"Bệ hạ? Tiểu Y Y, các fan ở ngoài là kêu em sao?" Vẻ mặt Bàn Bàn tò mò nhìn Hoàng Phủ Tử Y, giống như muốn nhìn ra xưng hô này từ đâu đến.
"Đương nhiên phải!" Hoàng Phủ Tử Y còn không có trả lời, các fan liền hô lên, một chút cũng không luống cuống.
Hoàng Phủ Tử Y hướng về phía fan vẫy tay, lại vang lên lần hô nữa, nhợt nhạt gật đầu "Đại khái bởi vì họ của tôi, bọn họ xưng như vậy."
"Đúng vậy!"
"Không phải!"
Lúc này rất nhiều fan không quá ăn ý, nhưng mà phản đối xuất hiện nhiều hơn.
Hoàng Phủ Tử Y nhướng mày, không biết bao nhiêu lần cảm thấy fan nhà mình quá sốt ruột, mạch não so với người bình thường luôn không giống nhau, căn bản không cho thần tượng là cô đây mặt mũi, quả thực giống một đám antifan.
Phản ứng của Fan như thế, đại đa số là tò mò và buồn cười, Bàn Bàn vừa cười vừa nói: "Những fan nói không phải, mọi người nói là tại sao?"
Bàn Bàn vừa dứt lời, lập tức có hai fan đứng lên, dáng vẻ có chuyện muốn nói, mà Hoàng Phủ Tử Y có dự cảm, khi fan nhà mình trả lời, nhất định không phải như mong muốn của cô.
"Bệ hạ nhà chúng tôi lợi hại nhất không phải là dòng họ, mà là nhan sắc, giá trị là đẹp nhất có hiểu không? Bệ hạ của chúng tôi đẹp nhất!" Sau khi fan nhận được microphone của trợ lý, lập tức giải thích, còn có dáng vẻ vinh dự, giống như sắc đẹp của bản thân mình mà kiêu ngạo vậy.
Hoàng Phủ Tử Y chớp chớp mắt, có ý định che mặt đi luôn!
Mà một fan khác cũng muốn giải thích, chủ động đoạt microphone, liền dùng giọng điệu khinh bỉ nói: "Bệ hạ nhà tôi mới không dựa vào nhan sắc, bệ hạ nhà tôi là rất nỗ lực, cố gắng mặc áo bào!"
Lúc này đây, Hoàng Phủ Tử Y khóe miệng giật giật, tuy rằng đối phương là có ý tốt nhưng mà cô nghe lại cảm thấy chua xót! Cố gắng mặc áo bào? Rốt cuộc là cái quỷ gì chứ!
"Xì! Ha ha ha...." Một tràng cười to, hai fan nhỏ tuổi này, thật sự là quá khôi hài.
Cùng lúc đó, trên mạng thảo luận vô cùng sôi nổi.
"Che mặt, thật mất mặt fan, nhất định không phải fan Tiểu Cửu Cửu của chúng ta, chắc chắn là antifan, chắc chắn vậy!"
"Ha ha ha, lúc này mà tính diện tích bóng ma tâm lý của Bệ hạ, nhất định là rất lớn!"
"Antifan antifan,vì ghét quá nên thành yêu, à không, vì yêu quá nên ghét."
Khán giả cười, các bạn cũng cười, vì dung mạo Hoàng Phủ Tử Y rất đẹp, lại bị fan chọc cười, trong lúc này, TV và trên mạng, khắp nơi đều là thảo luận về Hoàng Phủ Tử Y, và lượng fan trên Weibo cũng tăng lên, đương nhiên cũng đồng thời tăng trên hệ thống "Giá trị nổi tiếng".
Hoàng Phủ Tử Y nể mặt "Giá trị nổi tiếng" nên cũng không so đo với antifan kia.
Thật ra Hoàng Phủ Tử Y không tức giận, cô cảm thấy fan nhà mình với fan nhà khác có chút khác nhau, cảm giác rất cổ quái, ánh mắt cô lưu chuyển trong không gian, lại thấy một bóng dáng quen thuộc!
Sao anh lại ở chỗ này? Hoàng Phủ Tử Y nghĩ đến theo phản xạ, nhưng sau đó liền có đáp án, người này ngoại trừ đến xem cô, còn có nguyên nhân nào khác đây.
Thời điểm Hoàng Phủ Tử Y nhìn thấy Sở Ngao Dư, Sở Ngao Dư cũng đang nhìn Hoàng Phủ Tử Y, chỉ là đôi mắt lạnh lùng mang theo ý cười kia, lúc này lại có chút chột dạ luống cuống.
Liệu Tử Y có thể cảm thấy mình không nên tới hay không? Sở Ngao Dư có chút lo lắng nghĩ, nhưng ngay sau đó, loại lo lắng này lại được trấn an.
Hoàng Phủ Tử Y nháy mắt với Sở Ngao Dư, như là giống như chào hỏi với anh, không có một chút dáng vẻ tức giận, làm cho Sở Ngao Dư không chỉ an tâm mà còn lập tức đỏ mặt, yên lặng suy nghĩ, dáng vẻ kia của Tử Y, thật sự là thật sự là.... Quá làm cho người ta có thể dùng từ ngữ hình dung! Sở Ngao Dư vươn tay, làm biểu tình ôm lấy tim mình.
Hoàng Phủ Tử Y thấy một màn như vậy, thật sự nhịn không được, đứng ở trên dài cười, cười rất sáng lạn, bị camera quay được, cùng lúc đó, làm vô số người xem kinh ngạc.
"Không khống chế nổi mà chảy máu mũi rồi, mẹ, con muốn gọi điện thoại cấp cứu!"
"Cười đến mức như vậy, nhất định không phải là người!"
Tiết mục tiếp tục, hai vị đầu bếp so tài, món ăn tứ nhất là bít tết bò tiêu đen, hai vị đầu bếp mau chóng làm xong, sau đó mời khách quý bình luận, Hoàng Phủ Tử Y cầm chiếc đũa, vô cùng ưu nhã ăn hai miếng, sau đó cho hai vị đầu bếp một người sáu điểm một người năm điểm.
Lúc bốn vị khách quý chấm điểm, là từng người viết vào bảng khác nhau, Hoàng Phủ Tử Y cũng không nghĩ nhiều, đến lúc từng người giơ bảng ra không khỏi nhướng mày.
Thẩm Kiều Kiều là ghi chín điểm và chín điểm, Thạch Hiểu cũng chín điểm và tám điểm, Tư Hạo Dương cũng cho tám điểm và bảy điểm, chỉ có Hoàng Phủ Tử Y là sáu điểm và năm điểm.
"Tiểu Y Y cho điểm thấp nhất, có thể nói nguyên nhân không?" Bàn Bàn giống như tò mò hỏi, nhưng trên thực tế, nhưng trên thực tế, khách cho điểm, là tự mình cho, nhưng mà khách không khiêm tốn hoặc không có đánh giá đúng thì...
"Tôi đã nếm qua nhiều món, sẽ hay so sánh với nhau, tự nhiên sẽ nhận thấy sự chênh lệch." Hoàng Phủ Tử Y nói sự thật, một chút cũng không sợ phiền phức, có điều vẫn bổ sung một câu: "Tôi là người tham ăn, rất thích món ăn ngon."
Được mời lên đây tham gia làm đầu bếp, đều là đầu bếp tay nghề không tệ, nhưng lại không thể nào là những người đứng đầu, cho nên Hoàng Phủ Tử Y dựa theo việc này mà cho điểm số, không có chút nào kỳ quái, dù sao tay nghề của hai vị đầu bếp này, còn không tốt bằng tay nghề đầu bếp ở quán cơm cạnh nhà nàng đâu.
Nghĩ đến quán cơm gần nhà kia, ánh mắt Hoàng Phủ Tử Y liền quét thật nhanh về phía người xem, liếc mắt nhìn Sở Ngao Dư một cái.
Liền ngó, quét về phía thính phòng, và Sở Ngao Dư liếc mắt một cái.
Có lẽ là thật lâu không có người trả lời ngay thẳng như vậy, người dẫn chương trình sửng sốt vài giây, sau đó thần sắc cổ quái nói: "Vậy cô nhất định đã từng ăn rất nhiều món ngon, ha ha, có cơ hội chúng ta cùng đi ăn nha, tôi cũng rất thích thức ăn ngon."
Hoàng Phủ Tử Y chỉ cười không nói, chuyện này coi như qua, chẳng qua là đối với người xem, có chút tranh luận, có người cảm thấy Hoàng Phủ Tử Y quá kiêu ngạo, có người khen Hoàng Phủ Tử Y quá mức ngay thẳng, đương nhiên cũng có người thưởng thức Hoàng Phủ Tử Y, cảm thấy Hoàng Phủ Tử Y là người ngay thẳng.
Lần tỉ thí đầu tiên coi như kết thúc, sau đó là khách quý biểu diễn, mỗi người đều có một cái chuông, muốn biểu diễn thì ấn chuông là được, Hoàng Phủ Tử Y nghĩ, nên cự tuyệt vòng này, mà Tự Hạo Dương cũng không biết nghĩ gì, cũng không động, Thẩm Kiều Kiều và Thạch Hiểu đồng thời ấn xuống, cuối cùng Thạch Hiểu thắng.
Thạch Hiểu hát một bài, là một bài kinh điển, anh ta hát rất hay, chắc luyện tập cũng đã lâu, được rất nhiều người hưởng ứng, mọi người cũng bắt đầu chú ý đến người đàn ông này.
Khuôn mặt Thạch Hiểu hơi giống tiểu bạch kiểm, thuộc về kiểu tương đối được hoan nghênh, nếu ngày thường, nhất định sẽ được mọi người chú ý đến, nhưng mà hôm nay ai khiến anh ta xui xẻo tham gia chung một tiết mục với Hoàng Phủ Tử Y, nháy mắt đã bị hạ thấp xuống, ngay cả đường sống cũng không có.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...