MC Mục Lăng và các giám khảo đi đến trước bàn trưng bày, giám khảo sẽ lựa chọn ra những món ăn mà mình cảm thấy hứng thú, sau đó yêu cầu thí sinh giới thiệu.
Đầu tiên bọn họ lựa chọn chén cơm chiên trứng của một nam nhân cường tráng, nhìn rất đơn giản và bình thường, bất quá đó lại là đồ ăn duy nhất trong đội nam sinh có thể lấy ra làm cơm trưa.
Vì hắn được giám khảo chọn đầu tiên cho nên Lạc Huyền Ca rất hiếu kì, mắt tinh liếc một cái liền phát hiện đó là vị huynh đệ dùng ngực phá tảng đá lớn.
Nam nhân nói: "Tôi chỉ biết nấu cơm chiên trứng, dễ nấu, tiện lợi lại còn ăn ngon."
Ba vị giám khảo gật gật đầu, tiếp tục quan sát những món ăn tiếp theo, lát sau rốt cuộc đi tới trước mặt Mạnh Tiểu Manh.
Mạnh Tiểu Manh từ chỗ thực phẩm phong phú của Lạc Huyền Ca chỉ làm được duy nhất một chén canh thịt, khối thịt kia còn có nắm tay lớn nhỏ, giám khảo tò mò liền hỏi nàng.
Mạnh Tiểu Manh: "A? Các vị nói vì sao khối thịt kia lại có hình thù như vậy sao? Bởi vì thời điểm tôi cắt thịt bị run tay a......"
Run tay a......
Giám khảo nhìn nàng một cái, đột nhiên phát hiện nàng chính là người biểu diễn đàn violon lần đó khiến bọn họ cả đời khó quên, nuốt nuốt nước miếng liền cho điểm cao. Ma vật a, bọn họ không thể trêu vào không thể trêu vào. Vạn nhất một lời không hợp tai, nàng chạy đến trước mặt bọn họ kéo đàn violon thì biết làm sao bây giờ.
Thời điểm đi tới chỗ An Nhược Thủy, giám khảo nhìn đến bát mì đó, nụ cười trên mặt so với khóc còn khó coi hơn: "Có thể giới thiệu một chút về cơm trưa của cô được không?"
"Mì nấu nước." An Nhược Thủy nói rất đơn giản dễ hiểu.
Giám khảo: Mì nấu nước? Tôi còn tưởng là bánh canh, may mắn vừa rồi không nói ra.
An Nhược Thủy nhìn sắc mặt không vừa ý của ba vị giám khảo, nàng cũng có thể đoán được một chút nguyên nhân, trù nghệ của mình như thế nào nàng hiểu rất rõ. Vì thế nàng lập tức ra hiệu bằng ánh mắt, để giám khảo đi tới xem món ăn của Lạc Huyền Ca.
An Nhược Thủy cho rằng, người có thể giải cứu nàng khỏi danh hiệu 'phế trù nghệ' cũng chỉ có Lạc Huyền Ca, bát canh đó thoạt nhìn còn tệ hơn tô mì của mình.
Ba vị giám khảo đi đến gần bát cá chưng tương kia, cá giống như vừa mới mổ xong và rửa sạch, nhìn không ra dấu vết đã cho vào nồi nấu.
Nếu không phải bọn họ ở tại đây chính mắt nhìn Lạc Huyền Ca bật bếp đem cá bỏ vào trong nồi chiên xào thì dù có đánh chết, bọn họ cũng không tin đây là con cá đã được nấu chín. Cả ba người bối rối đứng ngây ngốc tại chỗ, cuối cùng có một vị đeo kính gọng vàng tiến lên hỏi Lạc Huyền Ca.
"Cô có thể giới thiệu một chút về món ăn của mình cho mọi người biết được không?"
Lạc Huyền Ca gật gật đầu, thời điểm hoàng đế ăn cơm ở kiếp trước, luôn yêu cầu ngự trù đi theo giảng giải một hồi, nói đúng thì sẽ được trọng thưởng, trời xui đất khiến mà cô trở thành quan ngũ phẩm ở Ngự Thiện Phòng, cho nên đương nhiên đã từng giới thiệu món ăn trước mặt hoàng đế.
"Đây là một bát cá ngũ cốc, nguyên liệu được lấy từ những vụ mùa bội thu hàng năm. Tựa như nhờ có đương kim thiên hạ, cuộc sống thái bình người dân cũng an cư lạc nghiệp, ngũ cốc hàng năm đều không thiếu. Tôi hy vọng thông qua món ăn này, có thể biểu đạt một chút lòng biết ơn của bản thân đối với cuộc sống tốt đẹp hiện tại." Lạc Huyền Ca giới thiệu không khác gì những lần tâng bốc hoàng đế, điểm thay đổi duy nhất chính là trước kia nhắm mắt nói dối, còn bây giờ lại mang theo bảy tám phần thật tình ở bên trong, bởi vì cô cảm thấy những thứ có được ở hiện tại rất đáng quý trọng.
Lạc Huyền Ca nấu bát canh cá ngũ cốc này là còn muốn cảm tạ An Nhược Thủy, bởi vì An ảnh hậu không thể phân biệt các loại ngũ cốc khác nhau, cho nên đến siêu thị mua loạn một hồi, người ta chỉ mua nguyên liệu nấu ăn, nàng nhiều tiền vung tay mua đủ loại ngũ cốc.
"Không tồi không tồi. Ngụ ý của món này thật thú vị." Giám khảo không thể không vỗ tay tán dương, ca tụng sản vật của thiên nhiên tươi đẹp như thế làm sao bọn họ còn có thể phê bình chứ? Trừ bỏ khen ngợi ra thì bọn họ cũng không còn lời nào để nói.
Sau khi ba vị giám khảo quan sát một vòng các món ăn của thí sinh, mọi người liền bắt đầu dùng cơm trưa. Bất quá bởi vì một số tuyển thủ chỉ làm đồ ăn chứ không nấu cơm, cho nên tổ sản xuất quyết định cung cấp cơm tẻ cho tất cả thí sinh.
Vậy nhưng trước khi bắt đầu bữa ăn, MC Mục Lăng hảo tâm đưa ra một sự trợ giúp đặc biệt dành cho vị 'phế trù nghệ' nào đó: "Tuy rằng mọi người là đối thủ của nhau, nhưng đồng thời cũng là đồng đội thân thiết nhất, vì để tình cảm được thêm gắn bó, mọi người có thể trao đổi cơm trưa của mình với bạn bè."
Nghe xong, không ít thí sinh lập tức đem ánh mắt dán vào An Nhược Thủy. Nàng nấu món mì với nước kia, vừa thấy liền biết không dễ nuốt, hẳn là An đại ảnh hậu cũng không muốn dùng món ăn đó. Nếu có thể đổi cơm trưa của mình với nàng thì sẽ không chỉ quen thân được nhân vật tai to mặt lớn này, còn có thể thành công gây hảo cảm với fan hâm mộ của nàng.
Vì thế Giang Ý Hàm tiên phong đem món ăn mình nấu đến trước mặt An Nhược Thủy.
"Tôi làm thịt kho tàu, cô có muốn nếm thử hay không?" Ánh mắt Giang Ý Hàm cực kỳ nhiệt tình, nhưng thời điểm An Nhược Thủy chuẩn bị tiếp nhận, đột nhiên Lạc Huyền Ca bước tới, đưa món cá của mình cho nàng: "Cô thích cá không?"
An Nhược Thủy: Vì sao lại cảm thấy cảnh tượng này quen thuộc như vậy a?
Lạc Huyền Ca: Lần trước mình từ chối cơm trưa của nàng, lần này nàng sẽ không lặp lại chứ? Nhưng đây hẳn là lần đầu tiên nàng nấu mì? Chẳng lẽ muốn tiện nghi người khác? Mặc kệ, nếu nàng cự tuyệt, mình trực tiếp động thủ đoạt lấy là được!
Giang Ý Hàm: A, nhìn bát canh cá kia một cái là dạ dày đã đảo lộn, còn muốn đưa cho An ảnh hậu sao? Lạc Huyền Ca cô không sợ mất mặt? Ngoan ngoãn chờ bị cự tuyệt đi.
An Nhược Thủy nhìn nồi thịt kho tàu trong tay Giang Ý Hàm, bất động thanh sắc nuốt nuốt nước miếng, lại nhìn đến bát canh cá của Lạc Huyền Ca, giống như chưa nấu chín, có cảm giác nếu lấy chiếc đũa chọc hai phát, con cá đó sẽ lập tức giãy đành đạch.
Do dự bảy tám giây, An Nhược Thủy liền vươn tay cầm lấy món cá của Lạc Huyền Ca: "Tôi tương đối thích ăn cá, cảm ơn cô." Vì không muốn Giang Ý Hàm phải xấu hổ trước mắt bao người, An Nhược Thủy nở một nụ cười ôn nhu hiếm hoi.
[Kênh Livestream]
Võng hữu 1: Này này ~ nụ cười của nữ thần đã được tôi nhận thầu rồi nha.
Võng hữu 2: Trời ạ, nữ thần tươi cười quá mức ôn nhu, xong rồi ~ đã cong, cầu nữ thần gả cho tôi a!
Võng hữu 3: Đừng, nữ thần thật sự muốn ăn món cá kia? Có thể bị trúng độc không vậy?
Võng hữu 4: Nữ thần, buông món đó ra, tôi tới đây!
Võng hữu 5: Kỳ thật...... Nếu như so sánh, thì chúng ta hẳn là nên lo lắng Lạc phúc hắc ăn món mì kia mới phải.
Võng hữu 6: Giống lầu trên, tôi tương đối lo cho Lạc phúc hắc......
Lạc Huyền Ca từ trong tay An Nhược Thủy tiếp nhận bát mì, tuy rằng nhìn qua có vẻ rất khó nuốt nhưng sau khi ăn một miếng, đôi mắt của Lạc Huyền Ca lập tức lóe sáng.
Lạc Huyền Ca:...... Ở kiếp trước, sắp chết mà đồ mình ăn vẫn còn ngon hơn món mì này! Bất quá đây cũng là lần đầu An Nhược Thủy nấu mì, Lạc Huyền Ca lặng lẽ điểm huyệt phong bế vị giác của mình, dưới ánh mắt không thể tưởng tượng của đám đông, cười tủm tỉm ăn hết. Sau khi ăn xong còn làm ra dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ, khiến cho tất cả khán giả xem trực tiếp lẫn giám đốc chương trình phải chấn kinh.
An Tuấn Phong: Chẳng lẽ món mì của muội muội chỉ là thoạt nhìn khó coi? Kỳ thật hương vị không tồi? Lần sau rảnh rỗi nhất định kêu muội muội nấu cho mình một chén nếm thử!
Kết quả sau đó An đại tổng tài vừa nằm viện vừa mài dao. Đương nhiên đây là chuyện về sau tạm thời không đề cập tới, trước mắt chính là đến phiên An Nhược Thủy thưởng thức món cá ngũ cốc của Lạc Huyền Ca.
[Kênh Livestream]
Võng hữu 1: Hy vọng nữ thần sẽ không ăn......
Võng hữu 2: Đau lòng thay nữ thần, nữ thần đừng ăn, tôi sẽ đưa cơm cho em!
Võng hữu 3: Thật muốn phá chương trình, cái món cá kia có thể ăn sao? Nữ thần mau dừng lại!
Võng hữu 4: Ô ô ~ đừng ăn a, trúng độc bây giờ!
Thời điểm An Nhược Thủy cầm đôi đũa lên, không chỉ có khán giả xem trực tiếp hết sức chăm chú, ngay cả một số thí sinh tại nơi này cũng nhìn nàng với sự lo lắng đề phòng. Nhưng bất luận bọn họ lo thế nào đi nữa, An Nhược Thủy cũng đã ăn miếng đầu tiên.
"......" An Nhược Thủy không thể đợi chờ lập tức ăn miếng thứ hai, nước canh nồng đậm, thịt cá mềm ngon thập phần mê người. Vừa rồi bát canh rất trong nhưng giờ phút này đã nhuộm dần, hương sắc câu toàn, mùi vị bay xa khiến mọi người thèm muốn.
Ngay cả ba vị giám khảo đứng cách vài bước đều không hẹn mà cùng nuốt nuốt nước miếng.
Mục Lăng nhìn dáng vẻ nhàn nhã của Lạc Huyền Ca, hít sâu một hơi, âm thầm đứng lùi xuống, trong đầu nàng lại nhớ tới mấy câu Lạc Huyền Ca từng nói:
Miễn cưỡng! Thắng! Ngự trù cung đình! Thôi!
Giờ phút này trên kênh Livestream không hề có một bình luận nào, đến khi An Nhược Thủy ăn hết nửa bát canh, mới xuất hiện một số ý kiến.
Võng hữu 1: Có phải các thím mải che mặt mà quên bình luận hay không?
Võng hữu 2: Đừng nói nữa, mặt đau!
Võng hữu 3: Tôi biết gần đây 'gạch gia' dễ dàng chiêu hắc, nhưng tôi không thể không vì mọi người mà phổ cập khoa học một chút. Món này tên là 'cá ngũ cốc', còn gọi là 'cá không xương', giống như danh xưng của nó, trong quá trình gỡ xương, sẽ đặt ngũ cốc vào bên trong thân cá. Tương truyền đây là món sở trường của một vị ngự trù thời nhà Minh, chỉ bằng món ăn này mà vị đầu bếp đó giành được sự yêu thích của hoàng thượng. Tiến cung không đến ba ngày, Minh Hiên Đế liền hạ chỉ ngự phong chức quan ngũ phẩm Ngự Thiện Phòng. Đáng tiếc vị ngự trù đó ba tháng sau đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, món cá ngũ cốc cũng chỉ được ghi lại trong thực đơn, không hề có cách làm cụ thể. Nếu thấy hứng thú, các thím có thể tìm đọc Đại Minh Cung đình lục, bên trong có ghi lại sự kiện ngự phong một đầu bếp không rõ lai lịch.
Võng hữu 4: Tôi vừa đi xem qua...... Những lời lầu trên nói là thật, bất quá đừng phổ cập khoa học nữa, hiện tại mặt tôi càng ngày càng đau!
Võng hữu 5: Không nói nhiều, về sau tôi sẽ luôn bỏ phiếu cho Lạc phúc hắc.
Lạc Huyền Ca nhìn chăm chú An Nhược Thủy dùng cơm, món này kỳ thật rất đơn giản, dùng nội lực làm vỡ toàn bộ xương cá, rồi đem ngũ cốc bỏ vào thân, sau đó dùng nội lực bảo vệ thịt cá khi nấu không bị nhiễm khói dầu. Kỹ thuật nấu tuy rằng độc đáo nhưng thủ pháp bí ẩn, nên cho dù ở trước mắt bao người cũng sẽ không bị người ta học trộm.
Ăn xong, An Nhược Thủy cảm thấy vô cùng mãn nguyện, đột nhiên ngẩng đầu hậu tri hậu giác nhìn Lạc Huyền Ca: "Đây thật sự là cá sao?"
"Đương nhiên là cá. Chính cô mua nó, cô quên rồi sao?" Lạc Huyền Ca nhìn dáng vẻ no bụng đến mức hạnh phúc của An Nhược Thủy, tâm trạng cô lập tức tốt lên rất nhiều.
An Nhược Thủy gật gật đầu, nhưng vẫn hơi nghi hoặc: "Vì sao không thấy xương cá?"
"Cá ngũ cốc đương nhiên không có xương." Lạc Huyền Ca nghiêm túc giải thích.
An Nhược Thủy vốn dĩ muốn hỏi cách làm chi tiết, nếu có thể, nàng cũng rất muốn học. Nhưng lại nghĩ đến trù nghệ của mình, nàng trầm mặc mỉm cười: "Cô nấu ăn thật tốt."
"Thích sao? Tôi còn biết rất nhiều món khác, về sau có cơ hội tôi sẽ nấu cho cô." Lạc Huyền Ca không nghĩ nhiều, nhìn dáng vẻ hạnh phúc của An Nhược Thủy, liền thuận miệng nói ra.
Giờ phút này An Nhược Thủy mới nhớ chương trình đang phát sóng trực tiếp, vì để duy trì hình tượng, nàng lập tức thu liễm ý cười, giọng điệu khách sáo: "Cảm ơn, có cơ hội nhất định sẽ quấy rầy cô."
"Ừm." Lạc Huyền Ca gật gật đầu, thuận tay dọn dẹp bàn ăn của An Nhược Thủy.
[Kênh Livestream]
Tam quan từ trẫm trọng tổ: Có ai cảm giác Tiểu Manh ngốc thực đáng thương hay không? Ngồi cô đơn một góc.
Bảy lạnh: Này...... Bị nữ thần cạy góc tường có cảm giác thế nào?
Nhược bạo: Nếu để thật sự chọn ra, tôi ship nữ thần cùng Lạc phúc hắc!
Mệt mỏi: Hiện tại mới phát hiện Lạc phúc hắc vậy mà lại có tiềm chất của hiền thê lương mẫu.
Bát Giới, ái mĩ nữu: Thím lầu ba có thể kiên định một chút hay không? Nữ thần là của mọi người, Lạc phúc hắc mới thuộc về Tiểu Manh!
____________________________
*Tác giả có lời muốn nói:
Mạnh Tiểu Manh ngồi trong góc: Tôi cũng muốn ăn cá!
Lạc Giáo Chủ: Ăn cẩu lương đi!
An ảnh hậu: Vợ tôi nói đúng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...