Người đàn ông cúp điện thoại, đứng dậy dọn dẹp phòng vệ sinh.
Anh vốn là một người rất thích vệ sinh, sống gọn gàng ngăn nắp, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, Xu Mạn cũng rất thích điều này ở anh.Cuối cùng cũng thoát khỏi ngón tay của người đàn ông, Xu Mạn nằm trong mảnh vỡ chậu hoa nhìn người đàn ông dọn dẹp sạch sẽ phòng tắm, tiếc là cô vẫn chưa kịp nghiên cứu thần dược có thể tăng cường linh lực.Khoảng hai mươi phút sau, người đàn ông nhận được điện thoại của người đại diện, đứng dậy ra khỏi cửa.Cả căn hộ lại yên tĩnh trở lại.Chẳng bao lâu sau, trong những mảnh vỡ của chậu hoa, quầng sáng màu vàng tràn ra từng chút một, giống như đom đóm được thả trong đêm hè, chiếu sáng một góc phòng ngủ.
Nhưng thật ra nơi đó chẳng hề có đom đóm gì cả, những quầng sáng đó không giống như pháo hoa chói mắt, cũng chẳng giống như ánh sáng phát ra từ màn hình của các thiết bị điện tử, chúng tựa như có sự sống, không ngừng chuyển động hội tụ thành dải ngân hà.Cuối cùng, những quầng sáng đó hóa thành một người con gái không mặc quần áo...Trong phòng ngủ ánh sáng mờ ảo, cô gái cẩn thận bước ra một bước, hai tay cô vịn lấy tường, căng thẳng như một đứa trẻ mới chập chững học đi, bước từng bước về phía cửa.Khi đi đến trước cửa, cô lại thận trọng ấn nút công tắc, một âm thanh vang lên, cả căn phòng bỗng bừng sáng.
Cô tiếp tục ấn từng công tắc ở gần cửa, mỗi một lần ấn là ánh sáng trong cả căn phòng lại nhiều lên.Cô như tìm ra được một món đồ chơi thú vị vậy, cứ trần truồng đứng đó bật đèn rồi lại tắt đèn, chơi mãi không chán.Một cơn gió lạnh lùa vào từ cánh cửa sổ khép hờ khiến cô không khỏi rùng mình, lúc này cô mới từ bỏ “trò chơi bật tắt” của mình.
Cô đi đến đầu giường với nhịp bước khá kỳ quặc, cầm điều khiển từ xa ở trên tủ đầu giường lên, nhìn các nút phía trên rồi cẩn thận bấm thử.Một tiếng “bíp” vang lên, đèn nguồn trên bảng hiển thị điều hòa sáng lên, dường như cô thấy nó rất thú vị, lại giống như lúc ấn nút bật tắt đèn khi nãy ấn từng nút trên điều khiển, nghe hết tiếng “bíp” này đến tiếng “bíp” khác, vẻ mặt còn rất vui vẻ hào hứng.Thế giới loài người này thật thú vị.Sau khi đã chơi chán, Xu Mạn để điều khiển từ xa về vị trí cũ, tuy nhiên không lâu sau, một luồng khí còn lạnh hơn cơn gió mới lùa vào khi nãy dần dần bao trùm lấy cả căn phòng, khiến cô không khỏi ôm lấy cánh tay.Cô run rẩy cầm điều khiển điều hòa lên một lần nữa, nhưng lần này cô ấn một lúc lâu cũng không có tiếng “bíp bíp” khi nãy nữa, mà gió lạnh vẫn thổi liên hồi.Cô đặt điều khiển từ xa xuống, lên giường tung chăn đắp lên người, chỉ chừa lại mỗi cái đầu ở bên ngoài.
Hóa ra khi loài người đi ngủ là cảm giác này à, mềm mại giống như đang nằm trên mây vậy, cũng không tệ.Cô lăn lộn vài vòng ở trên giường, liếc mắt nhìn thấy áo choàng ngủ của người đàn ông được xếp ngay ngắn nơi đầu giường, bèn ngồi dậy, gấp chăn về nguyên dạng, cầm lấy áo choàng ngủ của người đàn ông quấn lên người mình.Cô học theo dáng vẻ của người đàn ông luồn tay vào ống tay áo, nhưng dây lưng thắt mãi cũng không xong, cô chỉ có thể từ bỏ, để mặc áo choàng buông lơi trên người mình.Áo choàng ngủ của người đàn ông vừa rộng vừa dài, khi cô mặc lên, phần vạt áo phía dưới bị kéo lê trên mặt đất, giống như một chiếc váy dài.Nhưng sau khi mặc xong, cuối cùng cô cũng không còn cảm thấy rét run nữa, đồ ngủ mềm mại, trên đó còn sót lại chút hơi ấm, rất thoải mái.Cô đi chân trần về phía phòng tắm, bật đèn phòng tắm.
Nhưng khi cô ấn loạn mấy nút ở trong hộp công tắc, lại vô tình ấn vào nút thông gió, cả căn phòng yên tĩnh bỗng chốc vang lên tiếng vù vù, dọa cô giật mình.Cô vội vàng tắt nút xả khí đi, lại ấn vào nút bật đèn sưởi ở bên cạnh.Ánh đèn vàng cam ấm áp chiếu sáng khắp phòng, mặt sàn đã được người đàn ông dọn dẹp sạch sẽ, đến một giọt nước cũng không có.
Cô tìm kiếm cẩn thận dọc theo mặt sàn và trần nhà một lượt nhưng không tìm thấy chất lỏng bí ẩn đã giúp cô hóa thành hình.Xu Mạn cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng có lẽ đây chính là cơ duyên của cô, có thể gặp nhưng không thể cầu.Cô quay đầu lại, đúng lúc đối diện với một cô gái lạ mặt.Người kia có một mái tóc dài đen mượt, mặc áo choàng ngủ rộng rãi, phần trước ngực còn lộ ra một mảng trắng ngần, quần áo trông xộc xệch.
Xu Mạn bị dọa, người phụ nữ kia cũng kinh hãi mở to mắt, lúc này cô mới chợt nhận ra cô gái kia chính là mình, mà trên bức tường bên này là một tấm gương.Cô nhìn vào gương nghiêng đầu chớp mắt, làm một số động tác trẻ con, người ở bên trong cũng làm theo, cô cảm thấy cái này cực kỳ thú vị..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...