Thẩm Lương Xuyên sầm mặt lại: " Tống Nguyên Hi, em xuống đi!"
"Em không xuống. Anh Lương Xuyên, anh là người thân duy nhất của em, bây giờ anh cũng từ bỏ em, sao anh còn quản sống chết của em?"
Thẩm Lương Xuyên hít vào một hơi thật sâu, tái diễn câu nói kia: " Em xuống mau, anh không có vứt bỏ em."
Ánh mắtTống Nguyên Hi sáng lên: "Anh Lương Xuyên, em không cần đi nước ngoài, được không?"
Kiều Luyến đứng ở đằng xa, sợ mình tới gần, sẽ kích thích đến cô ta.
Nhưng nghe được câu này, cô mới bừng tỉnh, thì ra, Tống Nguyên Hi ở chỗ này chờ bọn họ.
Con bé không muốn ra nước ngoài, cho nên dùng sinh tử của mình đến uy hiếp Thẩm Lương Xuyên...
Kiều Luyến cắn môi.
Đừng nói con bé là em gái mối tình đầu Thẩm Lương Xuyên, xem như người bình thường, cũng không thể thấy chết mà không cứu?
Kiều Luyến siết chặt nắm đấm, nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.
Bỗng nhiên cảm thấy rất mệt mỏi.
Anh muốn hất mối tình đầu ra xa, tuy nhiên càng vung, càng dính người.
Cô có thể trải nghiệm tâm tình của anh lúc này...
Sao có thể nhìn em gái mối tình đầu đi chết!
Cô cắn môi, chỉ cảm thấy tương lai hoàn toàn u ám, nhìn không thấy hi vọng.
Kiều Luyến cũng không nói một câu, cứ đứng ở đó.
Cô cho là, Thẩm Lương Xuyên sẽ thỏa hiệp.
Thật không nghĩ đến, cuối cùng Thẩm Lương Xuyên mở miệng, nói lại lời này: "Em coi như ra nước ngoài, vẫn là em gái anh."
Một câu, để Kiều Luyến sững sờ, bỗng nhiên ngẩng đầu.
Ánh mắt lập tức trở nên sáng rực.
Giờ này khắc này, kỳ thật dù Thẩm Lương Xuyên đáp ứng Tống Nguyên Hi, không cho cô ta xuất ngoại, chính mình cũng không thể oán trách anh.
Thế nhưng không nghĩ tới, anh còn kiên trì.
Hiển nhiên Tống Nguyên Hi cũng không nghĩ tới kết quả này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cô ta cắn môi: "Anh Lương Xuyên! Sao anh có thể nhẫn tâm như vậy!"
Thẩm Lương Xuyên nhìn cô ta chằm chằm: " Nguyên Hi, em xuất ngoại, đối với tất cả mọi người đều tốt."
"Em không! Em không! Anh để cho em xuất ngoại, em liền đi chết!"
Cô ta nói đến đây, lui về sau một bước.
Lúc đầu cô ta đứng ở chỗ gần dìa, giờ phút quả thực là quá nguy hiểm!
Thẩm Lương Xuyên thấy cô ta sụp đổ như thế, híp mắt lại.
Cảnh sát cũng không được nhỏ giọng an ủi: "Thẩm tiên sinh, hiện tại anh đừng kích thích cô ấy! Cái gì đều nghe cô ấy, chờ đến khi cô ấy xuống, lại nói khác! Đây là một mạng, anh đừng mang mạng người ra làm trò đùa!"
Một người cảnh sát khác gật đầu: " đúng vậy, cô ấy không muốn đi, anh đáp ứng trước rồi nói!"
Thẩm Lương Xuyên là nhân vật công chúng, hai người cảnh sát đều biết anh.
Chỉ là bọn họ đứng trên tòa nhà, người bên dưới không thấy rõ lắm bộ dạng anh.
Thẩm Lương Xuyên lại nhìn chằm chằm Tống Nguyên Hi, lạnh lùng mở miệng: "Tống Nguyên Hi, đừng để một chút tha thứ cuối cùng, làm hao mòn."
Một câu, để râm Tống Nguyên Hi như bụi!
Cô ta bình tĩnh nhìn Thẩm Lương Xuyên, sau cùng, cắn môi.
Chợt, cô ta liền nhỏ giọng mở miệng nói: "Em có thể đi, em cũng có thể không hãm hại chị ta, thế nhưng, anh có thể đáp ứng em một chuyện hay không?"
Thẩm Lương Xuyên kéo căng cằm, không nói gì.
Tống Nguyên Hi liền theo dõi anh: " Em muốn anh ly hôn với người phụ nữ kia! Không, em sẽ nhảy xuống!"
Vẻ mặt Thẩm Lương Xuyên kiên quyết, không chút do dự: "Điều đó không có khả năng!"
Không có khả năng...
Tròng mắt Tống Nguyên Hi co rụt lại, bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác: " Emnói được thì làm được!"
Dứt lời, cô ta bỗng nhiên nhảy về phía trước, hai chân rời khỏi mặt đất!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...