Anh Em Và Chúng Ta


Hắn từ đầu đến cuối đều bắt trọn từng cử chỉ của cô.

Trong lòng cảm thấy quả thật khong thể để mất tiểu bảo bối này.

Cuối cùng hắn hạ quyết tâm trêu chọc cô.
- Nhớ rồi sao?
Cô đen mặt, gật đầu rồi lại lắc đầu.

Hắn nhướng mày.
- Là nhớ hay không nhớ?
Cô vẫn không trả lời được.

Hắn lại vẫn chăm chăm vào câu hỏi.

Cô đành bĩu môi ỉu xìu.
- Giáo quan, em say nên làm loạn, thầy đừng để tâm được không?
Hắn hài lòng.
- Được, nhưng mà, em say rồi?
Cô gật đầu.
- Em chỉ uống có vài ly mà đã không biết gì nữa.

Rượu tốt thật.
Cô vừa nói xong câu này lại như tự vả vào mặt.

Hắn đã cấm không cho học vien uống rượu.

Cuối cùng lại là cô tự mình nói ra.

Hắn bắt được điểm này.

- Em uống rượu?
Cô đã không còn đường lui nên đành thỏa hiệp.
- Giáo quan, em quả thật có uống nhưng chỉ một chút thôi, thầy bỏ qua được không?
Hắn nghiêm mặt.
- Em uống với ai?
Cô lại va phải một trái bom mới nhăn nhó.
- Em uống một mình, không có ai cả.
Hắn nhếch mép.

Lực tay cũng mạnh hơn, kéo cô sát vào mình.

Cô bị giật mình nên dùng hai tay chống vào người hắn, vừa vặn chạm vào khuôn ngực rắn chắc kia.
- Vậy phải phạt rồi, nếu bỏ qua thì chẳng phải là thiên vị em sao?
Cô nghe thấy phạt, liền nghĩ đến việc dọn vệ sinh nhưng ngày mai đã về rồi nên dù có phạt cũng không nhiều.

Vì thế cô rất khí thế gật đầu
- Vâng, thầy phạt đi ạ, em nhất định nghe theo sắp xếp của thầy.
Hắn rất hài lòng.
- Vậy..
Hắn vừa kéo dài âm tiết vừa kề sát môi vào tai cô.

Hơi thở nam tính kia càng lúc càng gần khiến cô lo lắng rụt lại.
- Phạt em lại hôn tôi.
Cô nghe thấy lời hắn, hơi men trong cơ thể lại tăng lên.

Hắn được thế choàng hai tay qua eo cô.

Tư thế của cả hai bây giờ vô cùng mờ ám.


Nếu có ai vào phòng lúc này thì chắc chắn sẽ nghĩ ngay đến việc giáo quan dụ dỗ học sinh giữa đêm và 1008 câu chuyện tình thú máu chó khác.
Cô rất muốn đẩy hắn ra nhưng sức lực không đủ nên đành thỏa hiệp.
- Giáo quan, thầy đừng như vậy, chúng ta không nên như vậy.
Hắn trầm giọng.
- Được, nếu em không chấp nhận hình phạt thì tôi đành tìm người khác đến chịu phạt.
Cô nghe thấy hắn tìm người khác, chắc chắn là Thiệu Huy ròi.

Dù sao cũng là cậu ta mang cô về.

Quả thật cô không muốn làm liên lụy cậu ta.
- Không, thầy để em chịu phạt được rồi.
Hắn mỉm cười, hài lòng đợi cô bắt đầu.

Cô do dự một lúc nhưng cũng hạ quyết tâm.

Dù sao cũng hôn một lần rồi, sợ gì chứ.

Cô vừa nghĩ vừa kề sát môi về phía môi hắn.

Xúc cảm kỳ lạ bắt đầu tấn công khiến cả người cô như tê dại.

Hắn hơi bất ngờ.

Hắn chỉ định bảo cô hôn má nhưng không ngờ cô lại hôn môi mà xúc cảm này hắn lại rất thích, vì vậy, hắn giữ eo cô chặt hơn.

Hắn bắt đầu dẫn dắt nụ hôn của cả hai.

Cô vừa định rời ra đã bị hắn giữ chặt.

Hắn không ngừng khiêu khích, dẫn dắt cô.

Nụ hôn dài khiến cô thở dốc.

Lúc hắn buông cô ra thì cô đã gần như mất hết dưỡng khí chỉ biết bám vào người hắn mà thở.

Hắn hài lòng mỉm cười.

Bả bối thật đáng yêu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận