Tống Nguyên Hi nắm chặt thời cơ, tay lập tức tìm trong túi, kinh ngạc một chút: "Em không mang điện thoại di động tới."
Kiều Luyến vội vàng mở miệng: "Chị mang theo, chị sẽ chụp."
Nói xong câu đó, liền lấy điện thoại di động ra, chụp cho ba người một tấm hình.
Trên tấm ảnh, hai người đàn ông anh tuấn đứng ở đằng đó.
Mặt mũi Thẩm Tử Hào tràn đầy không tình nguyện, Thẩm Lương Xuyên thì vẫn mặt không biểu tình như cũ, chỉ có Hạ Diệp Hoa, cười tơi đến mắt sắp không còn.
Chụp ảnh xong, lúc này Thẩm Lương Xuyên mới buông Thẩm Tử Hào ra.
Thẩm Tử Hào trừng mắt liếc anh một cái, liền trực tiếp lên xe rời đi.
Hạ Diệp Hoa nhìn bóng lưng của anh ta, lắc đầu, tưoi cười, quay đầu nóng nảy nhìn về phía Kiều Luyến: "Ảnh chụp đâu?"
Kiều Luyến đưa ảnh cho Hạ Diệp Hoa nhìn, Hạ Diệp Hoa kích động hốc mắt đều đỏ, tay run run tiếp nhận điện thoại di động của cô, nhìn chằm chằm ảnh chụp thật lâu, lúc này mới thở dài: "Tám năm, ta đã tám năm, không gặp lại Tử Hào rồi."
Một câu, khiến người ta đặc biệt chua xót.
Tống Nguyên Hi vội vàng tiến lên một bước, an ủi bà nói: "Về sau còn có mấy lần tám năm! Thẩm tiên sinh đã tìm đến đây, nói lên không tức giận, cho nên, không vội!"
Hạ Diệp Hoa cười, nhìn về phía Kiều Luyến lần nữa: "Tiểu Kiều, cái ảnh chụp này, mau gửi cho ta~ "
Kiều Luyến mở miệng đáp ứng.
Rời khỏi biệt thự, Thẩm Lương Xuyên lái xe.
Kiều Luyến ngồi ở ghế cạnh tài xế, cảm thán nói: "Lúc Nguyên Hi nói chụp ảnh, em còn không hiểu ra sao, không nghĩ tới mẹ cao hứng như vậy."
Thẩm Lương Xuyên gật đầu: " Người trong nhà có thể thăm dò tâm tư mẹ rõ nhất, chính là Nguyên Hi."
Kiều Luyến gật đầu: "Đúng vậy, tục ngữ nói, con gái là báo bông nhỏ của mẹ~ đứa con trai, vẫn là nhờ Nguyên Hi nhắc nhở mới nghĩ tới~ "
Thẩm Lương Xuyên mím môi, không tiếp tục mở miệng.
Kiều Luyến nhìn dáng vẻ của anh, liền biết anh có chút không vui.
Cô suy nghĩ một chút, đưa tay ra, cầm tay của anh: "Mẹ con không thể không giải được thù, hiện tại Tử Hào oán hận với mẹ và anh, về sau sẽ tốt."
Thẩm Lương Xuyên hít sâu một hơi, trên mặt mang theo suy sút không ôm hi vọng: " hy vọng đi."
-
Cả ngày làm việc, là dài dòng nhàm chán.
Tô Mỹ Mỹ rời tòa soạn, trong tòa soạn trở nên an tĩnh.
Kiều Luyến còn cảm thấy có chút không quen, người phụ nữ mỗi ngày ở bên tai mình líu ríu cứ như vậy biến mất.
Chuyện Phạm Lộ, bời vì xử lý vô cùng thoả đáng, Phạm Lộ đã kịp thời thu hồi khó xử với tòa soạn, thậm chí ngay cả việc tòa soạn phát tin làm sáng tỏ cho cô ta cũng không để ý đến, cái này khiến Lưu Chí Hưng càng thêm khách khí với Kiều Luyến.
Chỉ là, lúc tan việc, một chuyện kinh thiên bỗng nhiên bộc phát!!
"Nhanh! Trên trang mạng!"
"Trời ạ! Đây là tin tức chấn động nhất năm nay tôi nghe được!"
"Gửi ra được năm phút đồng hồ, đã đứng đầu tin nóng!!"
Người tổ 1 hưng phấn thảo luận, cuối cùng để Kiều Luyến và Thi Niệm Diêu ở tổ 2 phát giác.
Kiều Luyến vội vàng lấy điện thoại di động ra, sau khi nhìn tiêu đề nội dung, bỗng nhiên tròng mắt co rụt lại!
Tiêu đề là: 【 Công bố thân thế Thẩm ảnh đế! 】
Kiều Luyến gần như run tay, mở tin ra.
Đầu tiên, đập vào mắt, chính là tấm hình hôm nay!
Ảnh chụp Thẩm Lương Xuyên, Thẩm Tử Hào, còn có Hạ Diệp Hoa!!
Nội dung bên trong, đem thân phận của ba người lộ rõ, Thẩm Lương Xuyên cũng không phải là minh tinh bình thường, mà chính là xuất thân hào môn Thẩm gia!!
Khi nhìn đến những nội dung này, Kiều Luyến làm tơi điện thoại di động trên mặt đất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...