Gặp mặt?
Kiều Luyến nhịn cười không được: " không biết anh tìm tôi có chuyện gì?"
Ngữ khí Thái tử rất kiêu ngạo: " Bộ dạng này của cô, là không muốn gặp mặt?"
Kiều Luyến khách khí mở miệng: "Chúng ta không quen biết."
"Cô hẳn là nghe qua tên của tôi."
Kiều Luyến:...
"Cho nên, cô biết tôi, mà tôi, cũng vừa vặn hôm qua, quen biết cô."
Kiều Luyến:...
"Cô ở chỗ nào? Nếu như cô không muốn đến, tôi có thể đi xuống tìm cô."
Thấy đối phương không buông tha như thế, Kiều Luyến không nhịn được mở miệng: " thái tử, tôi cảm thấy không cần thiết. Tôi biết anh muốn tới tìm tôi, là vì cái gì, thế nhưng tôi không thể đáp ứng."
"Vì cái gì? Làm huấn luyện viên cho tôi, cô có gì không vui?"
Kiều Luyến:...!!
Cô hiểu rồi!
Thái tử này, luôn luôn tâm cao khí ngạo.
Cô cự tuyệt làm huấn luyện viên chiến đội bọn họ, như vậy khẳng định thái tử sẽ không chịu, lúc này mới sẽ đến dây dưa với cô.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, lúc này mới lên tiếng nói: "Là tôi không có bản lãnh kia, không phải tôi không vui."
"Tôi đều không ngại, cô chú ý cái gì?"
Kiều Luyến cảm thấy, làm sao cũng không cách nào giao lưu với thái tử này?
Cô ho khan một tiếng: "Cho nên, anh còn có chuyện gì khác không?"
Thái tử: "Hoặc là, cô và tôi solo một ván, chúng ta 1V1!"
Kiều Luyến: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó, cô thua, liền đến làm huấn luyện viên cho tôi."
Kiều Luyến:...!!
Cô chỉ là một nữ MC phát sóng trực tiếp, dựa vào cái gì thi đấu cùng một tuyển thủ chuyên nghiệp như anh ta?
Đây không phải tìm tai vạ sao?
Cuối cùng Kiều Luyến không nhịn được: "Thái tử, nếu như không có còn chuyện gì, như vậy tôi cúp trước."
Cúp điện thoại, lúc này Kiều Luyến mới rời giường, dựa theo cuộc sống của mình, đi ra ngoài mua bữa sáng, sau đó qua chợ bán thức ăn mua thức ăn trở về, giữa trưa tự mình làm cơm.
Đến sáu giờ chiều, bắt đầu phát sóng trực tiếp!
-
Đồng thời, trong khách sạn.
Thẩm Lương Xuyên đứng trên ban công, Tống Thành ở sau lưng báo cáo: "Khu nhà cũ Kiều gia, tôi cũng đi hỏi qua, nói là chưa từng gặp qua Kiều tiểu thư, bên phần mộ bởi vì có quá nhiều người, cho nên bảo an không nhớ rõ, nhưng giống như cũng chưa từng gặp qua Kiều tiểu thư..."
Tống Thành có chút thất vọng mở miệng: "Chẳng lẽ Kiều tiểu thư không ở Tô Châu?"
"Điều đó không có khả năng."
Thẩm Lương Xuyên chậm rãi mở miệng nói.
Cô còn muốn trả lại trong sạch cho ba mẹ, không có khả năng rời đi Tô Châu.
Tống Thành lập tức cúi đầu: "Vậy tôi lại tìm người tra."
Thẩm Lương Xuyên khẽ gật đầu.
Sau khi Tống Thành rời đi, lúc này Thẩm Lương Xuyên mới thở dài.
Tiểu Kiều, rốt cuộc em ở đâu?
Nghĩ tới đây, anh nhíu lông mày.
Tống Thành rời phòng Thẩm Lương Xuyên, ngồi thang máy, đi xuống lầu dưới.
Trong thang máy, có người cầm điện thoại di động, đang xem phát sóng trực tiếp.
Tống Thành thở dài, cũng không biết Kiều tiểu thư ở đâu, vì cái gì lại đi như thế?
Chính tại nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác được, tiếng trong điện thoại di động bên cạnh, mười phần quen tai!
Anh ta bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía người bên cạnh: " Cậu đang nhìn cái gì vậy?"
"Luyến xuyên phát sóng trực tiếp game!"
Luyến xuyên sao?
Luyến xuyên!!
Trách không được tiếng quen thuộc như vậy, đây không phải chị Kiều sao?
Tống Thành kích động!
Đây là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu!
Nghĩ tới đây, anh ta gần như muốn nhảy dựng lên.
Thang máy xuống lầu, anh ta không có xuống, ngược lại quay lại chỗ Thẩm Lương Xuyên.
Vừa đẩy cửa phòng ra, anh ta hưng phấn hô: "Thẩm ảnh đế, tìm được chị Kiều rồi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...