Mạnh Vũ Thần cũng không hỏi mối quan hệ giữa cô và nhà họ Trịnh, hiện tại anh chỉ biết cô là người đời này anh đã nhận định, chuyện mà cô muốn làm anh sẽ giúp cô làm, cho dù đó là chuyện gì đi chăng nữa.
Trịnh Trí Minh thoáng trầm ngâm, ông không biết có nên nói với người này hay không, lại nghĩ đến tính cách của cô chủ nhà mình. Cô chủ có thể vì người này mà cảm tâm tình nguyện đẩy mình vào nguy hiểm chứng tỏ người này với cô mà nói vô cùng quan trọng, mà người đàn ông này chỉ riêng cái cách anh thể hiện ở trong phòng khi nãy thôi cũng biết cô chủ trọng lòng anh cũng chiếm vị trí không hề nhỏ.
Hiện tại cô chủ thành ra như vậy, chuyện mà cô muốn làm ông đương nhiên dù có liều cái mạng già này cũng sẽ làm cho bằng được, thế nhưng bọn họ bình yếu lực mỏng chỉ sợ sẽ không dễ dàng gì, nhưng nếu có người này giúp đỡ có lẽ sẽ có thể hoàn thành tâm nguyện của cô chủ. Trịnh Trí Minh sau khi suy nghĩ thông suốt cuối cùng đánh cược một phen.
- Cô chủ muốn diệt nhà họ Hạ ở thủ đô.
Lời nói ra cả căn phòng chìm trong yên tĩnh, Trác Tùng và A Lãng cũng bị câu nói này làm cho chấn kinh, diệt tộc một lời nói ra cũng khiến người ta kinh tâm động phách. Cô chủ vậy mà có lá gan thật lớn, nhà họ Hạ là nhà nào, một gia tộc gần trăm năm ở thủ đô căn cơ vững chắc quan trọng là phía sau bọn họ còn có hoàng thất chống lưng, một cây đại thụ như thế người khác muốn bẻ một cái cành thôi nghĩ cũng không dám nghĩ tới, vậy mà cô lại muốn nhổ cả gốc rễ nó lên, thật muốn biết cô và nhà họ Hạ đã có ân oán gì.
Mạnh Vũ Thần thoáng trầm tư, tuy anh không thể hiểu hết con người cô nhưng anh biết, để cô làm ra quyết định này hẳn rằng nhà họ Hạ đã làm ra chuyện gì đó không thể dung tha. Nếu là chuyện khác anh chỉ cần nhấc một ngón tay liền có thể giúp cô hoàng thành tâm nguyện, thế nhưng việc này không phải chuyện đùa, đám người kia cũng không phải kẻ ăn chay.
- Chuyện cô ấy giao ông cứ việc làm theo, cần giúp đỡ gì thì cứ nói.
Trịnh Trí Minh nghe được câu này cũng khẽ thở phào, xem như lần này ông cược đúng rồi, bất kể người đàn ông này có thân phận gì hiện tại anh chọn đứng về phía bọn họ, cho dù là âm thầm đứng trong bóng tối giúp đỡ cũng tốt.
Mạnh Vũ Thần đúng là muốn ở trong bóng tối giúp Trịnh Trí Minh, vì anh không thể lộ mặt được. Người bên ngoài đều cho rằng hoàng thất hiện giờ ngoại trừ cái vỏ ra thì không có gì, chẳng khác nào một gia tộc hào môn bình thường, nhưng Mạnh Vũ Thần hiểu rõ một vương triều tồn tại hơn 500 năm, hiện tại cho dù thất thế thời cuộc đổi thay thì gia tộc đế vương vẫn cứ là gia tộc đế vương, sâu không dò nỗi.
Không còn chuyện gì nữa hai người Trịnh Trí Minh được A Lãng tiễn ra về. Suốt chặng đường Lương Văn Thao chỉ im lặng không lên tiếng, thế nhưng Trịnh Trí Minh lại hiểu rõ ông thở dài vỗ vỗ nhẹ bàn tay anh.
- Thao con nên hiểu đây là do cô chủ tự mình lựa chọn, bằng không trên đời này không ai có thể ép buộc được cô ấy. Việc của chúng ta bây giờ là làm tốt chuyện cô chủ đã dặn dò, chờ cô chủ tỉnh lại mới có thành quả báo cáo cho cô ấy, con đã hiểu chưa.
Lương Văn Thao nghe được những lời này đầu óc cũng bắt đầu thành tỉnh, đúng vậy nếu không phải cô nguyện ý ai có thể ép được cô, anh không thể để cảm xúc lấn đi lý trí, anh chỉ là một vệ sĩ trung thành của cô, anh không có quyền chỉ trích hay oán hận người đàn ông đó vì đó là quyết định của cô.
- Dạ.
Thấy Lương Văn Thao đáp lại lời mình Trịnh Trí Minh cũng nhẹ thở ra, vẫn còn có một việc ông phải nói với đứa trẻ này tránh nó làm chuyện ngu ngốc xúc động như hôm nay.
- Về sau đừng xúc động như hôm nay, cậu Bạch đó là người chúng ta không thể khinh nhờn bất kính dù chỉ là một chút.
- Chủ tịch người biết anh ta.
- Toàn bộ trên dưới nơi đây đều khắc phù hiệu Bạch Liên, phù hiệu này chính là ấn ký của nhà họ Mạnh.
Ấn ký của nhà họ Mạnh sao có thể, trong lòng Lương Văn Thao cảm thấy hoang mang vô cùng. Trịnh Trí Minh suy nghĩ hồi lâu sau đó đưa ra kết luận.
- Ta không rõ cậu Bạch này là ai nhưng có một điều chắc chắn là địa vị của cậu ấy trong nhà họ Mạnh không nhỏ, chỉ có người có địa vị được gia tộc trọng dụng mới được nhận bất động sản của nhà họ Mạnh.
Nhà họ Mạnh dưới tay có vô số nhân tài đó là chuyện ai ai cũng biết, thế nhưng chỉ có những người ngồi ở vị trí quan trọng trong tập đoàn Mạnh Thị và gia tộc mới được hưởng đãi ngộ như người trong gia tộc. Những người đó sẽ được nhà họ Mạnh cấp nhà, cấp xe, được gia tộc bảo hộ, mọi thứ bọn họ dùng đều mang ấn ký của gia tộc, đây là để cho người ngoài biết bọn họ là người mà nhà họ Mạnh bảo hộ, không một ai dám động đến những người đó, bởi vì như vậy chẳng khác nào khiêu chiến với nhà họ Mạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...