Lăng Hàm giật mình, suýt nữa làm đồ ăn nghẹn ở họng, cậu đã bảo tự dưng Lục Tư Nguyên nhắc tới Chu Thành làm gì, hóa ra là vì Chu Thành gọi điện tới.
“Vậy hả?” Cậu vốn không có quan hệ gì với Chu Thành, không hiểu tại sao mà hơi chột dạ.
Biểu cảm của Lục Tư Nguyên rất thản nhiên: “Anh nghe máy, tán gẫu với anh ta vài câu.”
Lăng Hàm: “...”
Nghĩ thôi cũng biết nói chuyện chẳng vui vẻ gì.
Nhưng những gì Lục Tư Nguyên nói sau đó mới khiến cậu ngạc nhiên: “Trước kia anh thấy em ở cùng anh ta là khó chịu, cho nên không muốn em gặp riêng anh ta, nhưng bây giờ nghĩ lại mới thấy hành động này rất ấu trĩ. Anh yêu em, muốn độc chiếm em, nhìn thấy em ở bên cạnh người đàn ông khác sẽ ghen tức, cho nên mới muốn ngăn cản em. Bây giờ anh biết rằng, tuy anh là bạn trai em, nhưng không có quyền khống chế sự tự do của em, sau này anh sẽ không hạn chế em gặp ai nữa.”
Lăng Hàm sững sờ, mặt hơi đỏ lên, Lục Tư Nguyên có thể nói một cách thẳng thừng “anh yêu em, muốn độc chiếm em”, hơn nữa còn thừa nhận mình ghen.
Trái tim cứ đập thình thịch, thời gian cậu và Lục Tư Nguyên hẹn hò không ngắn, người đàn ông này lúc nào cũng lạnh lùng, không muốn nói những câu tình tứ khiến người ta đỏ mặt, đến cả biểu cảm tốt đẹp cũng ít khi thể hiện ra.
Hôm nay anh cắn lộn thuốc à?
“Yêu một người thì nên tin tưởng người đó”, dừng lại trong chốc lát, Lục Tư Nguyên nở nụ cười khổ: “Anh nên tin tưởng em, sau này anh sẽ không cấm cản gì em, cũng sẽ kiềm chế hành vi của mình.”
Bất kể có phải anh cắn lộn thuốc hay không, khoảnh khắc này vẫn thực sự khiến Lăng Hàm cảm động. Đợt gần đây Lục Tư Nguyên quản lý cậu khá chặt, hơn nữa cũng vì chuyện liên quan đến Chu Thành mà cãi cọ nhiều lần, cảm giác rất áp lực. Bây giờ Lục Tư Nguyên chủ động nhường nhịn, cậu thương còn không kịp, làm sao có thể truy cứu gì đây?
“Thực ra em cũng có lỗi.” Lăng Hàm vội vàng an ủi anh, tiện thể kiểm điểm bản thân mình: “Không phải lỗi của anh, là em không chú ý lắm. Nam nữ... à không, nam nam thụ thụ bất thân, quan hệ của Chu Thành với Lăng Hàm vốn đã phức tạp, do em không suy nghĩ kỹ càng, để anh phải lo lắng. Anh yên tâm, sau này nếu có gặp anh ta nữa, em nhất định sẽ báo cáo với anh trước.”
Hai mắt Lục Tư Nguyên lóe sáng: “Thật chứ?”
Lăng Hàm vội vã gật đầu.
Lục Tư Nguyên nhướn mày, giả bộ mình không để tâm lắm: “Em không cần báo cáo với anh, anh tin em và anh ta không có gì...”
Lăng Hàm liếc nhìn sắc mặt anh, cảm thấy dỗ dành nam thần là việc mình nên làm, chịu thiệt chút thôi mà, vội vàng bảo: “Nhất định cần phải vậy, cần phải làm vậy.”
Sắc mặt Lục Tư Nguyên tốt hơn, anh dừng lại, đổi đề tài: “Nói ra thì, hình như em không hiểu về con người Chu Thành?”
Lăng Hàm ngẫm nghĩ, chần chừ trong chốc lát mới lắc đầu: “Không hiểu nhiều.”
“Thực ra con người anh ta khá ổn.” Lục Tư Nguyên nói.
Lăng Hàm quá bất ngờ, Lục Tư Nguyên mà cũng có ngày nói tốt cho Chu Thành.
“Anh ta là một người có thiên phú kinh doanh, rất giỏi sử dụng các điều kiện xung quanh để đạt được mục đích của mình.” Lục Tư Nguyên nói: “Ví dụ như thông qua mối ân oán lần này của em và Chu Bắc Hiền, anh ta có thể dễ dàng công kích Chu Bắc Hiền, còn có thể tranh công trước mặt em, cách làm vô cùng xuất sắc.”
Nếu như Chu Thành ở đây, nghe được những lời này, e rằng anh ta sẽ tức đến mức nhảy đông đổng, Lục Tư Nguyên quá hiểm độc!
Lăng Hàm lặng lẽ bới cơm, được rồi, cậu đánh giá Lục Tư Nguyên cao quá. Cậu cứ nghĩ tại sao hôm nay Lục Tư Nguyên cố tình làm bao nhiêu đồ ăn ngon, nói một hồi cảm động đến run rẩy lòng mề, hóa ra vẫn vì Chu Thành.
Nếu như anh không nói mấy câu phía sau, có lẽ cậu sẽ thực sự tưởng rằng anh là người khoan dung độ lượng, không tính toán quan hệ của mình với Chu Thành, nhưng sau cùng khi anh nói ra, cậu lập tức ý thức được rằng Lục Tư Nguyên vẫn rất để tâm về mối quan hệ rối rắm của mình với Chu Thành.
Lăng Hàm vừa thấy vui vừa thấy buồn, vui vì hóa ra Lục Tư Nguyên để ý tới mình như thế, mà buồn vì thì ra Lục Tư Nguyên là một vại giấm, quá mức độc chiếm.
Trên thế giới này không có ai là thằng ngốc chuẩn chỉnh, phải xem xem bạn có muốn bị lừa không thôi.
Trong khung cảnh tốt đẹp như thế, trước mặt người mình thích, Lăng Hàm chỉ có thể giả ngốc đến tận cùng, cậu suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu: “Đúng vậy, anh ta quả thực là một thương nhân rất giỏi.”
Liếc mắt nhìn sắc mặt Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm tiếp tục nói: “Chu Thành làm việc gì cũng sẽ theo đuổi lợi ích, có thể anh ta thực sự muốn giúp em đòi lại công bằng, nhưng quan trọng nhất vẫn là công kích Chu Bắc Hiền, em đã biết điều này từ khi mới bắt đầu rồi. Anh ta đối xử với người khác không phải thật lòng lắm đâu…”
Xin lỗi cậu Chu nha, vì lấy lòng người yêu mà tôi nói sai về anh.
Lăng Hàm kiên định tán thành với đánh giá của Lục Tư Nguyên về Chu Thành, sau đó còn bồi thêm một câu: “Chỉ có anh mới toàn tâm toàn ý giúp đỡ em.”
Khóe miệng Lục Tư Nguyên nhếch nhếch lên, ừm một tiếng.
Khi con công đực họ Lục kia không nổi điên, con người anh khá được. Lúc này không khí dùng bữa vô cùng vui vẻ. Lục Tư Nguyên cảm thấy mình thể hiện rất ổn, không uổng công anh tốn mất một tiếng đồng hồ học cách nói ngon nói ngọt như Chu Thành, lặp đi lặp lại đến khi thuộc làu mới trét được một đống bùn lên mặt tình địch trước mặt người yêu, bây giờ xem ra người yêu anh thích nghe những lời dễ nghe. Anh cảm thấy hiệu quả của lần đầu sử dụng chiêu này không tệ, hôm nay không chỉ đả kích được Chu Thành, mà còn bôi nhọ được anh ta trước mặt người yêu, chắc hẳn sau này Lăng Hàm không còn lưu luyến gì với anh ta nữa.
Lăng Hàm thấy anh vui mà cũng vui theo, dường như cậu biết nên chung sống kiểu gì với con chim công đực này rồi, tất nhiên căn bản cậu chẳng nghĩ gì tới chuyện của Chu Thành, càng không tồn tại cái gọi là “lưu luyến mãi không quên”.
Bất kể hai người ôm tâm tư như thế nào, chuyện bên ngoài vẫn tiếp tục phát triển, Lục Tư Nguyên lấy danh nghĩa bạn bè của ảnh đế quá cố để báo cảnh sát, Chu Thành tỏ ý tích cực ủng hộ. Trong chuyện này hai người không đối đầu nhau mà phối hợp ăn ý đến bất ngờ.
Chuyện này có liên quan quá lớn, quần chúng theo dõi sát sao, bên cảnh sát vô cùng coi trọng, việc điều tra khá tỉ mỉ và chi tiết.
Những người năm đó có tham gia vào chuyện này lần lượt đứng ra, sau cùng cảnh sát điều tra tường tận, hung thủ hóa ra chỉ về phía một cán bộ cao cấp khác của GMG: Chu Bắc Hiền. Tiếp tục điều tra sâu thêm, hóa ra còn dây dưa tới tam giác tình yêu Bạch Tử Sách, Chu Bắc Hiền, Y Tự.
Lúc này đám đông sôi sục lên, mở các trang web cũng như Weibo là thấy tin tức và suy đoán ngập trời đều về quan hệ giữa Chu Bắc Hiền, Bạch Tử Sách và Y Tự.
Thần kinh của quần chúng nhân dân vô cùng nhạy cảm, rất yêu thích mấy chuyện yêu hận tình thù, nhất là tin bên lề về các mối quan hệ tay ba, mà nhân vật trong chuyện tình tay ba này còn là ba người đàn ông có thân phận, địa vị cao!
Đúng là tin tức lớn trăm năm khó gặp!
Lúc này Chu Bắc Hiền và Y Tự không thể ngồi yên được nữa, hai người vốn đã bị lạnh nhạt, bây giờ còn bị công kích như mưa rền sấm giật, hoàn toàn trở tay không kịp. Chu Bắc Hiền đã rất cảnh giác khi biết Chu Thành đang điều tra vụ án của Bạch Tử Sách, lập tức phái người điều tra tung tích của Đổng Nam, vốn sắp tra ra rồi, mà giữa chừng được báo cáo rằng có hai nhóm người khác cũng đang điều tra Đổng Nam, Đổng Nam giật mình tháo chạy, sau cùng Đổng Nam biến mất một cách bí ẩn, không thể tìm được nữa, hắn biết ngay phen này toi đời rồi.
Ban đầu hắn cứ tưởng chỉ có Chu Thành đang điều tra, bây giờ phát hiện ra có cả người khác, lòng dạ càng khủng hoảng. Cho đến khi Lục Tư Nguyên lên tiếng lần đầu tiên, hắn mới biết hóa ra đó là người của Lục Tư Nguyên.
Cho đến hôm nay hắn vẫn không hiểu tại sao Lục Tư Nguyên muốn lăn vào vũng sình này, cách giải thích duy nhất là Lục Tư Nguyên đã bắt tay cùng Chu Thành, đang muốn cùng nhau đối phó với hắn.
Chuyện ập đến vừa nhanh vừa gấp gáp, chứng cứ quá xác thực, đánh cho hắn không còn sức để trở tay, nhưng hắn tuyệt đối không phải kẻ ngồi yên chờ chết.
Chu Bắc Hiền đứng trong văn phòng trống trải, ánh mắt thoáng hiện vẻ hung ác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...