Ảnh Đế Thị Phi

Giữa người với người có rất nhiều hình thức chung sống, cậu với Lục Tư Nguyên là người yêu cho nên đa phần thời gian đều không cố kỵ điều gì, nhưng đối với Tần Vĩnh lại khách sáo. Tần Vĩnh là một con người chính trực, luôn lấy đại cục làm trọng, Lăng Hàm rất tôn kính anh ta.

Có thể Lục Tư Nguyên mắng mỏ cậu sẽ không nghe nhưng lời nói của Tần Vĩnh lại đặc biệt có hiệu quả.

Có lẽ đây chính là điển hình của việc ức hiếp người nhà, giống như những đứa bé đứng trước mặt người càng thân cận thì càng thích khóc lóc om sòm.

Bởi vì biết đối phương yêu thương mình.

Lăng Hàm nghĩ rồi tự nhìn lại bản thân mình một chút, cảm giác mình vẫn còn ổn, chưa đến mức là ức hiếp người nhà, chỉ là do Lục Tư Nguyên quản lý cậu quá nhiều.

Lục Tư Nguyên có tiệc xã giao, Lăng Hàm không chờ anh đã đi trước, khi trở về đến nơi ở của mình mới hoàn toàn bình tĩnh lại.

Cậu thay đồ ngủ thoải mái rồi để chân trần đi tới đi lui một hồi mới nhận ra cậu đang vô thức làm theo thói quen của Lục Tư Nguyên, học theo anh thói quen đi chân trần. Nhưng mà sàn nhà của ký túc xá cảm giác không tốt như sàn nhà của nhà Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm đi lại chốc lát lại đi dép vào.

Tắm rửa xong xuôi, Lăng Hàm cầm di động nhìn một chút, ui trời, thật nhiều cuộc gọi nhỡ.

Gọi hai ba lần là Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết anh chắc chắn gọi điện để hỏi cậu có đi đến nơi về đến chốn hay không. Vất vả lắm mới có được chút thời gian rảnh, Lăng Hàm thật sự không muốn bị anh xen vào nên thầm nghĩ đợi một lát mới trả lời điện thoại.

Hai cuộc gọi khác đều là của người quen, một là Chu Thành, một là Đường Tập.

Lăng Hàm không muốn nhận điện thoại của Chu Thành, từ cái ngày đó, Chu Thành rời đi xong chưa hề tới tìm cậu, cũng không gọi điện tới.

Lăng Hàm nghĩ có lẽ Chu Thành đang bận rộn tranh thủ tình cảm trước mặt Chu Chấn Nam nên không thể liên lạc với mình! Cũng có thể là do tránh hiềm nghi. Nếu đứng trước mặt ông cụ tuyên bố Lăng Hàm, Lục Tư Nguyên với Chu Thành không phải đồng bọn, sau đó lại chạy đi liên lạc thì có khác nào tự vả mặt mình? Chu Chấn Nam chắc chắn sẽ không tin.


Hơn nữa trước đó cậu đã từ chối anh ta, chắc giờ cũng ngại liên lạc.

Lăng Hàm nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn không gọi lại.

Kế tiếp là phải gọi lại cho Đường Tập.

Nói đến Đường Tập thì Lăng Hàm có chút khó hiểu. Cậu với chàng trai này lúc mới quen thì đối phương rất nhiệt tình, thậm chí còn đề cử cậu làm diễn viên nam phụ thứ ba trong phim “Vô Huyền”, là quý nhân của cậu. Lúc cậu gọi điện cảm ơn, thái độ của đối phương rất bình thản, không quá giống những gì Lăng Hàm tưởng tượng.

Sau đó, Lăng Hàm có chủ động tìm Đường Tập mấy lần, cậu ta đều nói bận, sau này lại càng ít liên lạc. Cho đến khi quay “Hạ Thiên”, cậu với Lục Tư Nguyên ở bên nhau mỗi ngày lại càng không hề liên lạc với nhau.

Thậm chí Lăng Hàm còn nghĩ không biết cậu vô tình đắc tội chàng trai này lúc nào?

Nhưng hôm nay Đường Tập gọi tới, cậu lại không bắt máy liệu có thể nào làm cho cậu ta nghĩ cậu chủ động xa cách hay không?

Thành thật mà nói, Lăng Hàm rất vui với việc Đường Tập chủ động gọi điện tới. Dù chỉ có một tia cơ hội cậu cũng muốn tiếp tục làm bạn với Đường Tập.

Lăng Hàm vội vàng gọi lại.

Di động vang lên vài tiếng đã có người bắt máy, Lăng Hàm vội nói: “Xin lỗi cậu em, vừa rồi tôi đi tắm nên không nhận được điện thoại của cậu...”

“Thì ra là vậy, gần đây... gần đây anh sống thế nào?” Thanh âm đan xen giữa thiếu niên và thanh niên khiến Lăng Hàm hơi ngạc nhiên: “Tốt lắm, cậu thì sao? Đã lâu chúng ta không liên lạc với nhau, dạo này cậu đang làm gì thế?”


“Bận chuẩn bị một bộ phim tốt nghiệp với mấy đứa bạn, đã quay xong rồi.”

“Tốt nghiệp á?” Lăng Hàm rất ngạc nhiên.

“Ừ.” Thanh âm của Đường Tập khàn khàn: “Bây giờ đã là kỳ cuối của năm thứ tư đại học rồi, sẽ tốt nghiệp nhanh thôi! Tháng năm trường chúng tôi có tổ chức tiệc tốt nghiệp, trong đó có tác phẩm của tôi, anh... có thời gian rảnh không?”

“Đương nhiên là có!” Lăng Hàm thật sự rất vui vì Đường Tập đã mời cậu đến dự, vừa là em trai lại vừa là quý nhân, bất kể có thế nào cậu cũng sẽ đi: “Lễ tốt nghiệp là thời khắc quan trọng của cậu, kể cả anh không có thời gian cũng sẽ dành thời gian để đi.”

Đường Tập cười rộ lên, đột nhiên cậu ta hỏi: “Bọn họ nói anh với Lục Tư Nguyên đi du lịch Maurice, có phải thật không vậy?”

Lăng Hàm toát mồ hôi, xem ra cả thế giới đều đã biết chuyện này. Chuyện của cậu với Lục Tư Nguyên càng ít người biết càng tốt.

“... Đúng là tôi với anh ấy có đi Maurice, nhưng không phải là du lịch mà là bàn chuyện làm ăn tiện đường du lịch luôn.”

Đầu bên kia trầm mặc một lúc như là đang suy nghĩ cái gì đó, qua một lúc lâu mới lên tiếng: “Trên mạng đang đồn thổi anh với Lục Tư Nguyên ở bên nhau, chuyện đó có phải là thật không?”

Tuy Lăng Hàm đã sớm biết sẽ bị người ta hỏi như vậy, nhưng lúc bị hỏi vẫn có chút xấu hổ. Cậu vội vàng đưa ra lý do thoái thác đã chuẩn bị sẵn: “Không đâu, đừng có nghe mấy tin đồn nhảm trên mạng, đều là đoán mò cả đấy! Tôi với Lục Tư Nguyên bây giờ đang làm việc với nhau, anh ấy là ông chủ của tôi, bình thường Lục Tư Nguyên xử lý công việc ở nhà nên thi thoảng tôi cũng sẽ qua đó... không chỉ một mình tôi mà anh Tần Vĩnh cũng tới! Nhưng mà trên mạng chỉ có ảnh của tôi với Lục Tư Nguyên mà không có Tần Vĩnh, rõ ràng là có khuynh hướng vu oan, không tin cậu cứ hỏi Tần Vĩnh đi, anh ấy là người biết rõ quan hệ của tôi với Lục Tư Nguyên nhất đó.”

“Vậy à.” Đường Tập không hỏi nữa: “Tôi cũng nghĩ đó chắc là giả.”


Lăng Hàm thở phào nhẹ nhõm.

“Làm sao Lục Tư Nguyên có thể thích anh được?”

Lăng Hàm: “...”

Chú em, ý của chú là sao hả?

“Ha ha, đúng thế, người như Lục ảnh đế sao có thể để ý tới tôi chứ, không cần nghĩ cũng biết là không có khả năng.”

“Đừng nói như vậy, ý của tôi không phải là anh không xứng với anh ta, anh là người đẹp trai nhất, tốt nhất trên đời này!” Đường Tập vội vàng giải thích: “Chẳng qua là tôi cảm thấy... anh với anh ta quá khác biệt, tôi nghe cha tôi nói có khả năng Lục Tư Nguyên đã có người trong lòng rất lâu rồi, cho nên...”

À thì ra là vậy.

Nói chứ Đường Diệp chẳng phải là một nhà nghệ thuật rất nghiêm túc sao, vậy mà cũng nhiều chuyện về cuộc sống cá nhân của người khác cơ à.

“Ha ha, vậy hả, tôi không biết cũng chẳng quan tâm! Anh ấy chỉ là ông chủ của tôi thôi, tôi chỉ cần làm tốt công việc của mình là được rồi.” Lăng Hàm ra sức phủi sạch quan hệ.

“Lăng Hàm...”

“Ừ?”

“Anh có thích đàn ông không?”

Lăng Hàm: “...”


Đờ mờ, muốn cậu trả lời sao đây?!

Đờ mờ, sao đột nhiên lại hỏi như vậy? Lẽ nào cậu ta biết cái gì rồi?

Lăng Hàm siết chặt di động, đầu óc nhanh chóng hoạt động, cậu vừa định nói gì đó thì chuông cửa đột nhiên vang lên.

“Có người đến, tôi đi mở cửa.” Không cần biết là ai, sự xuất hiện của người này quá tốt, thật cảm ơn.

Lăng Hàm vội vàng đi mở cửa.

Cửa vừa mới được mở ra, Lăng Hàm hoa mắt, một bóng người cao lớn nhanh chóng vọt vào trong nhà, cậu muốn hô lên theo bản năng nhưng lập tức nhận ra mình vẫn đang nói chuyện điện thoại với Đường Tập nên vội vàng chặn ống nghe lại: “Sao anh lại tới đây?”

Lục Tư Nguyên đóng cửa, cánh tay dài duỗi ra rồi ôm lấy cậu: “Sao không nghe điện thoại của anh?”

Lăng Hàm: “...”

Chỉ là một lúc không nhận điện thoại mà chạy thẳng tới đây!

Cậu trừng hai mắt nói: “Anh điên à!”

Chung cư ở đây không quản lý nghiêm ngặt như nhà của Lục Tư Nguyên, hơn nữa lại có rất nhiều người, rất dễ bị phát hiện. Lục Tư Nguyên thật sự to gan lớn mật!

“Em không chịu đến chỗ anh thì anh chỉ có thể tới chỗ em thôi.” Lục Tư Nguyên nhún vai tỏ vẻ rất nghiễm nhiên, tuy rằng Lăng Hàm cảm thấy cái dáng vẻ tùy tiện của anh như thế này đẹp trai chết đi được nhưng cũng không thể xóa đi chuyện anh đang chơi với lửa.

“Bị phát hiện thì sao?” Lăng Hàm trừng mắt. Nhỡ đâu bị người ta phát hiện Lục Tư Nguyên đến nhà cậu thì mọi chuyện càng không xong!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui