Edit: Um-um
Đến khi xe cứu thương tới thì gã đàn ông gần như tỉnh táo lại. Không biết có phải do khí thế Cố Tương quá mạnh mẽ hay do kỹ thuật diễn quá xuất sắc mà gã không dám nhìn thẳng vào mắt cô. Có thể muốn chạy nhưng bắp chân mềm nhũn, đầu óc choáng váng, khung cảnh thoang thoảng mùi tanh tưởi, muốn bao nhiêu hỗn loạn đều có bấy nhiêu.
Đề phòng bất trắc nên Cố Tương quyết định đi theo đến bệnh viện xem thử. Dĩ nhiên còn có Cố Nam và đám bạn bè xấu của cậu ấy đi cùng, cả đám và Cố Tương chen chúc nhau ngồi trên chiếc xe thể thao nhỏ. Vốn đang độ tuổi trẻ trung đầy sức sống nhưng tất cả đều không dám thở mạnh, ngồi yên ngay ngắn, vẻ mặt nghiêm túc, không khí hết sức nặng nề như sắp ra pháp trường.
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Cố Nam đang ngồi cạnh tài xế, cất tiếng: “Trễ như thế này rồi còn đi lung tung làm gì? Anh rể không đi với chị à?”
Cố Tương nói: “Anh ấy đang rất bận quay phim.”
“Chị có biết việc chị làm vừa rồi rất nguy hiểm không?” Cố Nam nhớ đến tình huống khi nãy trong lòng vẫn còn sợ hãi, thì thầm: “Lần sau gặp cảnh như vậy thì trước hết phải chạy đi. Ai cho chị chĩa súng vào hắn? Mẹ kiếp, lỡ như hắn điên lên cầm dao chém chị thì làm sao? Chị muốn lên trang nhất báo ngày mai à?” Mặc dù Cố Nam không muốn thừa nhận nhưng khi vừa nhìn thấy Cố Tương cầm súng, cậu cũng đứng tim. Giống như đường xá quen thuộc đã đi qua không biết bao nhiêu lần bỗng trở thành cảnh tượng hồi hộp kích thích như trong phim. Nếu đó không phải là chị của cậu thì cậu còn có thể lập tức nhập vai, quỳ xuống xin tham gia bang phái.
“Tình huống đặc biệt mà.” Cố Tương vừa lái xe theo sát xe cứu thương vừa lơ đãng trả lời: “Em nữa, trễ như vầy sao chưa chịu về nhà mà đi lang thang đâu thế hả?”
“Thi xong nên đi giải trí chút thôi.”
“Anh Nam, đây là…” Cuối cùng Tròn Vo to gan không kềm lòng được hỏi: “Sư tỷ của anh à?”
Cố Nam: “………….”
Sư tỷ gì đây? Xem phim võ riết rồi lậm hả?
“Chị của tôi, chị ruột.” Cậu nói.
“Haha. Dáng vẻ chị anh nhìn giống idol của anh ghê. Y hệt minh tinh điện ảnh Cố Tương ha. Nhưng mà nhìn còn xinh đẹp hơn Cố Tương đó nha.” Một tên nam sinh Khỉ Đói nhân dịp nịnh nọt: “Nhìn còn oai phong hơn Cố Tương trên tivi nữa, đẹp trai dễ sợ.”
Cố Tương: “…………..” Cô nhìn Cố Nam, ý là bạn học của cậu không bị gì chứ? Mắt có sao không? Mới rồi tình huống khẩn cấp nên cô không đeo kính, không mang khẩu trang, công khai gương mặt xuất hiện trước đại chúng, vậy mà có người nói còn đẹp hơn Cố Tương?
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Cố Nam thẹn quá hoá giận, thể hiện thái độ hết sức bất mãn đối với anh em mình. Nhưng cũng do bình thường cậu không đề cập đến mối quan hệ với Cố Tương nên những người này không phát hiện ra thân phận thực sự của cô, làm cậu cũng không biết phải làm thế nào cho phải? Lqd.d.i.e.n.d.a.n Nói trắng ra là, dù sao Cố Tương cũng là một người nổi tiếng, có nhiều chuyện dù chỉ nhỏ xíu như hạt mè nhưng đối với người nổi tiếng thì có thể bị phóng đại ra mấy nghìn lần. Ai biết có trở thành phiền phức nào không? Nhưng không nói thì chẳng lẽ để họ tiếp tục nói nhảm hay sao?
Học phách như cậu cũng có lúc phải rơi vào mớ bòng bong của mình.
Ngược lại Cố Tương không phát hiện ra suy nghĩ lung tung của em mình. Thời gian gặp mặt của cô và Cố Nam không nhiều, đa số đều là Cố Nam tới nhà trọ tìm cô, cô chưa có dịp gặp bạn học của cậu. Bỗng dưng trào dâng thâm tình người làm chị, hiếm khi hoà nhã điềm đạm chủ động chào hỏi: “Lúc nãy chắc đã doạ mọi người rồi, thật ra thì….”
“Không có không có!” Tròn Vo lập tức ngắt lời: “Chị, khi nãy chị thật đẹp trai đến chết người! Đối với mấy tên cặn bã thì phải mạnh mẽ như vậy!”
Cố Nam quay đầu liếc cậu chàng: “Cậu gọi người nào là chị vậy?”
“Chị của anh thì cũng là chị của em mà.” Tròn Vo xoa dịu Cố Nam, nhìn thấy khí thế của Cố Tương không còn hung hãn như lúc nãy nên bạo gan hẳn lên, rướn cổ nhô đầu đến cạnh Cố Tương: “Khi nãy chị ra tay, tụi em nhìn choáng luôn. Giống y như trong phim. Chắc là chị có luyện võ hả? Có thể dạy em được không?”
Cố Tương: “………….” Cô nhịn không phun ra, nói: “Thật ra thì cái này….”
“Tụi em đảm bảo giữ bí mật.” Một siêu học phách Mắt Kính ngồi tuốt trong cùng, đưa tay đỡ đỡ mắt kính, vẻ mặt thành thật nói: “Nếu không thể nói thì chị đừng nói, dù sao không phải ai cũng có thể vì một người xa lạ mà bại lộ bản thân mình. Chị là chị của Cố Nam, chắc chắn không phải người xấu. Tụi em với Cố Nam là bạn bè, sẽ không nói ra đâu.”
Cố Tương không thể phản bác. Các chàng trai mơ mộng thật lợi hại, cô không thể ngăn cản nổi. Một tay Cố Nam chống lên đầu, mặt hiện lên nét khó xử, có lẽ vì hành động ngu xuẩn của đám đồng đội heo mà bây giờ không biết giấu mặt vào đâu.
Tròn Vo nghe Mắt Kính nói vậy cũng mau chóng tỏ vẻ trung thành: “Ừ, chị, tụi em chắc chắn không khai.”
“Không khai.” Khỉ Đói phụ hoạ, gần như muốn cắt máu thề trung thành.
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Cố Tương đành phải từ bỏ việc giải thích, thôi, họ thích nghĩ thế nào thì nghĩ. Dù sao cuối cùng họ cũng sẽ hiểu những tình tiết trong phim không thể nào xảy ra trong đời thực được. Nhưng hôm nay hiệu quả tốt khác thường. Vốn khi cô đấu tay đôi với chỉ đạo nghệ thuật trong trường thì cố ý luyện tập sát khí và ánh mắt, bởi vì “Hạ sát Baker” yêu cầu sát khí rất cao. Gương mặt cô nghiêng về hướng nhu hoà kiểu Trung Hoa, muốn diễn cảm giác lạnh lùng bạo lực không dễ, mà “Hạ sát Baker” là một bộ phim hành động bạo lực Mỹ nên yêu cầu cảm giác kích thích rất mạnh.
Tối nay, xét ở góc độ thị giác không được xem là quá tốt, [email protected] đèn đường quá mờ, đường phố quá tối, đối thủ còn là một gã say. Thật ra vì cô gái sinh non làm cô nhớ đến đứa bé chưa kịp chào đời ở kiếp trước, sự phẫn nộ đối với đối phương hết sức chân thực, có thể do cô chìm sâu vào kịch bản nên đã theo bản năng dùng thái độ của cô dâu đối với gã đàn ông kia.
Sát khí là thật, thù hận cũng là thật, trong nháy mắt hai cái cộng hưởng dẫn đến hành động của cô trở nên quả quyết.
Đây có thể là điều đáng an ủi duy nhất trong buổi tối kinh hoàng này.
Khi xe cứu thương đến bệnh viện, thai phu đã được đưa vào phòng sinh. Thật ra đến lúc này có lẽ không thể giữ được đứa bé lớn trong bụng. Thân phận Cố Tương không tiện vào theo nhưng cô lại sợ Cố Nam không có kinh nghiệm, tay