Kiều Luyến hơi sững sờ, cẩn thận nhìn một chút, tay lại bị một cái tay nắm chặt.
Cô quay đầu, liền thấy Thẩm Lương Xuyên nhìn theo ánh mắt của cô: "Đang nhìn cái gì?"
Ánh mắt Kiều Luyến, lại lập tức rơi vào bàn tay lớn của anh đang nắm chặt.
Bàn tay ấm áp, lại mang theo cảm giác cẩn trọng an toàn, để người ta yên tâm.
Cô mở to hai mắt nhìn, chỉ cảm thấy nhiệt độ kia giống như muốn truyền từ trong lòng bàn tay của anh đến trái tim.
Cái này giống như, lần đầu tiên bọn họ dắt tay trước mặt công chúng.
Cô không nhịn được nuốt ngụm nước miếng.
Thẳng đến khi anh hỏi một lần nữa, lúc này Kiều Luyến mới bỗng nhiên lấy lại tinh thần, cắn môi: "Không, không có gì."
Thẩm Lương Xuyên không có tiếp tục hỏi thăm, chỉ là dẫn cô đi vào trong quán.
Nếu là quán phòng riêng, như vậy riêng tư giấu kín tốt, cũng không cần lo lắng sẽ bị ký giả chụp.
Hai người đi vào bên trong, đi tới, Kiều Luyến lại trông thấy Tử Tiên Tử, nhoáng một cái ở phía trước, tiến vào trong phòng trước mặt.
Kiều Luyến hơi sững sờ, cũng không để ý.
Đi theo Thẩm Lương Xuyên vào phòng anh đã định, Thẩm Lương Xuyên đưa menu cho cô, để cho cô gọi món ăn.
Gọi xong đồ ăn, phục vụ ra ngoài.
Ánh mắt Kiều Luyến, lại rơi vào bàn tay lớn vẫn nắm chặt kia.
-
Tử Tiên Tử tiến vào trong phòng, một người đàn ông trẻ tuổi ngồi đó.
Tướng mạo anh ta tuấn lãng, trên mặt mang nụ cười ánh nắng, vừa nhìn liền biết xuất thân tốt đẹp, hành vi cử chỉ mang theo ưu nhã được bồi dưỡng.
Tử Tiên Tử trông thấy người này, gương mặt lập tức đỏ lên, cô ta mím môi, ngồi xuống đối diện người đàn ông.
Người đàn ông khách khí mở miệng: "Tử tiểu thư, xin hỏi có chuyện gì sao?"
Tử Tiên Tử cười: " là như vậy, nửa tháng sau là lần đầu tiên tranh tranh game, chiến đội chúng tôi thành lập thời gian tương đối ngắn, cho nên tôi muốn phân phối cho họ máy tính tốt nhất, thế nhưng, trước mắt trong nước chỉ có 5 máy tính, lại bị người khác sớm đặt hàng rồi..."
Nói còn chưa dứt lời, liền bị người đàn ông cắt ngang: "Cái này có là gì, giá cao mua về là được."
Tử Tiên Tử lộ vẻ mặt đắng chát: "Đối phương cũng biết chúng ta muốn tương đối gấp, cho nên rao giá trên trời, vậy mà mở miệng muốn một trăm vạn, thực sự là..."
Người đàn ông lập tức khoát tay: "Vậy thì cho."
Tử Tiên Tử sững sờ, "Tôn tiên sinh..."
Người đàn ông nhìn Tử Tiên Tử: " Tử tiểu thư, thành lập câu lạc bộ cạnh tranh game, tôi đối với cô cho tới bây giờ chỉ có một yêu cầu, tôi có thể cung cấp tất cả đồ tốt nhất, chỉ cần thứ nhất."
Tử Tiên Tử lập tức chỉnh ngay sắc mặt: " Tôn tiên sinh, tôi hiểu được."
Người đàn ông khẽ gật đầu: "Nếu không có chuyện, Tử tiểu thư có thể đi."
Tử Tiên Tử lập tức cắn môi, nhưng thấy đối phương không có dáng vẻ mời cô ta cùng dùng cơm, đành phải đứng lên.
Cô ta đi ra ngoài, đi tới cửa chỗ, chợt dừng chân lại, sau đó quay đầu: "Tôn tiên sinh, tôi có thể hỏi một chút, vì sao anh muốn nhất định phải thứ nhất không?"
Người đàn ông nghe nói như thế, lập tức trầm mặc.
Một lát sau, anh ta mới mở miệng: "Bởi vì tôi muốn giúp một người thực hiện giấc mộng của cô ấy."
Anh ta tìm cô tám năm, lại không hề có một chút tin tức nào.
Mà nếu như, câu lạc bộ cạnh tranh của anh ta lừng danh, anh ta cũng nổi tiếng bên ngoài, cô sẽ tới tìm anh ta hay không?
Nghĩ tới đây, người đàn ông thở dài.
Tiểu Luyến, rốt cuộc em ở đâu? Làm sao tìm một người, lại khó như vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...