Chuyện trên internet liên quan tới Mạc Tây Thừa được bao nuôi, không biết bị người nào giở trò quỷ, lưu truyền sôi sùng sục!
Mà phim của Mạc Tây Thừa sắp chiếu, đều bị đại chúng mắng vô cùng thảm.
Thậm chí đã bàn đóng vai nam 2 với một tổ phim, thế nhưng đoàn làm phim công khai biểu thị, sẽ thay người!
Quảng cáo quay chụp, đều bị triệt hạ, rất hiển nhiên có người châm ngòi thổi gió, để tình thế lên men!
Thi Niệm Diêu gấp đến độ xoay quanh: "Đây quả thực là quá ác liệt! Nam thần của tôi thật oan uổng! Anh ấy thật đúng là đường nhấp nhô, ở làng giải trí nhiều năm như vậy, thật vất vả có chút đi lên, làm sao thời khắc mấu chốt lại náo ra chuyện này? Khẳng định nam thần của tôi bị chọc tức, khẳng định thương tâm chết!"
Trước mắt Kiều Luyến, bỗng nhiên xuất hiện ánh mắt u buồn của Mạc Tây Thừa, suy nghĩ một chút, cô cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn cho Thẩm Lương Xuyên: 【 Mạc Tây Thừa sao rồi? 】
Thẩm Lương Xuyên trả lời rất nhanh, 【 Còn tốt. 】
Còn tốt... Là cái ý gì?
Kiều Luyến dứt khoát gọi điện tới: "Chuyện bây giờ huyên náo lớn như vậy, anh ta không có chuyện gì chứ?"
"Không có gì, chỉ là vừa mới đi ra ngoài, bị người ném một thân trứng gà, sau đó bị ký giả bao vây mà thôi."
Kiều Luyến:... Anh có thể đừng dùng giọng buông lỏng đó để nói ra những lời này không?
Cái gì gọi là mà thôi!
Như thế vẫn chưa đủ thảm sao?
Kiều Luyến còn muốn nói điều gì, bỗng nhiên đối diện mở miệng: "Buổi tối muốn ăn cái gì?"
Kiều Luyến:...
Vì sao cô cảm giác, cô và Thi Niệm Diêu ở chỗ này gấp đến độ không chịu được, thế nhưng Thẩm Lương Xuyên và Mạc Tây Thừa lại vẫn dáng điệu từ tốn? Có một loại hoàng đế không vội thái giám... Phi, cô không phải thái giám!
Nhưng có lẽ là lời nói đối phương trầm ổn, để lòng của cô cũng không hề táo bạo như vậy.
Cô sa sút mở miệng: "Tùy tiện, em đều được."
Thẩm Lương Xuyên khẽ "ừ" một tiếng, nghe cô thở dài, hỏi thăm: "Không vui?"
"Ừm."
"Làm sao?" Ngắn gọn có lực hỏi thăm.
"Anh không thể nhiều lời hơn sao?"
"Thế nào?"
Kiều Luyến:..."Chỉ là chuyện làm ăn, anh an ủi em một chút đi ~ "
Cô ôm điện thoại di động, nói xong câu đó, cũng cảm giác trên gương mặt có chút đỏ lên.
Do hai người mới vừa làm hòa, sức dính còn ở đây, để cho cô khó có khi yêu kiều.
Huống hồ, suy nghĩ một chút được ảnh đế quốc dân an ủi... Đơn giản là quá kích thích.
"Chớ mất hứng."
Kiều Luyến trơ mắt nhìn phía trước, nghe máy.
Sau đó... Liền không có sau đó rồi.
Gương mặt Kiều Luyến lập tức tối sầm, người đàn ông này cũng quá tích chữ như vàng rồi!
Có người an ủi như thế sao?
"Anh không biết nói chuyện, hoặc là buổi tối liền dùng thực tế."
Gương mặt Kiều Luyến đỏ lên: " Anh nói cái gì đó!"
"Anh nói, buổi tối mời em ăn tiệc, em cho rằng cái gì?"
Kiều Luyến:...
Cúp điện thoại, cô còn cảm thấy gương mặt có chút nóng lên.
Thật sự là lại bị Thẩm Lương Xuyên đùa giỡn.
Quay đầu, liền thấy mặt Thi Niệm Diêu phóng đại, dọa cô nhảy một cái, vỗ vỗ bộ ngực: "Làm sao?"
Thi Niệm Diêu chớp mắt: " Nam thần hiện tại thế nào?"
Kiều Luyến:...
Giống như, giống như, cô đã quên mất chính sự?
Kiều Luyến ho khan một tiếng: " rất tốt."
Thi Niệm Diêu:...
Hai người ngồi trên cương vị, có chút suy nghĩ.
Sau một tiếng, cửa văn phòng bỗng nhiên bị gõ, tiếp đó, liền nghe thấy Thi Niệm Diêu kinh hô: "Oa!"
Kiều Luyến ngẩng đầu, liền thấy một bó hoa thật lớn, xuất hiện ở trước mặt cô!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...