Ảnh Hậu Là Đá Lót Đường
Vòng một lấy kết quả nhượng khán giả vô cùng hài lòng.
Tất cả cùng chờ đợi vòng thứ hai để có thể quan sát kỹ thuật diễn của các thí sinh.
.
.
Trong sự mong đợi của tất cả mọi người, vòng thứ hai chính thức bắt đầu.
Các thí sinh nhận từ ban tổ chức một đoạn ngắn kịch bản.
"Không ai biết ta có loại Bách Trùng độc này "
"Sư phụ, ngài đừng trách ta lấy oán báo ân"
"Ngài mang ta trở về môn phái, lại mặc ta bị khi dễ, chịu nhục đủ đường, không đoái hoài"
"Thậm chí còn mặc ta sinh tử"
"Đám ô hợp đội lốt tiên phong đạo cốt, ngoài mặt hiền hoà bên trong biến chất, ta một cái cũng không bỏ qua cho các ngươi"
"Chỉ cần nhượng một lượng nhỏ Bách Trùng độc mọi chuyện liền kết thúc, ta sẽ được giải thoát"
"Bách Trùng độc sau khi vào cơ thể sẽ phân tán vào đan điền sau đó tự huỷ, đan điền sẽ lập tức bạo liệt. Không để lại bất kỳ dấu vết nào"
"Độc của ta"
--------------------------------------
Diệp Tử nheo mắt nhìn kịch bản trong tay.
"Đồng Quy Vu Tận" đây là tên đoạn ngắn kịch bản.
Nương theo nội dung có thể phân tích được đây là một đoạn độc thoại nội tâm của một nhân vật trong Tu Chân giới.
Cụ thể là nhân vật này được sư phụ mang về môn phái, lại dĩ nhiên bỏ bê không quan tâm.
Đối mặt với vị sư muội không biết từ trên trời rơi xuống đe doạ địa vị của bọn họ trong môn phái, các sư huynh sư tỷ liền kết bè kéo phái bắt nạt sỉ nhục nhân vật.
Sau khi bị dồn ép vào đường cùng, nhân vật nảy sinh ý nghĩ đồng quy vu tận, tìm được một loại kịch độc, liền lên kế hoạch trả thù vị sư phụ cùng những người kia.
Mà nhiệm vụ của các cô là diễn đoạn kịch bản này.
Chà..
Khó đây.
Đoản kịch gần như không hề có bất kỳ chi tiết nào có thể khiến diễn viên từ đó ngộ ra tình cảnh.
Động cơ hạ độc là bị dồn vào đường cùng, đối tượng hạ độc lại là ai? là sư phụ? vẫn là sư huynh sư tỷ? Nhân vật sẽ bằng cách nào hạ độc? Không hề có bất kỳ manh mối nào.
Hoàn toàn dựa vào trí tưởng tượng cùng kỹ thuật diễn của thí sinh.
Một cái đề tương đối khó nuốt- Diệp Tử đưa ra kết luận
Tất nhiên nó không làm khó dễ được cô, danh hiệu Ảnh hậu thế giới không tự nhiên mà có, loại đoản kịch này kiếp trước cô đã không ít lần gặp phải khi thử vai.
Nhưng nếu tính ra, lần tuyển chọn này đề mục yêu cầu so với lần tuyển chọn vai nữ chủ một bộ phim quốc tế kiếp trước của cô như ngang sức, phải biết lần đó cô tốn khá nhiều công sức để tìm cách diễn loại đoản kịch này.
Dù sao lúc đó cô hãy mới mười ba tuổi a.
Mà hiện tại..
Diệp Tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Vừa rồi có một tầm mắt đặt trên người cô.
Không có ác ý, nhưng lại tràn đầy.. hứng thú??
Diệp Tử nhăn mày, tên bệnh hoạn tự cho là đúng nào đó nhìn cô?
Mà ngồi gần đó, Ảnh đế đại nhân khoé môi độ cung càng ngày càng lớn.
Trực giác thật bén nhạy nga.
Duẫn Thừa Húc xoa xoa cằm.
Bất quá như vậy càng thú vị không phải sao?
Một con mèo biết cảnh giác hoà xù lông tất nhiên khi thuần phục được nó ,khiến nó dịu ngoan chui vào lòng mình cầu thuận mao (vuốt lông) càng có cảm giác thành tựu không phải sao.
Duẫn Thừa Húc căn bản không biết, nói đúng hơn là bỏ qua chi tiết mèo là loài động vật thích giấu móng vuốt.
Một ngày nào đó Ảnh đế đại nhân ôm một bên gấu trúc mắt sẽ thấu hiểu đồng thời thấm thía một câu rằng đừng bao giờ chọc mèo xù lông.
Bất quá đây là nói sau.
---------------------
Diệp Tử sẵn tầm mắt dạo quanh một vòng các thí sinh khác.
Cô hơi kinh ngạc khi phát hiện hầu hết các thí sinh đều mừng rỡ vì đề vòng hai khá dễ..
Ồ...
Diệp Tử nhún vai, có chút cảm thán.
Quả nhiên núi cao tất có núi cao hơn a. Kiếp trước đối với cô đề này không khó nhưng quả thật là không dễ.
Hiện tại nhìn mọi người vui mừng cô có chút cảm khái bản thân. Thì ra kiếp trước cô kém cỏi vậy a..
Diệp Tử căn bản không biết có một trường hợp gọi là" không lý giải được độ khó của kịch bản liền thấy nó dễ" hay nói cách khác, căn bản không ai theo chiều hướng phân tích kịch bản của cô mà suy nghĩ, họ chỉ cảm thấy chỉ cần thể hiện rõ ràng xúc cảm oán hận của nhân vật liền ok.
Nhưng suy nghĩ của họ Diệp Tử tất nhiên không biết, cô thu hồi tầm mắt, tiếp tục nghiên cứu kịch bản, cô cần nghĩ xem mình nên làm gì để giải quyết vấn đề trước mắt này.
.
.
Liễu Huệ Nghi âm thầm cắn răng nhìn Diệp Tử đang ngồi trong góc.
Lần này để xem mày còn may mắn như vòng một hay không.
-----------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...