- Ca ca chào buổi sáng!
Thanh âm ngọt ngào ở đằng sau vang lên, một bé gái nhỏ xinh mặc váy áo màu tím chạy tới bên Hùng.
Tiểu Vi nhìn thấy Hùng lập tức mang theo vẻ mừng rỡ chạy tới ôm tay hắn.
-Người ta nhớ ca muốn chết a.
-Ách! sao muội tới đây?
Hùng xoa đầu nàng hỏi.
-Cha muội bị bệnh, muội về thăm cha.
-Hôm qua nghe nói ca tới Hoàn Kiếm Tông muội tới đây tìm ca.
Sau khi trở về học viện, Hùng coi Tiểu Vi là nữ nhân của mình rồi, do nàng còn bé nên hắn không ăn thôi.
Hơn tháng nay không thấy nàng Hùng có chút không quen.
Thấy Hùng ngẩn người, Tiểu Vi ghé sát vào Hùng nói nhỏ:
-Ca, hiện tại còn sớm chúng ta về phòng làm nháy đi.
-Kháo!
Hùng suýt ngã ngửa, con bé này quá trâu rồi, quay sang nhìn thấy mặt Dương lạnh lùng làm như không biết gì.
Hùng vội bịt miệng Tiểu Vi lại nói:
-Ta đang muốn đi dạo muội dẫn ta đi được không?
Tiểu Vi ngoan ngoãn gật đầu.
Một đường cười đùa với Tiểu Vi, ba người đã đi tới luyện võ trường của Hoàn Kiếm Tông, đây là nơi tất cả mọi người trong tông đều có thể tới.
So với võ trường kia con người thật nhỏ bé.
Nơi đây cực lớn, một người đứng ở nơi rộng lớn đó sẽ có cảm giác vô cùng trống trải, hệt như con kiến nhỏ đang đứng giữa một vùng đất mênh mông.
Ba người một đường đi tới, sớm đã gây ra một mảnh oanh động.
Lúc này đã có rất nhiều đệ tử tụ tập xung quanh luyện võ trường.
Mặc dù Tiểu Vi chỉ có tu vi Võ Vương nhưng cha nàng là cao cấp Võ Đế, trưởng lão Hoàn Kiếm Tông.
Nếu có được nàng không phải có chỗ dựa vững chắc sao.
Đừng nói nàng xinh đẹp động lòng người như vậy, cho dù nàng xấu xí cũng có hàng nghìn thanh niên xếp hàng muốn cưới nàng.
Nhìn nàng như chim nhỏ nép vào người Hùng, nam đệ tử xung quanh có hâm mộ, có ghen ghét.
-Tiểu tử kia là ai, Tiểu Vi sao lại đi cùng hắn.
-Còn ôm ấp nhau nữa.
-Nhìn bộ dạng tiểu tử kia thực vô sỉ.
-......
Cảm giác sát khí, Hùng vội vàng nhìn lên, một thanh niên áo lam đứng chắn trước ba người.
Thanh niên này bề ngoài tầm 27-28, dáng người thon dài, phong độ nhẹ nhàng, tuyệt đối có thể về hàng ngũ mỹ nam.
Hùng không ngờ tên này tu vi Võ Thánh.
Thanh niên này tên Duy, thiên tài Hoàn Kiếm Tông, hôn phu của Tiểu Vi.
Thấy vợ chưa cưới ôm ấp người khác hắn giận điên lên.
-Muốn chết!
Duy quát lên một tiếng lớn, rút kiếm lao tói Hùng.
-Khương Duy, ngươi nổi điên làm gì?
Thấy hắn lao tới, Tiểu Vi giống như một con mèo bị dẫm đuôi, lập tức giương nanh múa vuốt.
-Hừ, ngươi là vợ chưa cưới của ta, ngươi lại cùng tiểu tử này ôm ấp.
Khương Duy nổi giận đùng đùng.
-Ta không đồng ý hôn ước đó.
Tiểu Vi nói to.
Duy nghiến răng kèn kẹt, hiển nhiên tức giận không nhẹ, nhưng hắn rõ ràng ngạnh sanh đè xuống trầm giọng uy hiếp:
- Chẳng lẽ ngươi không lo lắng thương thế cha mình.
Nghe tới đây Tiểu Vi im lặng.
Duy nhìn qua Hùng nói:
- Tiểu tử, Tiểu Vi không phải là loại như ngươi có thể nhúng chàm.
Sau này nếu còn dám dây dưa Tiểu Vi, bản công tử sẽ làm thịt cả nhà ngươi.
Ngô!
Lúc này Hùng ôm chặt lấy Tiểu Vi, hôn thật sâu lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
-Cái đậu.
Duy tức điên, hắn không ngờ tiểu tử kia không thèm nhìn hắn, hơn nữa còn muốn đào tường nhà hắn.
Nhìn ánh mắt đám người xung quanh, Duy thậm chí cảm thấy trên đầu xanh rờn, hắn bị con kiến Võ Tôn cắm sừng.
Tiểu Vi được Hùng hôn, nàng hạnh phúc sắp hôn mê, đầu óc trống rỗng, hai má đỏ hây hây, nàng vô lực tựa vào người Hùng.
Hùng ôm nàng nhàn nhạt quay sang Duy nói:
-Tiểu Vi là nữ nhân ta, hôn ước chó má gì, ta không quan tâm.
Cút đi.
-Súc sinh, ngươi muốn chết, Bản Thánh sẽ cho ngươi chết!
Duy bị Hùng chọc cho nổi điên quát lên, kiếm ý sau lưng lưu chuyển, rút bảo kiếm ra.
-Ta đánh với ngươi?
Dương biết Hùng chỉ có tu vi Võ Tôn nên lập tức chắn trước người hắn.
Hùng vỗ vỗ vai Dương ung dung nói:
-Đệ đứng xem đi, nữ nhân của ta không phải súc vật có thể nhúng chàm.
- Tốt! Tốt! Tốt.
Duy không giận mà còn cười lớn:
-Đây là chuyện đáng cười nhất ta từng nghe qua.
Buông Tiểu Vi ra, Bản Thánh với ngươi quyết đấu sinh tử.
-Ha ha ha …
Những đệ tử khác của Hoàn Kiếm Tông cười rộ lên.
Cả bọn thấy tội nghiệp Hùng, có tên cười to, nói:
-Võ Tôn mà ngáo như vậy.
-Ngu ngốc.
-Óc chó.
-....
Hùng lười nhìn bọn tôm tép xung quanh, lạnh nhạt nói:
-Không phải nơi đây là nhà của đệ đệ với nữ nhân ta, ta sớm diệt cái tông cùi bắp này rồi.
-Hừ, cứ sủa đi.
Duy sầm mặt:
-Bổn Thánh làm thịt ngươi trước, xong giết cả nhà ngươi.
-Chỉ một chiêu của sư huynh cũng đủ thịt hắn.
-Không nửa chiêu thôi.
Mấy đệ tử xung quanh phụ hoạ.
Võ Tôn chiến Võ Thánh chỉ là đi tìm chết.
Hơn nữa Duy là thiên tài 500 tuổi đạt đến cảnh giới sơ cấp Võ Thánh, thậm chí còn vượt cấp khiêu chiến, dùng một chiêu kiếm để giết loại phế vật Võ Tôn như Hùng dễ như ăn bánh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...