Ảnh Hậu Giá Đáo - Nữ Phụ Tái Sinh

Khoảng ba tuần sau khi buổi họp báo kia diễn ra thì cơ thể Khâu Hân Di cũng hoàn toàn hồi phục, có thể xuất viện trở về nhà. Thời gian này vẫn chưa có hợp đồng quảng cáo hay đóng phim gì nên Khâu Hân Di hàng ngày vẫn chỉ rảnh rỗi nằm dài ở nhà làm kén, tâm trạng cũng vì vậy thập phần buồn chán. Cũng may những vết thương của cô chỉ là ngoài da, nếu không thì thời gian ngắn ngủi như vậy cũng khó lòng mà hồi phục hoàn toàn được.

Chỉ có điều không biết gần đây Lăng Tiểu Nhi kia có phải đang thất nghiệp hay không? Ngày nào cũng rảnh rỗi tới phòng bệnh của cô "thăm bệnh". Còn đặc biệt trang điểm xinh đẹp, dùng ánh mắt "câu hồn đoạt phách" ném lên người Du Chính. Khi Du Chính thuỷ chung bơ đẹp cô ta thì lập tức dùng ánh mắt ai oán liếc cô. Cô có cảm giác nếu như còn ở viện thêm ngày nào nữa thì sớm muộn cũng sẽ bị Lăng Tiểu Nhi dùng ánh mắt chán ghét dìm chết.

Hơn nữa trong mấy ngày xuất viện cô không còn phải giáp mặt trực tiếp với ba nam chủ kia. Cho nên đối với việc cứ phải ở bệnh viện thì cô lại đặc biệt yêu thích cảm giác tự do khi ở nhà hơn mấy phần.

Cô xuyên không vào tiểu thuyết cũng được hơn một tháng, tuy cuộc sống có chút nhàm chán nhưng cũng có thể coi là tốt hơn rất nhiều so với trước kia. Trước khi xuyên thì cô chỉ là một người bình thường đến mức tầm thường, gia cảnh, học lực và nhan sắc đều không có gì nổi bật. Hơn nữa trên trán lại có một vết sẹo dài nên hầu như không có bạn bè thân thiết, sống hai mươi ba năm trên cuộc đời cũng chưa từng có bạn trai. Dần dà cô cũng trở nên thu mình lại, càng ngày càng trở nên lầm lì ít nói, nên mọi người cũng ít nhiều càng thêm xa lánh cô.

Từ khi xuyên vào thân thể của Khâu Hân Di này, cô có cảm giác đặc biệt nói nhiều hơn vài phần, giống như bị tính cách của thân chủ này ảnh hưởng, đối với đám phóng viên ngày hôm trước cũng có thể hoàn thành phỏng vấn mà không có chút nào tim đập chân run.

Đình Lam gần đây đảm nhiệm thêm việc quản lí một diễn viên trẻ, nên công việc lúc nào cũng bận rộn, thời gian ghé qua Chung Cư của cô về cơ bản chỉ đếm trên đầu ngón tay. Khâu Hân Di này tuy ở trong giới giải trí nhưng lại không quen nhiều người, hầu như trong khoảng thời gian ở nhà chỉ có một vài người được gọi là thân thiết nhắn tin hỏi thăm, còn lại thì chỉ ăn rồi lại ngủ, Khâu Hân Di có cảm giác bụng cũng tăng thêm một vòng lớn rồi, cô có cảm giác nếu còn phải nằm thêm một tuần nữa thì bản thân sẽ biến thành lợn nhỏ, hoàn toàn phí phạm hết công sức tập luyện khó nhọc của thân chủ trước kia.

Nhưng cái điều lo lắng của Khâu Hân Di cơ bản không kéo dài được quá ba ngày. Sang đến ngày thứ tư Đình Lam đã tới chung cư của cô, vừa vào tới của đã liền xoay Khâu Hân Di một vòng, sau khi nhìn thấy eo của cô, liền giáo huấn bài ca nữ diễn viên không nên ăn đồ ăn nhanh. Chờ cho Khâu Hân Di ngơ ngác gật gật đầu nhỏ mới ngồi xuống sopha sau đó lôi ra một xấp giấy tờ.

Khâu Hân Di tròn mắt ngạc nhiên, sau đó mới cầm xấp giấy kia lên lật từng trang. Đoạn mới xếp gọn gàng đặt trước mặt, hỏi Đình Lam:

"Dịch Hy không phải chỉ còn đóng phim sao? Tại sao đột nhiên lại quay trở lại ca hát? Còn nữa tại sao em lại được chọn đóng nữ chính mv này?"

Đình Lam chép miệng, sau đó nhún vai thể hiện sự khó hiểu, đoạn mới trả lời cô:

" Dịch Hy tham gia ngành giải trí cũng được mười năm, hình như là muốn tri ân fan hâm mộ". Đình Lam hơi dừng một lát rồi nói tiếp. "Còn chuyện chọn em là nữ chính thì chị không biết, nghe nói do Dịch Ảnh Đế đề cử em."

Tuy Khâu Hân Di có phần khó hiểu với việc Dịch Hy đề cử cô làm nữ chính nhưng cũng không để ý nhiều, chỉ đơn giản hỏi thời gian tới kí hợp đồng kia.


"Vậy khi nào em phải lên công ti để kí hợp đồng?"

"Chiều nay!" Đình Lam ngắn gọn trả lời cô. Sau đó lại tiếp tục xoay cô thêm chục vòng mà chép miệng.

"Em thật là, mới ở nhà một tuần đã như vậy. Nếu như giám đốc thấy chắc chắn sẽ mắng em."

Khâu Hân Di bĩu môi, không cam tâm nói với Đình Lam: "Không phải mới tuần trước chị vừa nói em phải ăn thật nhiều sao? Em chỉ nghe theo chị thôi..."

"Em còn lươn lẹo, nhìn hai má của em có phải sắp biến thành heo rồi không?" Đình Lam nhéo nhéo hai phần thịt ở má Khâu Hân Di, đúng là chỉ mới một tuần mà trên mặt cô đã xuất hiện thêm hai cái bánh bao nhỏ. Tuy có cảm giác đầy đặn hơn trước đây nhưng đối với Đình Lam thì Khâu Hân Di sắp biến thành heo rồi.

"Em đâu có béo đến mức đó..."

"Được rồi, không nói nữa. Chị đưa em đi spa" Đình Lam chưa đợi Khâu Hân Di nói hết câu, liền kéo cô vào phòng ngủ thay đồ rồi đưa cô tới spa làm đẹp nổi tiếng ở Trung Tâm thành phố. Sau khi đã chu toàn dặn dò chuyên viên làm đẹp, Đình Lam liền bỏ lại cô quay trở về công ti, mặc cho cô bị người ta xoay như chong chóng để hoàn thành công cuộc "lột xác".

Làm đẹp xong xuôi thì cũng đã trải qua gần bảy tiếng trong tiệm, Khâu Hân Di vì cái việc làm đẹp kia cũng không tiện ăn uống gì nhiều, chỉ ăn một chút điểm tâm của cửa hàng, rồi tiếp tục để cho mấy stylist kia không ngừng cắt cắt tỉa tỉa, trang điểm làm tóc.

Gần ba giờ chiều, Đình Lam mới quay lại đón cô tới công ti. Quản lí cùng Dịch Hy đã đợi sẵn, vừa thấy Khâu Hân Di xuất hiện liền nhanh chóng lấy ra hợp đồng, đẩy tới trước mặt cô, sau đó mới bắt đầu nói:

"Hợp đồng đã được bàn bạc trước, cô còn muốn hỏi thêm gì không?"

"Tạm thời như vậy là được rồi."

Khâu Hân Di chậm rãi đọc hết những điều khoản trong bản hợp đồng, sau đó nhẹ nhàng đặt bút, theo trí nhớ của thân chủ ký xuống.


Dịch Hy không nói câu nào, hai cánh tay thon dài tùy ý khoanh trước ngực, gương mặt bị kính râm to bản che khuất một nửa, ánh mắt từ đầu đến cuối đều dễ dàng đặt trên người Khâu Hân Di mà không hề bị phát hiện.

Gần đây Dịch Hy phải tham gia một bộ phim, thời gian đều ở phim trường hoặc đọc kịch bản, không thể tới thăm cô. Cảm giác quả thực có chút nhớ, nhưng trước mặt cô vẫn phải giữ dáng vẻ lạnh lùng không quan tâm kia, dù sao Dịch Hy anh cũng cần phải có giá nha...

Chỉ mới một tháng không gặp, Khâu Hân Di nhìn có vẻ đầy đặn hơn không ít. Trước đây Dịch Hy chính là có suy nghĩ sẽ đem Khâu Hân Di nuôi tốt một chút, dù cô đã rất xinh đẹp nhưng Dịch Hy vẫn cảm thấy cô có da có thịt sẽ đáng yêu hơn, như vậy lúc ôm cũng sẽ vừa với tay anh...

Dịch Hy chính là vừa nhìn Khâu Hân Di vừa suy nghĩ, về cơ bản cũng không lắng nghe được chữ nào. Đến khi quản lí cùng hai người phía đối diện đồng loạt đứng dậy mới nhớ tới mình đang ký hợp đồng, Dịch Hy liền đứng dậy, đưa tay tới trước mặt Khâu Hân Di mà vẽ ra nụ cười:

" Hợp tác vui vẻ."

" Hợp tác vui vẻ." Khâu Hân Di từ tốn bắt tay Dịch Hy, nở nụ cười lịch sự lặp lại lời anh ta.

Dịch Hy đối với cái bắt tay của Khâu Hân Di chính là xúc cảm rất tốt, cảm giác có chút không muốn li khai, nhưng vì trách để thất thố cũng đành rút tay lại, sau đó gật nhẹ đầu.

Khâu Hân Di cũng không để ý tới dáng vẻ có chút khác thường của Dịch Hy, sau khi bắt tay với anh ta liền quay sang nói chuyện với vị quản lí của anh ta. Đơn giản là hỏi chuyện một vài câu xã giao, sau đó chào hỏi tạm biệt.

Sau khi ký hợp đồng xong, Khâu Hân Di cũng không trực tiếp quay về Chung cư mà lưu lại công ti một lúc. Đình Lam vì vướng phải lịch trình của diễn viên trẻ kia nên không thể đưa cô quay về chung cư, mà Khâu Hân Di lại nhàm chán nên quyết định cùng với Đình Lam tới chỗ của diễn viên trẻ kia. Đình Lam cũng đồng ý dẫn cô đi theo.

Ban đầu Khâu Hân Di cho rằng diễn viên trẻ kia sẽ là nữ tân binh, nhưng hóa ra lại là bình mới rượu cũ, một tiểu thịt tươi đã từng nổi một thời gian trước trên mạng xã hội.

Người kia vừa nhìn thấy Khâu Hân Di ở phía sau Đình Lam thì liền nhanh chóng đứng dậy, cúi thấp người chào hỏi:


"Xin chào...chào Khâu tiền bối."

Khâu Hân Di thu vào dáng vẻ ấp úng của người kia, cảm thấy cũng có chút thuận mắt. Người này tuy cao hơn cô rất nhiều nhưng gương mặt lại có phần non nớt, rất giống các học đệ năm nhất, năm hai. Hân Di lập tức bày ra dáng vẻ của một tiền bối. Mỉm cười tiêu chuẩn chào hỏi:

" Xin chào, em là Nhất Lãm phải không? Rất vui được làm quen."

"Rất vui được làm quen..."

Đình Lam thấy hai người như vậy, gật đầu tỏ ý hài lòng, sau đó vỗ vỗ vai Khâu Hân Di:

"Hai người ở lại nói chuyện một lát, chị đi sắp xếp lịch trình cho Nhất Lãm."

Vừa nói xong liền dời đi.

Khâu Hân Di tròn mắt, muốn gọi Đình Lam lại, nhưng vừa thốt ra chữ "Chị" thì đã thấy Đình Lam đi khuất tầm mắt. Chỉ biết thở dài một tiếng rồi nhìn người kia.

Nhất Lãm kia đầu càng cúi thấp, nhưng vì chiều cao có chút nỗi bật nên cái dáng vẻ kia dễ dàng lọt vào mắt cô. Khâu Hân Di đột nhiên cảm thấy bản thân rất giống người xấu, còn cái người trước mặt là cún nhỏ đang bị bắt nạt. Tâm hồn fan chị gái một lần nữa nổi lên, Khâu Hân Di ngồi xuống ghế, đoạn lấy tay chỉ vào ghế đối diện, sau đó ra hiệu cho cậu ta ngồi xuống.

Nhất Lãm thấy cô làm như vậy, không nhanh không chậm ngồi xuống, nhưng vẫn không giám nhìn trực tiếp vào cô. Khâu Hân Di thấy vậy liền phì cười, sau đó nói:

" Chị đâu có làm gì em. Không cần ngại ngùng như vậy."

Nhất Lãm nghe cô nói vậy bấy giờ mới ngẩng đầu lên, tuy còn có chút ngại ngùng nhưng vẫn thành công nở nụ cười. Khau Hân Di thấy vậy mới tiếp tục nói:

"Trước đây chị từng xem em cover trên mạng, ban đầu còn không nhận ra, sao đột nhiên lại chuyển hướng làm diễn viên vậy?"


Trước đây trong quãng thời gian ăn nằm ở bệnh viên, Khâu Hân Di cứ mỗi lần chán nản thì đều lên mạng dạo chơi, cũng có theo dõi qua người trước mặt. Hồi đó cũng biết người này là thực tập sinh của công ti cô, nhưng lại không biết là thực tập ở mảng diễn viên, ban đầu cô luôn cho rằng cậu ta hát hay như vậy thì chắc chắn sẽ ra mắt dưới cương vị ca sĩ. Cho nên ngày hôm nay thấy cậu ta cũng khá ngạc nhiên.

Nhất Lãm nghe cô nói như vậy liền nở nụ cười, gãi đầu ngại ngùng sau đó lễ phép nói:

" Thật vinh hạnh quá. Em rất muốn trở thành diễn viên, còn đối với ca hát chỉ là thú vui thường ngày thôi".

"Vậy sao? Chị rất thích nghe em hát đó, thời gian ở bệnh viện lúc rảnh chị thường nghe nha. Hình như trước đây em từng cover một ca khúc nhạc phim do chị đóng chính phải không?"

" Dạ..." Nhất Lãm hơi gật đầu, sau đó định nói tiếp thì lại thấy Đình Lam tiến đến gần liền dừng lại. Sau đó dời khỏi ghế, cúi đầu tạm biệt cô.

"Tạm biệt, chị Đình quay lại rồi, em đi trước".

"À được, tạm biệt"

Khâu Hân Di cũng đứng dậy, vẫy vẫy tay. Sau đó nghe chị Đình dặn dò rồi bắt xe trở về nhà. Nhưng chưa rời khỏi căn phóng kia được ba bước thì liền bị một giọng nói tràn ngập phẫn nộ gọi ngược lại:

"Khâu Hân Di..."

___________
Mọi người đoán xem giọng nói phẫn nộ này là ai nào? 🤔

Hmm thế là Miên viết được 8 chương rồi. Cơ mà chẳng biết sao lượt đọc cứ giảm dần đều, hay tại viết càng ngày càng dở nhỉ?

Văn phong của Miên sẽ có một vài chỗ bị mang hướng Trung Quốc vì thường hay đọc truyện dịch từ tiếng trung mà chưa edit lại nên bị ảnh hưởng. Mong sẽ không làm các bạn khó chịu ~

🐡🐡🐡


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui