Mọi người làm quen với nhau rất nhanh, đột nhiên Tô Nguyệt nhìn Bạch Gia Thi cười hỏi:
"Gia Thi, em hâm mộ chị lắm nha, công nhận chị giỏi thật đó, có thể vào được công ty giải trí hàng đầu thì đều là nhân tài cả."
Nghe thì có vẻ như là đang khen nhưng ai mà chả biết Bạch Gia Thi nổi tiếng vì nhan sắc chứ thực chất chả có tí tài năng đặc biệt nào, ngay cả một cảnh quay đơn giản còn không quay được thì nói gì đến thực lực.
Ý tứ còn không phải là Bạch Gia Thi dựa vào cửa sau để vào Thần Tinh sao?
Cô nhớ rất rõ giai đoạn này, Phó Từ là đơn phương theo đuổi Tô Nguyệt.
Cô ta còn chưa thích Phó Từ, trải qua bộ phim lần này hai người diễn chính mới bắt đầu có tình cảm.
Vậy thì, cô ta việc gì phải làm khó cho cô.
Có một số người thật sự rất buồn cười, rõ ràng là không thích người ta, nhưng chỉ cần người ta có người thích hay thích người khác thì sẽ cảm thấy khó chịu, chỉ muốn người ta thuộc quyền sở hữu của mình.
Tô Nguyệt này chính là người như vậy.
Bạch Gia Thi thầm khinh bỉ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ kinh ngạc: "Sao cô lại biết tôi gia nhập vào giải trí Thần Tinh? Tin tức này cũng chưa có ai biết!"
Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Tô Nguyệt, ngay cả Phó Từ cũng bất ngờ, chuyện này chỉ có nội bộ công ty biết, người ngoài làm sao có khả năng biết, hắn cũng chưa từng nói cho Tô Nguyệt chuyện này.
Tô Nguyệt đang chờ xem kịch vui cứng họng, cô ta lắp bắp trả lời: "Tôi...tôi có một người bạn ở đó."
Bạch Gia Thi ý tứ sâu xa nhìn Tô Nguyệt: "À, người bạn ấy của cô chắc cũng phải là một người có địa vị cao đấy, có thể giới thiệu một chút cho chúng tôi không?"
Ý tứ chính là: phải là người có địa vị cao mới dám tiết lộ ra ngoài, ngay cả đỉnh lưu tiềm năng như Phó Từ nếu dám tiết lộ ra có khi cũng phải bồi thường hợp đồng chứ đừng nói là nhân viên bình thường.
Kỉ luật của Thần Tinh không ai không biết, họ có bàn tán xôn sao đến đâu nhưng ra ngoài tuyệt đối sẽ coi như không biết gì.
Mà Tô Nguyệt rõ ràng chỉ là diễn viên tuyến 18, còn thua cả địa vị Bạch Gia Thi, vậy thì có thể quen biết ai là bạn có địa vị cao? Còn không phải là được bao nuôi ư?
Tô Nguyệt bị biết bao nhiêu người nhìn chằm chằm, cô ta cảm thấy rất túng quẫn, vốn dĩ tin tức này là do giám đốc Nhậm Luân-một trong những người tình của cô ta tiết lộ, ông ta còn dặn dò không được nói chuyện này ra ngoài, nhưng hôm nay gặp lại Bạch Gia Thi, cô ta nhất thời miệng nhanh hơn não mà nói ra, vốn nghĩ Bạch Gia Thi lần này chắc chắn sẽ ngu ngốc phản bác, như vậy tất cả mọi người còn không nghĩ rằng là giấu đầu lòi đuôi? Nhưng thật không ngờ, người được mệnh danh là ngu ngốc-Bạch Gia Thi lại có thể bật ngược lại cô ta.
"Không phải nói còn một vị khách mời nữa sao? Sao chưa thấy tới nhỉ?" Phó Từ lên tiếng giải vây cho Tô Nguyệt, mặc dù hắn nghi hoặc nhưng trước mặt nhiều người như vậy, cũng không muốn làm mọi chuyện quá ồn ào, ảnh hưởng tới công ty.
Trong lòng mọi người tự hiểu là được, nếu đỉnh lưu đã lên tiếng, cũng không ai nói nhiều nữa, mà hùa theo: "Đúng đúng, không phải đạo diễn nói còn một người khách mời nữa sao? Hơn nữa còn thần bí như vậy, hẳn vị khách mời này có lai lịch không nhỏ."
"Mau tiết lộ đi đạo diễn!"
"Đúng đó."
Bầu không khí thoáng chốc lại trở nên vui vẻ.
Bạch Gia Thi ngược lại cũng không nói tiếp nữa, nếu như nói tiếp thì chính là ngầm đối đầu với đỉnh lưu, hơn nữa có khi còn bị Từ Tinh não tàn mắng là nhỏ nhen.
Cô tham gia chương trình này chỉ muốn có thể yên ổn phát huy tài năng để tăng nhân khí, cũng không phải là vào đây để dìm ai xuống.
Đạo diễn ý vị thâm trường cười cười nói: "Các người đừng có ngạc nhiên quá đó!"
Nói xong quay qua nhường đường cho người đàn ông dáng người cao ráo, ngũ quan tuấn mĩ đi vào.
Vốn dĩ bọn họ chỉ muốn làm bầu không khí trở nên hài hoà hơn nên mới hùa theo như vậy, bọn họ cũng không kì vọng quá cao vào tổ tiết mục có thể mời tới được đại thần, có thể mời được Phó Từ đã là một thu hoạch lớn rồi!
Nhưng vừa nhìn rõ người tới là ai, tất cả đều bị một phen khiếp sợ, thậm chí có người còn tự tát vào mặt để kiểm chứng xem rốt cuộc đây là mơ hay thật..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...