Hạ Noãn Noãn bị đánh cả người đều mơ màng, bời vì lực đạo Thẩm Tu quá lớn, dẫn đến cô trực tiếp té ngã bên cạnh.
Trong miệng có chút ngai ngái.
Sau đó, cô liền nghe thấy tiếng Thẩm Tu: "Tiện nhân! Cô lại dám làm chuyện có lỗi với Tử Hào? Thẩm gia chúng tôi, không có ngươi con dâu này!"
Lời này rơi xuống, ông ta liền chỉ trong phòng mở miệng: "Bị tôi và dì Mai tóm gọm, cô còn muốn làm gì?! Tiện nhân! Tôi đánh chết cô!"
Lời này rơi xuống, Thẩm Tu muốn tiến về phía trước.
Nhưng vào lúc này, Hạ Noãn Noãn lại cảm giác nơi bụng đau đớn, đau đến cô toát ra mồ hôi lạnh.
Cô bỗng nhiên che bụng.
Cô đau tới toàn thân đều cuộn tròn một chỗ...
Chợt, trên quần ngủ màu sáng, liền xuất hiện vết máu...
Máu tươi chảy ra...
Hạ Noãn Noãn chỉ cảm thấy hạ thân nóng lên, cúi đầu nhìn sang.
Khi thấy những dòng máu kia, tròng mắt cô co rụt lại, ôm bụng trực tiếp hô: "Con của con!"
"Cha, cha mau đưa con tới bệnh viện..."
"Tử Hào, Tử Hào..."
Cô đau tới mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán, ôm bụng phát run trên mặt đất.
Thẩm Tu cũng bị tình huống này dọa sợ, lửa giận vừa rồi lập tức tiêu tán sạch sẽ.
Máu trên mặt đất, nhanh chóng xuất hiện thành vũng, bộ dạng này, khẳng định đứa bé không giữ được!
Hiện tại, làm sao bây giờ?
Ngay lúc ông ta đang sững sờ, liền nghe thấy Mai Phượng mở miệng: " Cô gọi Tử Hào làm gì? Đứa bé này, không chừng không phải là của Tử Hào..."
Một câu, để Thẩm Tu nhấc lên tinh thần.
Đúng!
Cô đã cấu kết với người đàn ông này, như vậy đứa bé này, có thể không phải của Thẩm gia bọn họ!
Ông ta trực tiếp chỉ Hạ Noãn Noãn, chửi bới nói: "Tiện nhân này, mang thai nghiệt chủng, lại còn muốn đổ cho người Thẩm gia?! Cô đừng mơ tưởng!"
"Nói cho cô biết, cô đừng mơ tưởng!"
Hạ Noãn Noãn đau đều sắp không thấy rõ ràng đồ trước mắt, cô chỉ là cảm giác được, có thứ ấm áp, chảy ra...
Lòng của cô đều bị nắm chặt, giống như nương theo những thứ kia chảy ra.
Tử Hào, Tử Hào, anh ở nơi đó?
Tử Hào, nhanh lên tới cứu chúng ta hài tử a!!
Cô nghĩ tới đây, mắt tối sầm lại, cả người té xỉu.
Thẩm Tu và Mai Phượng đứng ở bên cạnh, mắt lạnh nhìn tình huống này.
Lưu Hải Dương thì là lộ ra vẻ lo lắng.
Ba người đang đứng ở đó, liền nghe phía ngoài truyền đến tiếng bước chân.
"Mẹ Tử Hào, không nghĩ tới bà lại đến!"
"Đúng vậy, chúng ta có thể gặp phải dưới lầu, cũng là duyên phận! Tôi là đến xem Noãn Noãn..."
Nương theo tiếng nói chuyện, ba người đi đến.
Khi nhìn thấy tình huống trước mắt về sau, mẹ Hạ bỗng nhiên hét lên một tiếng: "Noãn Noãn!"
Hai mắt trợ ngược, té xỉu!
Mà cha Hạ thấy vợ nhất, nhìn con gái chảy máu ngã ở trên sàn, tức giận nhìn về phía Thẩm Tu: "Cái này, là xảy ra chuyện gì?!"
Vẻ mặt Thẩm Tu tràn đầy tức giận: "Xảy ra chuyện gì? Ông nên hỏi con gái của ông! Với người đàn ông này, xảy ra chuyện gì!"
"Cô ta mang thai con của người này, còn muốn gả cho Thẩm gia chúng tôi, để cho Thẩm gia chúng tôi nuôi... Nghĩ hay lắm! Hiện tại đây là ông trời báo ứng! Dạng con dâu này, Thẩm gia chúng tôi không muốn!"
Lời này rơi xuống, liền thấy Hạ Diệp Hoa đã cầm điện thoại di động lên, điện thoại kết nối, bà hét lớn: "Thẩm Tử Hào, Noãn Noãn xảy ra chuyện rồi! Con lập tức quay lại!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...