Ảnh Hậu Này Có Chút Phiền

Hạ Thanh Dạ đơn giản lật xem kịch bản và hợp đồng, rất nhanh liền ở trên mặt giấy ký xuống ba chữ long phi phượng vũ tên của mình.

Vệ Tương Hồng thấy cô thông thấu như vậy, chỉ điểm hai câu, "Bộ phim đầu tiên liền có thể hợp tác với đạo diễn lớn, là một khởi đầu rất tốt, chẳng qua phim chưa quay xong, hết thảy cũng sẽ tồn tại đủ loại biến cố, sau khi em vào đoàn phim, trăm ngàn lần không thể vì bởi vì mình đóng vai nữ chính mà kiêu ngạo tự mãn. Ngược lại, em là người mới, khiêm tốn một chút, đối với tiền bối phải khiêm nhường lễ phép, việc gì có thể nhịn thì phải nhịn."

Hạ Thanh Dạ chờ cô ấy nói xong hết thảy những việc liên quan, mới lên tiếng, "Em hiểu, chị Tương, không phải còn có Dư Lan bên cạnh em sao."

Vệ Tương Hồng thấy cô rất nghe lời, yên tâm không ít, nhận lấy hợp đồng, nhìn thấy chữ ký phía trên, ngoài ý muốn nói, "Nét chữ rất mạnh mẽ, rất có phong cách."

Hạ Thanh Dạ ngại ngùng cười cười, "Em chỉ nghĩ, về sau nói không chừng có fan muốn xin chữ ký của em thì sao, nếu chữ viết quá khó coi, sẽ bị nói."

Cô dùng chữ viết của thân thể này dung hợp với nét chữ ký tên trước kia của mình, bởi vì thời gian có hạn, cũng chỉ có thể luyện thành như vậy.

Vệ Tương Hồng lại dặn dò thêm một số việc, mới rời đi.

Một tháng sau, Hạ Thanh Dạ nhận được thông báo của đoàn làm phim, thu dọn hành lý, cùng Dư Lan và Vệ Tương Hồng bay tới Hoành Điếm, tiến tổ quay phim <>.

Lúc này mới vào thu, sáng sớm và vào đêm khí hậu có chút lạnh lẽo, chẳng qua sau khi mặt trời mọc, dư âm của mùa hè còn chưa tan đi, nhiệt độ cao nhất có khi đến ba mươi độ, nóng lạnh đan xen trong một ngày, không chỉ đứng giữa trời nắng nóng mà còn phải chờ nhóm nhân vật chính đến đông đủ thì nghi thức khai máy mới có thể bắt đầu, thật khiến lòng người sinh ra chút bực bội.

Sở Nhu bực bội ngay lúc nhìn thấy Hạ Thanh Dạ mang kính râm, ăn mặc trang điểm đơn giản, chân đi giày thể thao trắng bước đến, đằng sau là trợ lý kéo vali và người đại diện hiện tại đang khắp nơi trong công ty đè ép Phương Hưởng - Vệ Tương Hồng. Trong nháy mắt nhìn thấy Hạ Thanh Dạ, cô ta kinh ngạc nghĩ fan này điên rồi, theo đuôi idol đến tận Hoành Điếm, chẳng qua ý nghĩ vừa chợt lóe lên trong đầu rất nhanh đã bị cảm giác ưu việt cao cao tại thượng kia thay thế.

Nhìn đi, đây là fan của cô ta.

Hạ Thanh Dạ tự nhiên cũng nhìn Sở Nhu, khóe miệng cô cong lên lộ ra ý cười, đảo mắt một vòng, mang theo người đi tới chào hỏi người đang mặc bộ đồ tôn trung sơn - đạo diễn Tuân Quang.

Không một ai phát hiện Sở Nhu đứng lên, bước chân đi về phía trước một bước, sau đó ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Hạ Thanh Dạ, đầu tiên là kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, cuối cùng không dám tin.


Phương Hưởng chẳng qua là chỉ mới rời đi một lát, chờ khi hắn quay trở lại, liền thấy tiểu tổ tông nhà mình nhăn nhó, hắn nhìn quanh bốn phía, thấy không ai chú ý đến, lập tức nhắc nhở, "Ai đắc tội với em, mau cười lên đi, hôm nay là lễ khai máy, nếu như để phóng viên chụp được em đang nhăn nhó, đến lúc đó bọn họ cắt chữ lấy nghĩa viết lung tung, rất phiền toái đó."

Sở Nhu hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, chẳng qua vẫn gượng ép nhếch miệng, cố gắng làm cho khuôn mặt cương cứng của mình trở nên nhu hòa một chút. Cô ta đè thấp giọng tức giận nói, "Lúc trước anh nói Vệ Tương Hồng vẫn nhận dẫn một người mới, vậy anh có biết người mới cô ta mang theo chính là cô gái fan cuồng suốt ngày chạy theo em không? Anh biết em mất mặt thế nào không, em vừa rồi thế mà còn muốn đứng lên..."

Sở Nhu từ khi xuất đạo tới nay, chưa từng nhìn thấy chuyện thế này, cô ta cảm thấy trong nháy mắt vừa rồi, ánh mắt mọi người trong phim trường đều nhìn chăm chú đặt lên người cô ta, làm cô ta không có chỗ che giấu, quá mất mặt.

"Gì?"

"Anh không tin sao, bọn họ đang đúng bên cạnh đạo diễn Tuân kìa, anh tự mình xem chẳng phải sẽ biết sao."

Phương Hưởng ở trong cái vòng luẩn quẩn này là điển hình không có điểm nổi bật, bằng không lúc trước cũng sẽ không muốn nương theo lưu lượng của Tạ Triết để tuyên truyền một phen. Hắn thấy Vệ Tương Hồng đang ân cần cùng đạo diễn Tuân nói gì đó, thoạt nhìn vô cùng thân thiết, lúc này liền bước qua, "Đạo diễn Tuân, dô, đây không phải là chị Tương Hồng sao, thật trùng hợp, sao hôm nay chị cũng đến Hoành Điếm thế?"

Vệ Tương Hồng nhớ tới khuôn mặt tiểu nhân đắc ý của hắn khi nói chuyện Sở Nhu ký hợp đồng vai nữ phụ phim của đạo diễn Tuân, nhất thời nụ cười trên mặt càng thêm sáng sủa, "Anh có thể đến, tôi sao lại không thể chứ?"

Tuân Quang vẻ mặt đầy nghi hoặc nhìn hai người họ, họ không phải đều cùng một công ty sao? Ánh mắt anh ta dịch khai đi chỗ khác, liền bắt được Hạ Thanh Dạ đang không có việc gì làm, "Tiểu Hạ, cô lại đây, tôi có việc muốn nói với cô."

Hạ Thanh Dạ đem điện thoại trong tay ném cho Dư Lan, đi theo đạo diễn đến nơi ít người.

Phương Hưởng thấy đạo diễn đi rồi, cũng lười giả tạo, "Chị Tương Hồng, lúc trước tôi cùng công ty đề nghị cho Sở Nhu và Tạ Triết cùng xào couple, chị không đồng ý, hiện tại thì hay rồi, để cho nghệ sĩ nhỏ nhà mình cọ nhiệt với Sở Nhu nhà tôi, tôi thật sự không ngờ chị lại thích đâm sau lưng thế này."

Vệ Tương Hồng thiếu chút nữa bị lời của hắn làm cho bật cười, "Cậu có phải đang nhầm lẫn gì hay không?"

Phương Hưởng im lặng khó hiểu.

Vệ Tương Hồng chỉ chỉ vào nơi đạo diễn Tuân và Hạ Thanh Dạ đang đúng, vẻ mặt đắc ý: "Thanh Dạ không cần cọ nhiệt Sở Nhu nhà cậu, cô ấy là nữ chính."


Phương Hưởng: "..."

**********

Đợi đến khi Lục Vũ vừa đến, nghi thức khai máy liền chính thức bắt đầu. Hạ Thanh Dạ không biết người đại diện nhà mình đã nói gì với Phương Hưởng, cả buổi ngẫu nhiên chạm phải ánh mắt của Sở Nhu, đối phương đều sẽ giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Bất kể là cô đi tới đâu, cũng cảm nhận được một ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm mình.

Vệ Tương Hồng ở cùng cô đến khi khi kết thúc nghi thức khai máy, chuẩn bị rời đi.

Hạ Thanh Dạ muốn nói lại thôi, lúc tiễn người lên xe bảo mẫu, mới nói, "Chị Tương, lúc trước chị bảo em phải khiêm tốn, đối đãi với người khác khiêm tốn lễ phép, em không đắc tội với người khác, nhưng không thể mặc kệ người khác có ý muốn hại em, đến lúc đó em nên làm gì bây giờ?"

Vệ Tương Hồng vốn đã chuẩn bị đi, nghe được lời này của cô, chân vừa bước lên xe liền thu trở về, "Người em nói đến là Sở Nhu đúng không?"

Hạ Thanh Dạ trừng to đôi mắt hoa đào xinh đẹp, trưng ra tia điềm đạm đáng yêu.

Vệ Tương Hồng nghĩ đến bóng lưng nổi giận đùng đùng rời đi của Phương Hưởng lúc nãy, "Mấy ngày tới chị không có ở đây, Sở Nhu hoặc là người đại diện của cô ta đến tìm em, em cứ tùy tiện kéo thêm người đi cùng, trăm ngàn lần đừng một mình gặp mặt. Còn có, nên nói cái gì, không nên nói cái gì, chính em cũng phải thông minh một chút."

Hạ Thanh Dạ gật đầu, nhìn chiếc xe bảo mẫu rời đi.

Trên đường về, Dư Lan khó hiểu hỏi, "Chị Hạ, chị sao lại biết sẽ có người muốn hại chị?"

Trong mắt Hạ Thanh Dạ chợt lóe lên chút ánh sáng, "Em nghe nhầm, lúc trước nghe được rất nhiều tin bát quái từ nhiều tiền bối nói trong giới giải trí lòng người đen tối lắm, chị chỉ là muốn phòng ngừa thôi, biết không, tiểu cô nương đừng suy nghĩ quá nhiều."

"À."


Ngày hôm sau, Hạ Thanh Dạ và Lục Vũ được sắp xếp tiến hành cảnh quay đầu tiên, đây là do đạo diễn Tuân Quang sắp xếp. Cảnh đầu tiên nếu một lần là qua thì toàn bộ hậu kỳ của bộ phim sẽ thuận buồm xuôi gió. Tựa như buổi lễ thắp hương khai máy hôm qua, đều có một loại mê tín, nhưng trong một số trường hợp ắt không thể thiếu.

Hạ Thanh Dạ hôm qua bị đạo diễn Tuân kéo qua một bên để nói chuyện này.

Đạo diễn Tuân cũng không làm khó hai người, chọn ra một cảnh rất đơn giản, là cảnh khi Bạch Thấm Anh vừa từ Nhật Bản du học trở về, mang theo thư giới thiệu tiến vào lớp đặc huấn cao cấp, gặp được hoa hoa công tử Tá Đằng Dịch Thần, bị trêu chọc.

Hạ Thanh Dạ thay một bộ quân trang Nhật Bản, mang một đôi boot cao, cầm trong tay một túi giấy kín, không nhanh không chậm đi vào lớp đặc huấn, giày dưới chân đát đát đát phát ra tiếng vang thanh thúy, ánh mắt thanh lãnh của cô đảo qua từng người, ý đồ ghi nhớ khuôn mặt của từng người.

Lúc này, Lục Vũ vào vai Tá Đằng Dịch Thần sẽ từ trên lầu đi xuống, từ trong đám đông liếc mắt một cái liền nhìn trúng Bạch Thấm Anh đến đưa tin, lúc này liền chỉ huy đám người đưa cô vào trong văn phòng, tính toánsẽ xuất hiện bất thình lình từ phía sau ôm lấy cô, kết quả lúc đang lén lút đến gần, Bạch Thấm Anh từ tấm thủy tinh trên cửa phát hiện bóng người mờ ám sau lưng. Lúc này liền dùng một đòn Judo, quật người nằm luôn trên mặt đất.

Chẳng qua, cảnh cần quay chỉ là lúc cô bước vào lớp đặc huấn, sau đó mới bị mang đến văn phòng.

Hạ Thanh Dạ cân nhắc sự chuyển biến tâm lý của Bạch Thấm Anh, lúc này Bạch Thấm Anh vốn vì thu hoạch tin tình báo cho nên mới bước vào lớp đặc huấn, hẳn là cao hứng mang theo một chút chờ mong, còn có chiến giấu ở đáy sâu trong mắt, đây chính là chiến trường của cô.

"Bắt đầu." Tuân Quang cũng không cho cô quá nhiều thời gian.

Bạch Thấm Anh biểu hiện vô cùng thong dong, ánh mắt vừa vặn vặn nhìn chăm chú của những người ở đây, cũng không nhìn quá lâu, chỉ nhẹ nhàng lướt qua một lần, trong đôi mắt thanh lãnh mang theo hàm xúc câu dẫn, cô vừa xuất hiện, kinh diễm không ít người.

Bên này Hạ Thanh Dạ đang quay phim, bên kia Vệ Tương Hồng trực tiếp ở trong văn phòng nổi trận lôi đình, nguyên nhân không gì khác, nghệ sĩ nhà mình giống như trời sinh mang theo cái mỏ quạ đen, nói đâu đúng đó.

Ngày hôm qua cô mới rời đi, kết quả không đến một ngà liền đã xảy ra chuyện.

Chờ Hạ Thanh Dạ hoàn thành cảnh quay, Dư Lan run rẩy đem điện thoại đưa cho cô, "Chị Hạ, chị, chị bị người ta bôi đen."

Hạ Thanh Dạ nhìn sắc mặt tái nhợt của trợ lý, không giống như nói đùa. Nhanh chóng mở điện thoạ, trên màn hình có mấy cuộc điện thoại nhỡ của Vệ Tương Hồng, cô trực tiếp mở Weibo, tìm kiếm nhiệt sưu*, phát hiện tên mình nằm rõ ràng ở trên.

(Nhiệt sưu – 热搜 /re sou/ = Hotsearch: Top tìm. kiếm nóng, là từ để chỉ độ hot và được truyền thông, công chúng quan tâm của một người.)


【Người mới - Hạ Thanh Dạ dựa vào quy tắc ngầm để giành được vai chính trong <>.】

【Hoài nghi tiểu hoa lưu lượng Sở Nhu bị cướp mất vai diễn, nửa đêm khóc lóc kể lể mình bị lợi dụng.】

【Đáng sợ! Tuân Quang bao dưỡng nghệ sĩ.】

........

Dư Lan cẩn thận xem xét, liếc mắt nhìn thần sắc của đối phương, thấy không có gì, liền nhắc nhở, "Chị Tương vừa rồi có nói, chị quay xong thì gọi lại cho chị ấy."

Sắc mặt Hạ Thanh Dạ vẫn như bình thường, "Chị Tương."

Lúc Vệ Tương Hồng nhận được điện thoại, vẫn còn đang rít gào với người khác, sau đó đổi chỗ bình ổn lại tâm trạng nói, "Thanh Dạ, em đừng vội. Chuyện lần này rõ ràng là do Sở Nhu tìm thủy quân bôi đen em, thủ đoạn của cô ta quá đê tiện, cùng công ty, em lại còn là một người mới ra mắt, cô ta làm vậy khác nào tuyên bố không muốn cho em đường sống. Hy vọng thông qua lần này chị muốn em có thể hiểu rõ cô ta, sau này đừng làm fan của người hèn hạ như cô ta nữa."

Khóe miệng Hạ Thanh Dạ hơi cong lên, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, cô còn tưởng rằng đối phương sẽ cùng cô nói về chuyện hot search lần này, không nghĩ tới điều đầu tiên mà chị Tương quan tâm lại là tâm trạng của cô, về bài học, nguyên chủ đã sớm nhận ra rồi, "Vâng, em biết rồi."

Vệ Tương Hồng còn tưởng rằng cô giả vờ kiên cường, lại an ủi hai câu, "Tốt xấu gì cũng được lên hot search một lần, người khác muốn mua cũng không nhất định sẽ mua được, nếu đã hot rồi thì chị sẽ thêm chút gió, chuyện này em đừng nhúng tay vào, cứ quay phim thật tốt, biết chưa?"

"Dạ."

Hạ Thanh Dạ buông điện thoại, nở nụ cười.

Cái gọi là không tìm đường chết sẽ không chết, Sở Nhu cô ta muốn chết thì liền tiễn cô ta một đoạn.

========================

Mọi người vote để mình lấy động lực nhé!!!

01/02/2024


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui