầm kiểm soát.
Nhiều người nổi tiếng có dấu “V” đều bắt đầu nghi ngờ và chuẩn bị làm hại cô.
Nguyễn Viên cúi đầu suy nghĩ thật lâu, Thẩm Dục nói biện pháp tốt nhất để giải quyết chuyện này, cô gật đầu nói: “ Được”.
/// Chú thích:
(1) thẳng nam: Chỉ những người đàn ông bình thường.
(2) trạch nữ: là chỉ những người con gái thích ở nhà xem phim, thích chơi với thú cưng hơn là ra ngoài vui chơi với bạn bè.
(3) cá mặn: Cá mặn là cá (khô) ướp muối.
Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà ko ươn, 1 vài loại nhìn sơ như cá sống.
Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết.
Ko có đam mê, ko có ý chí, không có nghị lực sống..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...