Cô gái trước mặt mắt ngọc mày ngài, da trắng xinh đẹp, tướng mạo mang theo hương vị dịu dàng, thế nhưng một đôi mắt, lại lộ ra trấn định.
Xem xét cũng là xuất thân tốt đẹp, nhận qua giáo dục.
Với lại, dung mạo rất đẹp, loại đẹp không hề biểu hiện bên ngoài, mà chính là khí chất quanh thân, đều mang một loại tinh khiết, loại người này, khẳng định ngâm mình trong mật lớn lên, nhất định gia cảnh không bình thường.
Kiều Luyến thích cô ấy.
Gặp lần đầu tiên, liền vô cùng thích.
Cô đưa tay ra, bắt tay với Thi Niệm Diêu.
Tô Mỹ Mỹ tức hổn hển: " Này, đầu óc cô có vấn đề đúng không?"
Một câu rơi xuống, ánh mắt Kiều Luyến sắc bén xẹt qua, trực tiếp mở miệng: " Tô Mỹ Mỹ, đây là người tôi tuyển, cho nên, mời cô rời đi!"
Tô Mỹ Mỹ tức nghiến răng ngứa, hung hăng nhìn cô, sau cùng cười lạnh nhìn chằm chằm Thi Niệm Diêu: " tốt, rất tốt, cô cứ chờ! Tôi sẽ để cho cô cười vào, khóc rời đi!"
Lưu lại một câu như vậy, cuối cùng cô ta đi ra ngoài.
Cô ta vừa đi ra qua, Thi Niệm Diêu nhất thời mở miệng ranh mãnh: "Cuối cùng đã đi, kỳ thật tôi không biết rõ, tôi tới phỏng vấn, tại sao cô ta phải nói với tôi nhiều lời như vậy?"
Kiều Luyến cũng không nhịn được nữa, cười ha ha, không nói hai lời liền định: " không cần phỏng vấn, cô có yêu cầu gì?"
Thi Niệm Diêu cười: "Không có yêu cầu! Đây là công việc đầu tiên của tôi! Về sau mời chủ biên chỉ giáo nhiều hơn!"
"Kỳ thật tôi cũng mới vừa làm việc một năm, chúng ta tới thương lượng thù lao của cô một chút..."
----
Thảo luận tốt với Thi Niệm Diêu, Kiều Luyến in hợp đồng, để Thi Niệm Diêu ký tên, sau đó mở miệng: "Về sau, chúng ta chính là chiến hữu rồi~ chừng nào thì cô có thể tới đi làm?"
Thi Niệm Diêu mở miệng: "Tùy thời!"
Kiều Luyến chỉ văn phòng: "Vậy thì hiện tại đi."
Thi Niệm Diêu gật đầu, đi tới văn phòng.
Kiều Luyến cầm văn kiện, đi theo đồng nghiệp nhân sự, qua báo cáo với Lưu Chí Hưng.
Gõ cửa đi vào, liền thấy Tô Mỹ Mỹ đứng ở bên cạnh Lưu Chí Hưng, bờ môi đỏ rừng rực, xem xét vừa mới được làm dịu qua.
Kiều Luyến nhìn không chớp mắt, trực tiếp đặt văn kiện lên bàn: "Tổng biên, mời ký tên."
Tô Mỹ Mỹ lạnh hừ một tiếng: " Kiều Luyến, cô đừng chó mèo gì cũng tuyển vào tòa soạn chúng ta, cô bé vửa rồi mắt không để ý, sẽ không phải là người thiểu năng trí tuệ chứ?!"
"Tô Mỹ Mỹ, cô có nghe qua một câu chưa?"
"Cái gì?"
Kiều Luyến rủ tầm mắt xuống: " trong mắt chó mèo đều là chó mèo, trong thế giới thiểu năng trí tuệ, cảm thấy người khác đều ngu xuẩn, chỉ có mình là thông minh."
Đã Thi Niệm Diêu muốn đi theo cô, như vậy, cô tuyệt đối không thể lùi bước như với Tiểu Diệp, cô sẽ bảo vệ cô ấy tốt!
Tô Mỹ Mỹ bị lời nói của cô làm cho sửng sốt một chút, sau khi kịp phản ứng, tức hổn hển: "Cô mắng ai đây!"
"Chó mèo và thiểu năng trí tuệ!"
Kiều Luyến vô tội nói xong câu đó, liền khiến người nghẹn chết không đền mạng mà nhìn về phía Lưu Chí Hưng: "Tổng biên, có thể ký tên không? Anh đã nói chuyện nhận người, tôi toàn quyền phụ trách!"
Lưu Chí Hưng nhìn Tô Mỹ Mỹ, cười ha hả mở miệng: "Xem lý lịch trước đã, Tiểu Luyến, tôi biết trong chốc lát không tìm được người, thế nhưng đừng nóng lòng, Mỹ Mỹ nói đúng, bằng cấp không đủ, tòa soạn chúng ta không cần."
Kiều Luyến đành phải cầm lấy sơ yếu lý lịch của Thi Niệm Diêu đưa cho tổng biên, sau đó nhìn theo ánh mắt hắn ta, nhìn qua khiến cô cũng đều ngây ngẩn cả người!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...