Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ

Sáng sớm An Nhược Thủy ở nhà nghỉ ngơi, đến buổi chiều biết được cuộc thi tuyển đã kết thúc, mở di động tìm kiếm kết quả liền phát hiện Lạc Huyền Ca xếp hạng nhất.
Tâm trạng An Nhược Thủy rất vui vẻ, còn vui hơn cả thời điểm nàng nhận được vai diễn đầu tiên.
An Nhược Thủy gọi điện cho Lạc Huyền Ca, chờ một lúc lâu mới kết nối được.
“Tìm tôi có việc sao?” Lạc Huyền Ca đang ở trên xe taxi, dự định đếm bệnh viện thăm Mạnh Tiểu Manh. Bởi vì Giang Ý Hàm và Bạch Liễu ngồi bên cạnh cho nên cô không trực tiếp gọi tên của An Nhược Thủy, ngữ khí cũng có chút xa cách lãnh đạm.
Nghe vậy, An Nhược Thủy sửng sốt, đáy lòng hụt hẫng: “Không có việc gì thì không thể tìm cô hay sao?”
“Đương nhiên không phải. Cô tìm tôi, tôi rất vui vẻ. Chỉ là tôi lo lắng cô gặp chuyện gì nên mới gọi điện thoại cho tôi mà thôi.” Lạc Huyền Ca biệt biệt nữu nữu giải thích.
Tuy rằng ngữ khí vẫn không có độ ấm nhưng lại làm An Nhược Thủy bất giác vui mừng.
“Ngày mai là sinh nhật của tôi, cô có đến không?” An Nhược Thủy có chút mong chờ.
“ Được, tôi sẽ đến. Cô cho tôi địa chỉ đi."
An Nhược Thủy không trực tiếp trả lời, mà lại nói: “ Cô tham gia thi đấu suốt như vậy, khẳng định là không có ai dọn dẹp nhà cửa. Có muốn đến nhà tôi nghỉ ngơi hai ngày, sau đó mới trở về sắp xếp lại hay không?”

“Không cần đâu, vì như thế sẽ gây rắc rối cho cô.” Lạc Huyền Ca thấy xe đã dừng lại, vừa mở cửa xe vừa nói: “Đến bệnh viện rồi, tôi xuống xe trước. Tạm biệt.”
Đột nhiên bị cắt đứt cuộc gọi, An Nhược Thủy cầm di động sững sờ, vì sao muốn đi bệnh viện chứ? Bị bệnh hay là bị thương? Nàng đang định gọi lại lần nữa thì đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa bên ngoài.
An Nhược Thủy mở cửa ra, là trợ lý Lý Điềm.
Lý Điềm vào trong, ngồi xuống ghế sô pha đối diện An Nhược Thủy, vô cùng tận chức tận trách: “Sếp à, casting cho bộ phim mới đã hoàn thành rồi. Nam chính là Hàn Dục, tuy rằng diễn xuất yếu kém nhưng là đã có chút tiếng tăm, hơn nữa cũng rất kiên định ham học hỏi. Nữ phụ Hứa Như, là ngôi sao nổi tiếng từ nhỏ, tuy tinh đồ không thực sự thuận lợi nhưng kỹ thuật diễn cực ổn, có thể bù đắp cho Hàn Dục. Có nàng, chất lượng bộ phim sẽ tăng lên rất nhiều.”
An Nhược Thủy nhíu mày: “Hàn Dục từng mâu thuẫn với Tiểu Lạc, tuy không biết bây giờ bọn họ có còn nhớ chuyện đó nữa không, nhưng tôi vẫn cảm thấy chưa thỏa đáng.”
“Sếp, chúng ta cũng chưa biết Lạc Huyền Ca rốt cuộc nắm rõ kỹ năng diễn hay không, có Hàn Dục góp mặt thì ít nhất bộ phim này sẽ không xuất hiện mức rating thấp ảm đạm.” Lý Điềm cũng có chút do dự nhưng hiện giờ, Hàn Dục là người thích hợp nhất.
An Nhược Thủy tạm thời bỏ qua chuyện Hàn Dục, hỏi đến vấn đề tiếp theo: “Ngôi sao trẻ Hứa Như, thời điểm nàng nổi tiếng là mấy năm trước, có lẽ Tiểu Lạc còn đang học cao trung, hiện tại thì giảm độ hot rồi. Lần đó tôi còn thấy Tiểu Lạc đóng thế cho Hứa Như, bây giờ đột nhiên biến thành nữ chủ cùng nữ xứng, tôi sợ……”
“Sợ Hứa Như sẽ ghen ghét Lạc Huyền Ca, làm ra chuyện không thể vãn hồi?” Lý Điềm cười cười: “Hàn Dục thì tôi không dám bảo đảm, nhưng với Hứa Như, tôi lại có thể khẳng định. Hứa Như tuy rằng là ngôi sao trẻ rất hot mấy năm về trước, hiện nay mọi người nói nàng đang mất phong độ, bất quá sếp còn nhớ mấy năm trước đây người qua đường và fan não tàn gọi nàng là gì không?”
“Lãnh Ngọc Hoằng.”
“Đúng vậy, đó là vai diễn đầu tiên của nàng sau khi thành niên, biến nàng trở thành ngôi sao đình đám. Tất cả mọi người đều cảm thấy nàng thành công, làm một minh tinh nàng xác thật thành công, bất quá nếu làm một diễn viên, nàng lại thất bại.

Bởi vì sau một hai năm kể từ vai diễn đó, ấn tượng đầu tiên của khán giả về nàng không phải Hứa Như, mà là Lãnh Ngọc Hoằng. Bất luận diễn vai gì, đều không thể thoát khỏi danh hiệu kia. Tính ra thì các vai diễn khác của nàng đều thất bại, thậm chí so sánh với vai phụ còn thất bại hơn.” Lý Điềm cười cười: “Nhưng gần đây ấn tượng đầu tiên của mọi người khi nhìn đến nàng đều là Hứa Như, trái ngược với thời điểm người ta nhắc tới Lãnh Ngọc Hoằng, phản ứng đầu tiên là Hứa Như đóng một vai diễn. Nàng đã chuyển mình thành công, đây cũng là lý do mấy năm nay nàng ít hoạt động.
Không phải nàng giảm phong độ, mà là tích lũy đầy đủ kinh nghiệm. Lần này tuy rằng chỉ được đóng vai nữ thứ, nhưng cũng phải nhờ đến công phu thuyết phục rất lớn của đạo diễn Trương, mới có được suất diễn này.”
An Nhược Thủy không thực sự hiểu hết được, nếu nói một số người cần phải dốc hết sức lực mới có thể đứng ở đỉnh cao danh vọng, mà An Nhược Thủy lại là người từ nhỏ đã ở đỉnh cao, có anh trai nên nàng không cần suy nghĩ mấy vấn đề đó. Vì vậy An Nhược Thủy trước nay đều chưa từng tiếp xúc qua mấy chuyện này.
Lý Điềm thấy An Nhược Thủy trầm tư, nàng nghĩ nghĩ lại bổ sung thêm: “Kỳ thật Hứa Như rất chuyên nghiệp, từ khi ra mắt đến nay vẫn luôn là tự dựa vào bản thân. Bất quá 5 năm trước giống như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khi đó mấy nghệ sĩ do tôi quản lý vướng vào scandal, cho nên tôi cũng không chú ý nhiều. Đến khi bão qua đi, tôi muốn biết thì cũng đã không tìm ra sự thật. Nhưng tôi nghe nói, sau khi Hứa Như dự một buổi tiệc mừng công, liền mất tăm mất tích. Người đại diện của nàng đã làm rất tốt quan hệ công chúng, thông báo là Hứa Như phát sinh tai nạn xe cộ, bị trọng thương cho nên ra nước ngoài để trị liệu.
Lúc ấy tôi có một người bạn là nhà văn ở nước ngoài thu thập tài liệu về đề tài viện điều dưỡng tâm lý. Nói với tôi là bắt gặp một nữ nhân rất giống Hứa Như được đưa vào viện điều dưỡng. Hình như là gặp đả kích nghiêm trọng, tạo thành bóng ma tâm lý, nhờ cậy một vị bác sĩ khoa ngoại nổi danh điều trị.
Bạn tôi kể rằng, nữ nhân kia bị thương thực sự trầm trọng, nàng thường đứng cạnh cửa sổ ngắm cảnh rất lâu, nói là ngắm phong cảnh nhưng các bác sĩ đều phải theo dõi từng giờ từng phút, chỉ sợ nàng nghĩ quẩn. Đến khi nàng xuất viện, qua ba tháng liền có tin tức Hứa Như trở lại.
Bất quá kể từ lần đó về sau, phong cách của Hứa Như liền thay đổi rất lớn. Có người còn trêu chọc rằng hẳn là nên đi làm người đại diện cho Hứa Như, bởi những vai nàng diễn có thể bẻ cong rất nhiều khán giả, phối hợp cùng nhau nói không chừng có thể tạo ra thế giới đại đồng.”
Nói tới đây Lý Điềm tự giễu cười cười, nuốt nước miếng một cái, tiếp tục giải thích: “Sau khi trở lại, Hứa Như không nhận phim có bạn diễn là nữ, thậm chí người đại diện của nàng còn tuyên bố rằng, tai nạn xe cộ khiến nàng không thể vận động quá sức, cho nên Hứa Như cũng không nhận mấy cảnh hành động, buộc phải nhờ đến diễn viên đóng thế. Nàng từng giải thích chuyện này trên Weibo, có cả chứng minh từ bệnh viện.
Lúc đầu, rất nhiều người đều nói Hứa Như muốn tiền chứ không muốn mạng, thân thể còn chưa hồi phục đã đi đóng phim, về sau người đại diện của nàng đem toàn bộ số tiền mà nàng kiếm được từ khi ra mắt công chúng đi quyên góp, trên cơ bản cát-xê mỗi lần đóng phim đều làm từ thiện. Mà chuyện này cũng khiến dư luận suy đoán thân thế gia cảnh của Hứa Như, đương nhiên  chỉ là bắt gió bắt bóng chứ không có bằng chứng gì cả.
Cho nên nói Hứa Như là diễn viên duy nhất luôn sử dụng người đóng thế, sẽ không khiến fan phải đau lòng.”

An Nhược Thủy đột nhiên có chút muốn tìm hiểu về người kia, không phải bởi vì tò mò chuyện năm xưa mà là nàng thật sự kính nể đối phương.
“Với quan điểm của cá nhân tôi, Hứa Như là người rất thông minh, nàng sẽ không vì ghen ghét mà tự phá hủy tinh đồ, sẽ nỗ lực làm bản thân trở nên cường đại để nghiền nát đối thủ. Điểm này đối với Lạc Huyền Ca mà nói, trăm lợi mà không có một hại. Hơn nữa nàng nguyện ý biến mất một thời gian dài để thay đổi phong cách, có thể thấy được nàng cũng không coi trọng cái gọi là hào quang của ngôi sao, thứ nàng muốn chính là nghệ thuật. Một diễn viên cống hiến như vậy, tôi cảm thấy rất ít  người trong ngành giải trí có thể so sánh.” Lý Điềm không tự giác có chút kiêu ngạo nho nhỏ, nàng nhìn người luôn luôn rất chuẩn, đặc biệt là nhìn nữ nhân…… Tuy rằng không biết vì lý do gì, nhưng đây là sự thật.
Sao nữ từng được nàng tiên đoán tương lai, không có người nào đi sai hướng mà nàng đoán cả. Còn sao nam…… Cái này, Lý Điềm lại một lần nữa cảm thấy nam nhân quá giảo hoạt, vì vậy nàng mới thường xuyên nhìn lầm!
“Nếu cô cho rằng Hứa Như thực sự không tồi, vậy chọn Hứa Như đi.” Trong lĩnh vực này, An Nhược Thủy không mạnh bằng Lý Điềm, rốt cuộc người ta từng làm người đại diện chuyên nghiệp, thậm chí còn quản lý 8 nghệ sĩ có kỹ năng diễn xuất sắc, đáng tiếc là hiện nay bọn họ đều đã lui về ở ẩn.
Lát sau, An Nhược Thủy nhận được một tin nhắn.
Lạc Huyền Ca: 【 Gửi địa chỉ cho tôi đi. 】
An Nhược Thủy đột nhiên nhớ tới cuộc gọi lúc trước, không yên tâm lắm liền hỏi.
An Nhược Thủy: 【 Cô đang ở bệnh viện sao? 】
Lạc Huyền Ca: 【 Ừm, Tiểu Manh bị thương. Tôi tới bệnh viện thăm cô ấy. 】
Trong đầu An Nhược Thủy lập tức xuất hiện cô gái ngọt ngào đơn thuần đến mức hơi ngốc. Bởi vì hôm qua bộ phim mới đóng máy, nay lại ở nhà ngủ cả buổi sáng, chuyện này cũng được xử lý ổn thỏa cho nên An Nhược Thủy cơ bản không nhận được bất kỳ tin tức gì.
An Nhược Thủy có chút nghi hoặc, thi đấu vừa kết thúc xong, sao lại bị thương đến nỗi đi bệnh viện chứ?

Ở cương vị người đại diện và trợ lý trong thời gian dài, Lý Điềm đương nhiên biết xem mặt đoán ý, nhìn biểu tình của người đối diện, nàng nhỏ giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Cô tìm giúp tôi thông tin về thí sinh cùng thi tuyển với Lạc Huyền Ca, Mạnh Tiểu Manh, xem cô ấy gặp phải chuyện gì.” An Nhược Thủy có chút lo lắng, nàng không ngờ được có nghệ sĩ ở công ty nhà mình phát sinh chuyện không may.
“Cái gì? Tiểu Manh ngốc đã xảy ra chuyện?” Lý Điềm cả kinh, nàng rất xem trọng tiểu cô nương kia, mấy ngày vừa rồi chỉ lo chuẩn bị cho bộ phim sắp khởi quay, vì vậy không rảnh rỗi theo dõi cuộc thi như trước nữa, sao đột nhiên lại có chuyện?
Tuy hiện giờ Lý Điềm không còn là người đại diện quan hệ rộng, nhưng làm trợ lý của An Nhược Thủy cho nên có thể kết giao nhiều bằng hữu, gọi mấy cuộc điện thoại liền biết rõ tình hình.
“Nghe nói là vì dị ứng đồ trang điểm, bất quá tổng công ty đã bịt kín tin tức, thậm chí còn chuẩn bị họp báo, xem ra việc này không đơn giản.” Lý Điềm nói xong, chỉ lẳng lặng chờ đợi An Nhược Thủy đưa ra quyết định.
Lý Điềm thực sự thông minh, làm người đại diện thì sẽ cùng nghệ sĩ thương lượng. Làm trợ lý thì lại chờ cố chủ đưa ra quyết định, nếu là sự chuyện vượt qua dự đoán, nàng sẽ nhắc nhở nhưng tuyệt đối sẽ không can thiệp quá sâu. Đây cũng là điểm khiến An Tuấn Phong có thể yên tâm giao em gái cho nàng.
Chốc lát sau, An Nhược Thủy lại nhận được một tin nhắn nữa.
Lạc Huyền Ca: 【 Khi cô dùng mỹ phẩm, nhớ chú ý đừng để bị dị ứng. Không cần tới đón tôi, cô nghỉ ngơi đi. 】
Xem xong, tuy rằng biểu đạt có chút kỳ lạ, thậm chí không đầu không đuôi nhưng lại làm cho An Nhược Thủy thấy ấm lòng, khóe miệng nổi lên ý cười nhè nhẹ.
“Chúng ta đến bệnh viện một chút.” An Nhược Thủy quyết định đi thăm Mạnh Tiểu Manh, xem tình hình cụ thể, cũng thuận tiện đón Lạc Huyền Ca.
Mục đích chủ yếu của nàng là đi thăm Mạnh Tiểu Manh, đón Lạc Huyền Ca thật sự chỉ là tiện đường mà thôi. Hơn nữa chỉ vì Lạc Huyền Ca là bạn bè nên nàng mới đại phát từ bi như thế. 'Tuyệt đối không phải vì lý do nào khác, hơn nữa Lạc Huyền Ca ngốc như vậy, đần như vậy, còn hay nghi ngờ người ta. Mình đến đón Lạc Huyền Ca chỉ là chuyện mà một bằng hữu nên làm. Phải! Chính là như vậy!' —— An Nhược Thủy tự thôi miên chính mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận