Mạc Tây Thừa không dám tìm đến cửa?
Vì sao?
Kiều Luyến nhíu lông mày lại, mẫn cảm phát giác được, sự tình giống như có chút gì là lạ.
Cô bỗng nhiên nghĩ đến...
Mạc Tây Thừa diễn rất tuyệt, tướng mạo càng không thể nói.
Giống như Hoa Trạch Loại trong vườn sao băng (phim bản TQ đó), kỳ thật so với tổng giám đốc bá đạo càng hút hơn, thế nhưng nhiều năm như vậy, anh ta nhưng thủy chung không nóng không lạnh.
Cô nhớ cô từng hỏi thăm Thẩm Lương Xuyên vì sao.
Dù sao, sinh nhật Mạc Tây Thừa, đi tới đều là nhân vật nổi tiếng, chính anh ta cũng không giống người không có thủ đoạn, chỉ cần cho anh ta cơ hội, khẳng định sẽ hồng biến Đại Giang Nam Bắc.
Lúc đó Thẩm Lương Xuyên trả lời... Chính anh ta áp chế chính mình?
Anh ta bởi vì một số nguyên nhân, sẽ không làm lớn, cho nên cũng bởi vì nguyên nhân này, không dám tìm tới tòa soạn gây phiền phức, đem sự tình càng lớn?
Chỉ sợ, tình huống Mạc Tây Thừa hiện tại, chỉ hy vọng có thể dựa vào thời gian, để sự kiện nguội đi.
Chỉ là... sao Tô Mỹ Mỹ khẳng định như vậy?
Cô trầm mặc một chút, bỗng nhiên mở miệng: "Tô Mỹ Mỹ, người khác cho cô bao nhiêu tiền, để cô làm chuyện loại này?"
Tô Mỹ Mỹ buột miệng: "Làm sao cô biết..."
Nói còn chưa dứt lời, liền bị đánh gãy, điện thoại Lưu Chí Hưng gọi: " Kiều Luyến, chuyện này cô chớ để ý!"
Kiều Luyến nhất thời híp mắt lại, quả là thế.
Cô nổ Tô Mỹ Mỹ một chút, liền được chân tướng sự tình.
Chuyện Mạc Tây Thừa, từ khi bộc phát đã có điểm là lạ, giống như có người thúc động.
Mà bây giờ, cuối cùng cô hiểu rõ.
Có người nhằm vào Mạc Tây Thừa, mà người này, cho Tô Mỹ Mỹ cam đoan, cho nên Tô Mỹ Mỹ mới dám đùa nghịch ra loại thủ đoạn này, ảnh chụp PS, trắng trợn nói xấu Mạc Tây Thừa.
Cô cúp điện thoại, liền nhíu mày, một lát sau, không nhịn được cười ra tiếng.
Chỉ cần chịu hơn một năm, lấy được chứng chỉ ký giả, cô muốn rời khỏi cái tòa soạn này.
Nhưng bây giờ cô mới phát hiện, cô đợi ở chỗ này một ngày, đều cảm thấy buồn nôn.
Tại sao có thể có người chẳng biết xấu hổ như thế, đổi trắng thay đen?
Cô đang suy tư, chỉ thấy Thi Niệm Diêu biên tập xong tin nhắn, lại vô cùng gấp gáp lại gần: " Chủ biên Luyến, chị thấy tôi viết mấy câu đó thế nào? Chỉ cần nghĩ đến được gửi tin nhắn cho nam thần, tôi thật khẩn trương!"
Kiều Luyến nhìn sang, phát hiện đó là một đoạn đoạn cổ vũ: 【 Hùng Ưng bị cắt cánh, vẫn là Hùng Ưng như trước. Mạc Tây Thừa, tôi là một Fan hâm mộ không đáng chú ý, gửi tin nhắn cho anh là muốn nói cho anh biết, tôi tin tưởng anh, thanh giả tự thanh, giữ gìn sức khỏe.]
Kiều Luyến gật đầu: "Rất tốt."
Thi Niệm Diêu khẩn trương đến lòng bàn tay đều đổ mồ hôi: "Vậy tôi gửi đi!"
Sau khi Thi Niệm Diêu gửi tin nhắn ra ngoài, mới đi đến trước mặt Kiều Luyến: " Chủ biên Luyến, kỳ thật, tôi có chuyện phải nói cho chị..."
Nói còn chưa dứt lời, liền nghe thấy Tô Mỹ Mỹ đứng ở cửa, nhíu mày lạnh mở miệng cười: "Kiều Luyến, hôm nay đưa tin, có khi tổ 1 chúng tôi đứng đầu, vừa rồi tôi xin chỉ thị tổng biên, cô và tiểu tùy tùng của cô, buổi tối hôm nay sau khi tan việc, tiến hành tổng vệ sinh toàn công ty!"
Kiều Luyến đứng lên: "Tô Mỹ Mỹ, cô đừng quá đáng!"
"Quá đáng? Sao tôi quá đáng?" Tô Mỹ Mỹ cười lạnh: "Muốn trách thì trách các người không có bản lĩnh! Có bản lĩnh, bây giờ cô cho ra một tin tức lớn về Mạc Tây Thừa đi, đè xuống tổ 1 chúng tôi? Bộ dạng đó để cho chúng tôi quét dọn vệ sinh, tôi cũng vui vẻ! Không có bản lĩnh, cũng chỉ có thể ở lại làm việc!"
Một câu rơi xuống, Thi Niệm Diêu bỗng nhiên mở miệng: "Ai nói chúng tôi không có đưa tin?!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...