Thẩm Tử Hào nghe nói như thế, cuối cùng có phản ứng, hừ lạnh một tiếng: " Bà ấy có Thẩm Lương Xuyên là đủ rồi, không cần tôi."
Lời này rơi xuống, thang máy cũng đến, anh ta ôm nữ phục vụ đi ra ngoài.
Kiều Luyến còn muốn theo sau, Thẩm Tử Hào chợt dừng chân lại, quay đầu: "Muốn biết vì sao tôi không đi điều tra không?"
Kiều Luyến gật đầu.
Thẩm Tử Hào cười lạnh: " CHuyện ảnh chụp lần trước, tôi cũng cảm thấy hẳn là điều tra rõ ràng, nhưng kết quả sao đây?"
Sắc mặt anh ta tái xanh: " Tôi còn không đần độn u mê, so với cái gì cũng mạnh!"
Kiều Luyến nghe nói như thế, sững sờ tại chỗ.
Thẩm Tử Hào không có nói chuyện, quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng cao lớn của cậu ta, bỗng nhiên Kiều Luyến hiểu ý trong lời cậu ta nói là gì.
Kỳ thật anh ta cũng khát vọng được Hạ Diệp Hoa yêu, thế nhưng chuyện lần trước, để cậu ta thất vọng rồi.
Nói cho cùng, anh ta vẫn là tín nhiệm Mai Phượng, không tín nhiệm Hạ Diệp Hoa.
Mà bây giờ, cả người cậu ta cũng có chút ý nghĩ bình đã vỡ.
Kiều Luyến thở dài, cảm thấy Thẩm Tử Hào đang vào thời kỳ phản nghịch, quả thực là không có cách nào giao lưu.
Đang suy tư, điện thoại di động vang lên.
Cô cầm điện thoại di động lên, nghe, đối diện vang lên tiếng Thẩm Lương Xuyên: " ở đâu?"
Kiều Luyến nhìn đồng hồ, lúc này mới ý thức được, đã đến giờ tan sở.
Cô vội mở miệng: " Em ở hội sở "Sáng chói", hoặc là tự em đánh xe về nhà."
Thẩm Lương Xuyên lại mở miệng: "Không cần, chờ anh một lát, anh lập tức tới ngay."
Cúp điện thoại, Kiều Luyến liền thấy Thi Niệm Diêu thè lưỡi với cô: "Chủ biên Luyến, tôi về nhà trước, không cho làm bóng đèn với hai người~ "
Nói xong liền chạy đi.
-
Không có chờ bao lâu, xe Thẩm Lương Xuyên đã lái tới.
Kiều Luyến vội vàng đi về phía trước, đang định vòng qua thân xe mở cửa, Thẩm Lương Xuyên chợt từ ghế lái đi xuống.
Anh nhanh chóng đi qua, mở cửa ghế lái phụ cho Kiều Luyến.
Động tác này...
Kiều Luyến hơi sững sờ.
Lúc Thẩm Lương Xuyên ở bên ngoài, kỳ thật xưa nay sẽ không làm ra hành động dư thừa này.
Bời vì dễ dàng bại lộ.
Vậy mà lúc này, Thẩm Lương Xuyên lại nhìn cô: "Lên xe."
Kiều Luyến cười, ngồi lên ngồi kế bên tay lái.
Thẩm Lương Xuyên liền đi vòng qua bên, sau khi lên xe liền phát động xe.
Kiều Luyến hỏi anh: " Sao lại đi qua mở cửa cho em?"
Thẩm Lương Xuyên trả lời: "Đây là nghĩa vụ của người chồng."
Trong lòng Kiều Luyến ấm áp, nhưng vẫn giáo huấn anh: "Ngộ nhỡ bị chụp được thì làm sao bây giờ? Lần sau không cho phép như vậy."
Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm phía trước: " Cái chỗ kia ánh sáng tối tăm, coi như bị chụo, cũng không nhìn thấy mặt của em, yên tâm đi."
Lúc này Kiều Luyến mới gật đầu.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới, chính mình lại trở thành miệng quạ đen, sự tình bị cô nói trúng rồi!
Xe vừa về đến nhà, điện thoại Tống Thành gọi tới.
Thẩm Lương Xuyên lại lên tin nóng!
Là bởi vì anh mở cửa xe cho Thẩm phu nhân!
Còn bị chụp một tấm hình.
Trên tấm ảnh, mặt Thẩm Lương Xuyên hết sức rõ ràng, để tay trên cửa xe, mà Thẩm phu nhân lại đưa lưng về phía camera, đang định lên xe.
Tiêu đề là: Thẩm ảnh đế ga lăng!!
Nội dung: Ai nói tình cảm của Thẩm ảnh đế và Thẩm phu nhân không hòa thuận? Nhìn cái ảnh chụp này, thân sĩ mười phần.
Tin tức này vừa ra, gây nên một trận oanh động.
Kiều Luyến nâng trán: "Xong đời, lần này Thẩm phu nhân là ai, lại phải bắt đầu tra xét!"
Một bên khác, trong bệnh viện.
Mắt Tống Nguyên Hi căm hận nhìn chằm chằm vào tin nóng trên điện thoại di động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...