EDITOR: THỤY MIÊN
BETA: DẠ
Bởi vì nguyên nhân của Dung Đình, cả tổ kịch đều khai máy chậm một tháng.
Chờ đến lúc Lục Dĩ Quyến trở về tổ kịch, trạng thái công tác của ” Đan Tâm” so với lần đầu tiên cậu đến hoàn toàn bất đồng.
Tất cả nhân viên công tác đều ở trạng thái hết sức khẩn trương, cho dù là giai đoạn đầu như trang điểm, hóa trang, toàn bộ đều là kiểu tăng ca công tác mà làm.
năm loại tạo hình cùng hóa trang, Lục Dĩ Quyến chỉ dùng một một ngày đã thử xong tất cả, thời gian làm việc gần như vượt quá 15 tiếng.
Mà hai ngày sau đó, từng nhân vật của « Đan Tâm » đều đã qua hậu hậu kì, ở trên Weibo chính thức liên tục công bố.
Khâu tuyên truyền của « Đan Tâm » cũng nhanh chống liên hệ với Weibo, đem # phim Đan Tâm chuẩn bị chiếu # cùng # hắc mã vua màn ảnh cổ trang Thủ Tú # đưa lên đầu bảng tìm kiếm.
So với tiêu đề trước, rõ ràng cái thứ hai hấp dẫn cư dân mạng hơn.
Khi mọi người thảo luận chủ đề này, bọn họ thấy Lục Dĩ Quyến cũng tham gia « Đan Tâm », cái chủ đề này lập tức bị leo lên đầu bảng.
Không phải gì khác, chỉ là bởi vì…..
”Giá trị nhân sắc quá cao!!!!!!! Liếm liếm liếm liếm màn hình!!!”
” Ngọa tào đây nhất định là tiểu thịt tươi đứng đầu giới giải trí… Làm sao ở trong Đồng Độ Sinh lại nhìn không ra! siêu non siêu đẹp trai nha!”
Giờ phút này, trên đường đi đến bệnh viện hủy đi thạch cao, Dung Đình buồn chán cũng mở Weibo.
Vừa mở app ra, Weibo liền nhắc nhở ”tin tức có thể bỏ qua”
”Bạn tốt đặc biệt chú ý: Lục Dĩ Quyến V đã thích điều này.”
Là Weibo chính thức của Đan Tâm.
Cách thức như vậy nhìn một chút liền có thể nhìn ra đây là ảnh đã qua chỉnh sửa.
Dung Đình theo bản năng mở ra tắm thứ nhất, chỉ trong chớp mắt, hắn cảm thấy tim mình đập chậm mất một nhịp.
Trên màn hình, Lục Dĩ Quyến mặc bộ trang phục phi ngư màu vàng, một tay vịnh thanh tú xuân đao hẹp dài ở bên hông, một tay để phía sau, cả người đều lộ ra tinh thần sáng láng, vẻ mặt phấn chấn.
Cùng « Đồng Độ Sinh » trong phim đuổi theo trang phục chất phác bất đồng, loại phim bom tấn xem trọng thị giác như « Đan Tâm », rõ ràng yêu cầu Lục Dĩ Quyến dung mạo càng thêm nhiều mặt.
Đôi lông mày du long nghiêng lên cao, sóng mũi cao, môi dưới đầy đặn cùng hữu thần.
Những điều đó ở « Đồng Độ Sinh » đều bị nhu hòa đi, mà ở tấm hình này lại bị phô bày ra.
Cái này cùng ”Ngu Trung’’ của Dung Đình là hoàn toàn khác biệt Ngu Trung, là từ thực chất tuổi trẻ và tự tin, hòa với nhân vật thành một mà biến thành.
Có Cẩm Y Vệ thủ đoạn cứng rắn, cũng có nhân vật nhu tình như vậy.
Dung Đình nhịn không được mỉm cười, đây mới là bộ dáng một người như Ngu Trung nên có.
Mặc kệ đoàn làm phim nôn nóng như thế nào, Lục Dĩ Quyến đang quay nhiếp trước cần phải huấn luyện là chuyện không thể bớt được.
Sau khi khai máy lần đầu tiên, Lục Dĩ Quyến gần như ở bên trong trụ sở huấn luyện Cảnh Hòa chạy đi chạy lại hai bên.
Mặc dù thời gian hơi gắp, nhưng nội dung quay phim thì lại rất nhẹ nhàng, Không phải diễn gia đình thâm tình, chỉ là chuyển đổi ống kính hơi nhiều.
Từ đầu đoàn làm phim quay phim ở giữa, dùng mấy vai phụ trọng yếu làm chủ.
Nhưng mà, trong vòng một tuần huấn luyện kết thúc, Lục Dĩ Quyến đã có thể thuần thục nắm giữ động tác võ thuật thuộc về nhân vậy của mình, đoàn làm phim liền thông cáo toàn bộ lấy cậu làm trung tâm.
bảy giờ rưỡi sáng mỗi ngày, Lục Dĩ Quyến ngồi ở phòng hóa trang riêng của mình, bắt đầu mang khăn trùm đầu, trang điểm, thay quần áo… Giày vò ròng rã một giờ, mới bắt đầu quay.
“Nghĩa phụ, ngài đã từng nói cho ta biết, dù là Cẩm Y Vệ cũng có việc không nên làm!”
Máy ghi hình lại cảnh ở bên trong, vừa mới chiếu lại.
Cao Tư Nguyên ngồi trên ghế, Lục Dĩ Quyến cùng Chung Văn Trạch mỗi người đứng ở sau lưng hắn, cùng chú ý tới đoạn diễn này.
” Ngu Trung, ta đã dạy cho ngươi rồi, triều đình phong vân xảo trá, muốn làm tốt Cẩm Y Vệ, đầu tiên phải học được tự vệ!”
Đây là vai diễn Ngu Trường Ân của Chung Văn Trạch cùng vai diễn Ngu Trung của Lục Dĩ Quyến lần thứ nhất nảy sinh mâu thuẫn.
Trong màn ảnh, lông mày cùng ánh mắt lạnh lẽo của Chung Văn Trạch, một thân y phục phi ngư giống nhau phẳng phiu, làm sát khí của hắn nổi bật lên.
Không thể nghi ngờ, đó là kinh nghiemj của người đi trước, địa vị Cẩm Y Vệ không thấp, nhưng… Cao Tư Nguyên nhấn nút tạm dừng, đem nhân vật dừng lại ở đó.
“Lão Chung, thái độ của ngươi đối với Quyến quá hung hăng, cậu ấy không phải thuộc hạ của ngươi, mà là nghĩa tử của ngươi, ngươi cứu hắn một mạng, nuôi hắn mười ba năm, tình cảm tất nhiên phải có, hắn không phải là cỗ máy giết người mà ngươi bồi dưỡng… Ngươi xem thử xem nét mặt của ngươi, có chút điểm nào là một từ phụ không? Còn có, nhân vật Ngu Trường Ân này, bản thân là một người vô cùng lương thiện, nếu không cũng sẽ không cứu Ngu Trung, càng không liều lĩnh mạo hiểm đem hắn nuôi dưỡng trưởng thành, ngươi nói có đúng hay không?”
Chung Văn Trạch sắc mặt có chút khó coi, hơi có vẻ qua loa nói, “Đúng.”
Đã tới gần tháng mười một, Hổ Xuyên cuối cùng cũng mát mẻ, cho dù là buồn bực tại gian phòng nhỏ này, mặc dù tầng tầng lớp lớp trang điểm, quay phim cả buổi sáng, thế nhưng Lục Dĩ Quyến vẫn không có một chút mồ hôi nào.
Thế nhưng ngược lại, trên trán Chung Văn Trạch lại có một lớp mồ hôi ẩn, vốn dĩ trên mặt diễn viên đã có một lớp phấn lót hơi dầy, giờ đây lại có chút loan lổ.
Chung Văn Trạch rõ ràng là đang nôn nóng.
Mắt Cao Tư Nguyên nhìn Chung Văn Trạch, với tư cách là “Lão Hí Cốt” ở vòng tròn này, nhiều lần bị kẹt lại ở đôạn kịch bản này, đối với Chung Văn Trạch mà nói, quả thật có chút mất mặt.
Cao Tư Nguyên thở dài tỏ vẻ đã hiểu, “Như vậy đi, cậu nhìn kịch bản một chút, thử suy nghĩ, Dĩ Quyến, chúng ta để ngươi tiến vào ống kính quay lại mấy lần, ta muốn bổ xung lại mấy cảnh đặc tả của ngươi.”
“Được.”
Lục Dĩ Quyến cùng Cao Tư Nguyên lại một lần nữa tiến vào trạng thái làm việc.
Chung Văn Trạch ngồi ở một bên, dùng tay nắm chặc kịch bản càng lúc dùng sức càng lớn, đến đi kịch bản bị bóp nhăn lại.
Hắn đến bây giờ cũng không dám xác định, Lục Dĩ Quyến rốt cục có biết hay không việc cái rương là hắn tìm người động tay động chân, đến mức hắn không biết phải dùng thái độ gì để đối mặc với Lục Dĩ Quyến, sợ ân cần quá mức lại thành trò cười cho đối phương, lại sợ tự dưng xa lánh ngược lại đắc tội người ta.
Đương nhiên, làm tiền bối hắn bình thường kiêu ngạo một chút cũng sẽ không có ai nói gì.
Nhưng vai diễn của hắn chín mươi phần trăm đều triển khai xung quanh Lục Dĩ Quyến, nếu hắn không xử lí tốt mối quan hệ này, tự nhiên sẽ không thể ăn ý cùng Lục Dĩ Quyến.
So với đoạn diễn buổi trưa này, thân thiện thì không đủ mạnh mẽ, lạnh lùng thì mất đi ôn nhu.
“Chung lão sư!”
Đương lúc hắn đang nghỉ ngơi, Lục Dĩ Quyến bỗng nhiên nhảy tới trước mặt Chung Văn Trạch, dọa cho Chung Văn Trạch nhảy dựng lên một cái, Lục Dĩ Quyến vội vàng thu lại nụ cười tươi rói trên mặt, có một chút ái náy nói: ”Có phải đã hù đến ngài không? thành thật xin lỗi…Ta thấy ngài ở chỗ này xem kịch bản, có chút vấn đề muốn thỉnh giáo ngài.”
Lục Dĩ Quyến vừa mới hoàn thành một cảnh quay, trên người còn mặc y phục có dính máu, phía sau là trợ lý, trang điểm, trợ lý trang phục một đám người…
Chung Văn Trạch không thể không chuẩn bị lên tinh thần ứng phó hắn, “Không có việc gì, cái này có là gì, ngươi diễn xong? Chúng ta đem đoạn kia bổ xung lại đi..”
Nói xong, Chung Văn Trạch liền muốn đứng dậy, dường nhự không muốn ở tình cảnh như vậy nói nhiều lời với Lục Dĩ Quyến.
”A! Chung lão sư, không vội!” Lục Dĩ Quyến cười ngại ngùng, tựa hồ không nhìn ra sự chống cự của Chung Văn Trạch, Cao đạo diễn đi hút thuốc rồi, để chúng ta nghỉ ngơi một chút, một lát nữa lại quay! Ta chính là muốn cùng ngài thảo luận một chút diễn xuất…Lúc trước ta vội vàng huấn luyện, còn chưa cùng ngài trao đổi tốt, ngài vạn lần đừng để trong lòng!”
Kỳ thật Lục Dĩ Quyến cũng phát hiện, từ lúc hắn cùng Chung Văn Trạch diễn lần đầu, hai người hoàn toàn tìm không thấy cảm giác thuộc về phụ tử, mà tại studio, Chung Văn Trạch phát huy luôn luôn thất thường.
Nhưng trên thực tế, Lục Dĩ Quyến cũng biết, Chung Văn Trạch diễn xuất quá cứng, nguyên nhân dẫn đến việc hắn thất thường chỉ e là có hai việc, có thể là hắn không hoàn toàn hiểu nhân vật này, dù sao Chung Văn Trạch cũng lớn lên ở giữa Hồng Kông và Mỹ, thiếu khuyết ngôn ngữ thuyền thống, có lẽ đối với nhiều nhân vật đều không để ý lí giải tình cảm của nhân vật, thứ hai, đó chính là hai người thực sự quá xa lạ, lúc ở trong đoàn làm phim « Đồng Độ Sinh », Lục Dĩ Quyến thường xuyên cùng Dung Đình cùng nhau tập thể thao, cùng ăn cơm, nhưng mà cậu đến nay còn chưa cùng Chung Văn Trạch có bất luận giao lưu gì.
Nghĩ như vậy, Lục Dĩ Quyến quyết định dẫn đầu đưa ra cành ô liu, mở ra ” kế hoạch phá băng”.
Hắn hi vọng hai người giao lưu, nhất là cùng giao lưu kịch bản, có thể làm cho cục diện này trở nên tốt đẹp hơn.
Nhưng mà, giờ phút này, Chung Văn Trạch nhìn chằm chằm tựa hồ có mấy phần chân thành, Lục Dĩ Quyến nhất thời đoán không ra hắn muốn làm gì.
Theo Chung Văn Trạch, mặc dù làm Dung Đình mất đi nhân vật này là hắn, nhưng Lục Dĩ Quyến có thể dựa vào bản thân mà đoạt được nhân vật này thay cho Dung Đình, cũng là một người có thủ đoạn, trong vòng giải trí, vĩnh viễn không có người nào dựa vào vận khí mà một bước lên mây.
Vì vậy, Chung Văn Trạch khiên kị mà cười nhẹ một cái, tiếp lời Lục Dĩ Quyến,, “Có thể lý giải, trận này cậu quả thật vất vả… Như vậy, taam sự một chút về vai diễn của chúng ta, cậu muốn nói điều gì?”
Lục Dĩ Quyến nghe được Chung Văn Trạch đáp ứng thỉnh cầu của cậu, liền thở phào nhẹ nhõm, mở ra kịch bản trước mặt, Lục Dĩ Quyến hết sức chăm chú tìm ra đoạn quay chụp ngắn trước mắt hai người.
“Chung lão sư, chủ yếu là liên quan tới ảnh hưởng của Ngu Trường Ân đối với Ngu Trung, ta muốn nghe xem cái nhìn của ngài...Dù sao ta vẫn còn trẻ, lại còn độc thân,, đối với loại thân phận như phụ thân này… Ta vẫn luôn một mực suy nghĩ không thấu, cho nên đặc biệt muốn cùng ngài thảo luận một chút về vấn đề này.”
Không để cho Chung Văn Trạch suy nghĩ quá nhiều thời gian, Lục Dĩ Quyến liền đem kịch bản mà mình đánh dấu đưa tới trước mặt Chung Văn Trạch, chân thành nói: “Chung lão sư, ngài nhìn vài câu kịch này, Ngu Trung một mực nhấn mạnh Ngu Trường Ân truyền cho hắn một chút để ý, ta đối với chỗ này không hiểu rõ, Ngu Trung đến tột cùng là bởi vì bản thân bất mãn vói sự giáo dục của Ngu Trường Ân cho nên bất mãn, oán trách, hay là bởi vì Ngu Trường Ân lật đổ hình tượng phụ thân trong lòng của hắn, bởi vậy mới canh cánh trong lòng?”
Cậu nêu ra câu hỏi, Chung Văn Trạch tự nhiên liền thuận theo suy nghĩ của cậu đáp lại.
Chung Văn Trạch lật về một tờ ở phía trước, nhìn một hồi, tiếp lấy lật trở về, bình tĩnh đáp: “Cá nhân ta cảm thấy, là hắn đối Ngu Trường Ân thất vọng mới có thể nói như vậy, dù sao có tình cảm lúc trước làm nền, hai cha con bọn họ ở chung hẳn là ít có mâu thuẫn.”
“Kia Chung lão sư, nếu như Ngu Trung thật sự nghĩ như vậy, kỳ thật hắn đối với thân phận phụ thân này rất chấp nhất, kỳ thật nên tính là trong tiềm thức, chủ động loại bỏ thất bại của hắn đối với Ngu Trường Ân?”
Chung Văn Trạch lắc đầu, lại là cười một tiếng, “Đây chính là ngươi suy nghĩ nhiều, ngươi nhìn, kịch bản phía trước đã từng nói, Ngu Trung không phải là vì làm khó dễ Ngu Trường Ân hoặc là bức hiếp Ngu Trường Ân mới đi truy vấn thân thế của mình, hắn khi còn bé cũng tò mò qua, có lẽ là Ngu Trường Ân đè nén lại, có lẽ đối với phụ thân kiêng kị, tóm lại Ngu Trung cũng không có phản ứng mảnh liệt như lần này, có thể nói, Ngu Trung tình cảm lúc này mới bộc phát, là đủ loại tích lũy lúc trước.”
Lục Dĩ Quyến lập tức làm ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ,, “A...!Đúng, là ta phía trước sơ sót,, cho nên, dựa theo cách nói như vậy, kỳ thật Ngu Trường Ân lần này cũng hẳn là là muốn tiếp tục đè xuống? Hắn ý thức được Ngu Trung biến hóa sao?”
Nói đến đây, Lục Dĩ Quyến đủ loại “Thỉnh giáo” rốt cục rơi vào thực tế ở trên.
Hắn dẫn dắt Chung Văn Trạch tiến vào suy nghĩ của mình đối với nhân vật ở trên.
“Ừm...!Nơi này, ta cảm thấy Ngu Trường Ân hẳn là ý thức được, hắn nuôi dưỡng Ngu Trung nhiều năm như vậy, với nhi tử hiểu rõ.”
Chung Văn Trạch tốc độ trả lời rõ ràng so với trước đó chậm hơn nhiều, hắn chần chờ, vừa giảng giải cho Lục Dĩ Quyến, cũng nói ra cảm nhận của mình đối với nhân vật.
—— Chung Văn Trạch bỗng nhiên ý thức được, sở dĩ hắn không thể hoàn toàn vứt bỏ ràng buộc ở bên ngoài, vùi đầu vào bên trong nhân vật này, cũng có một phần rất lớn là do không thể dựng nên một cây cầu hướng về phía nhân vật.
“Hẳn là là bởi vì Ngu Trường Ân ý thức được, cho nên mới sẽ càng quyết tuyệt áp chế Ngu Trung? Không thể chịu đựng nhi tử đối với mình tình cảm sùng bái giảm đi, khát vọng duy trì quyền uy phụ thân, có lẽ còn có khủng hoảng, sợ hãi mất đi đứa con trai này, dù sao Ngu Trung là Hoàng Tử Trừng nhi tử, mà Hoàng Tử Trừng chính là Ngu Trường Ân tự mình bắt giữ đưa vào ngục.”
Đến đây, Chung Văn Trạch chỉ cảm thấy trong lòng có một cái nho nhỏ tắc nghẽn đã bị hòa tan.
Hắn sở dĩ nắm chắc không tốt cảm xúc của Ngu Trường Ân, là bởi vì hắn xử lý quá đơn hóa, đến nỗi nếu không phải khiếm khuyết tình cảm thì chính là tình cảm quá mức dư thừa, nhân vật Ngu Trường Ân này cần chính là đủ loại tình cảm phức tạp đan xen, ức chế lẫn nhau, cùng nhau thỏa hiệp, cuối cũng chính là duy trì ở một mức cân đối.
Chung Văn Trạch hít sâu một hơi, bỗng nhiên biết nên làm thế nào đấp nặn nên nhân vật này.
Cùng lúc đó, Cao Tư Nguyên hướng hai người đi tới.
“Hai vị vua màn ảnh, chúng ta có thể hay không diễn lại một lần nữa?”
Chung Văn Trạch mỉm cười, “Đương nhiên.”
Một phần ống kính rơi vào hốc mắt đỏ ửng của Lục Dĩ Quyến, ngay sau đó, ống kính cắt về hướng chính.
“Trung nhi, chờ ngươi lớn hơn một chút, nghĩa phụ sẽ nói cho ngươi biết, hiện tại chưa phải là thời điểm thích hợp.
Gần đây triều đình rất loạn, mất hết kỷ cương, vị trí chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ liền để trống…”
Ở trong ống kính, Chung Văn Trạch thần sắc phức tạp, từ trong ánh mắt của hắn, Cao Tư Nguyên đã có thể nhìn ra hắn đối với Ngu Trung thân thế chủ đề rõ ràng trốn tránh, cũng có thể nhìn ra được hắn đang cố gắng áp chế lửa giận của mình, tận khả năng tâm bình tĩnh khí cùng nhi tử giao lưu.
“Cắt!”
Hoàn chỉnh một đầu diễn kết thúc, Cao Tư Nguyên thậm chí nhịn không được vỗ tay.
”Làm tốt lắm vô cùng tốt!” Cao Tư Nguyên thỏa mãn đứng lên,, đi lên trước, vỗ vỗ bả vai Chung Văn Trạch, “Lão Chung a, loại nhân vật có chuyện xưa này, không phải ngươi không thể mà! Tiếp tục bảo trì trạng thái này, bộ phim này sẽ không hủy hoại thanh danh của ngươi!”
Chung Văn Trạch cười cười, ánh mắt lại là nhịn không được rơi vào Lục Dĩ Quyến ở ngoài cửa.
Đối với một diễn viên phim điện ảnh mà nói, gương mặt quá mức trẻ tuổi, thân phận quá cao ngạo, ánh mắt của Lục Dĩ Quyến lại trong suốt đến mức làm cho người ta nhìn được ý định trong đó.
Chung Văn Trạch đánh giá một lát sau, ở trong lòng xác định hai cái đáp án.
Thứ nhất, Lục Dĩ Quyến chính là không biết nội tình, nếu không sẽ không chủ động cùng hắn qua lại.
Thứ hai, có lẽ hắn chính là một trong số ít con cưng của thượng đế đi?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...