Áo lông của cô ấy, khoác lên người Thẩm Tử Hào liền thấy rất nhỏ.
Thế nhưng cô lại cảm thấy, có thể cho cậu ấy một chút ấm áp, liền cho cậu ấy thêm một chút.
Giống như lúc trước, thời điểm ở (Sáng chói), cậu ấy dùng áo khoác của mình, che kín cho cô.
Hạ Noãn Noãn dẫn Thẩm Tử Hào đi vào bệnh viện, hơi ấm ấm áp đập vào mặt, để trên người dễ chịu một chút.
Cô liền mang theo Thẩm Tử Hào, ngồi ở trên ghế dài trong hành lang, đưa sữa đậu nành cho cậu ta: " Uống sữa đậu nành đi, bây giờ tôi đi thăm dì Hạ."
Thẩm Tử Hào khẽ gật đầu.
Lúc này Hạ Noãn Noãn mới đi trên lầu.
-
Trong phòng theo dõi.
Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đều đứng ở đó, nhìn chằm chằm người trong phòng bệnh.
Đã qua ba giờ, thế nhưng bà vẫn an tĩnh nằm ở đó như cũ, giống như kêu thế nào cũng không tỉnh.
Trên mặt bà biểu lộ nét nhàn hạ, giống như chỉ ngủ thiếp đi.
Nếu như không phải trên mặt cắm ống thở, dù ai cũng không cách nào nghĩ bà là bệnh nhân.
Xuyên qua cửa sổ thủy tinh, Kiều Luyến lẳng lặng nhìn vào bên trong.
Chỉ cảm thấy giờ khắc này, mong hai mươi bốn giờ qua đi chậm rãi một chút, để cho Hạ Diệp Hoa có thể tỉnh táo lại.
Kiều Luyến thở dài.
Quay đầu, nhìn đồ ăn trên mặt bàn.
Đồ ăn mua về, đừng nói đến Thẩm Lương Xuyên, cả cô cũng không đói bụng.
Mà đúng lúc này, ở cửa truyền đến một chút động tĩnh.
Bọn họ quay đầu nhìn sang, liền thấy trong tay Hạ Noãn Noãn mang theo bữa sáng đi đến.
Kiều Luyến hơi sững sờ: " Sao em lại tới đây?"
Hạ Noãn Noãn nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, khuôn mặt mang theo ôn nhu: " Nghe Thẩm tiên sinh nói dì Hạ nằm viện, em đến xem, hai người trước uống chút sữa đậu nành, em đi xem bệnh tình hình dì một chút."
Cô ấy nói đến đây, đặt đồ ăn ở trên mặt bàn, sau đó đi tới cửa phòng theo dõi, cầm bệnh án nhìn xem.
Kiều Luyến nghi ngờ đi qua: " Em học y?"
Hạ Noãn Noãn lập tức cúi đầu: " Em học bên đại học khoa y, học hộ lý, xem bệnh không được, nhưng nhìn một số nội dung vẫn hiểu."
Kiều Luyến giật mình: " Trách không được em làm ở trại an dưỡng, thế nhưng..."
Hạ Noãn Noãn không có bất kỳ giấu diếm gìmở miệng: "Ở (sáng chói), là em nhàn rỗi không chuyện gì thì làm, dự định kiếm nhiều tiền một chút."
Kiều Luyến gật đầu.
Hạ Noãn Noãn liền tiếp tục xem bệnh án, sau khi xem hết, mới nhìn Kiều Luyến cùng Thẩm Lương Xuyên: " Dì Hạ, chín mươi phần trăm là không có chuyện gì."
Một câu vừa dứt, Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đều nhẹ nhàng thở ra.
Hạ Noãn Noãn tiếp tục mở miệng: "Nhưng vẫn tồn tại nguy hiểm nhất định, cho nên bác sĩ và y tá không dám nói cho mọi người biết, chẳng qua em cảm thấy, dì Hạ tỉnh lại là không có vấn đề, chính là..."
Một câu vừa dứt, Kiều Luyến và Thẩm Lương Xuyên đều nhìn về cô.
Hạ Noãn Noãn cúi thấp đầu: " về sau dì tỉnh lại..., có thể sẽ có chút vấn đề."
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày, Kiều Luyến lập tức hỏi thăm: "Vấn đề gì?"
Hạ Noãn Noãn nhíu mày: " dì Thẩm bị huyết áp cao, cũng bị trúng gió. Về sau bà tỉnh lại chỉ e không cách nào tự gánh vác sinh hoạt."
Nói đến đây, suy tư một chút: " Em học hộ lý, nếu như hai người tin được, vậy em tới chiếu cố dì Hạ nửa tháng, trợ giúp bà khôi phục."
Kiều Luyến lập tức mở miệng: "Chúng ta làm sao không tin em được."
Hạ Noãn Noãn làm người cẩn thận lại ôn nhu.
Kiều Luyến cũng không thể hiện.
Loại chuyện chiếu cố Hạ Diệp Hoa này, cô có thể đi học, nhưng bây giờ không phải lúc biểu đạt chính mình rất hiếu thuận, cô ấy là càng thích hợp, đương nhiên chọn cô ấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...