Kiều Luyến ngồi trong xe, cả người đều sững sờ.
Cô biết, chuyện Lục Nam Trạch làm luôn luôn cẩn thận, sẽ không lưu lại bất kỳ sơ hở.
Mà đi xử lý hết tất cả, là chính trợ lý ở cùng mình lâu như vậy, mình tín nhiệm như vậy, như vậy trong chốc lát Thẩm Lương Xuyên sẽ không phát hiện vấn đề.
Như vậy, hiện tại, cô phải làm sao?
Lục Nam Trạch lại muốn dẫn cô đi đâu?
Vấn đề này vừa ra, Kiều Luyến liền không nhịn được bắt đầu phát run, hai cánh tay đồng thời che bụng của mình.
Cô quay đầu nhìn ra phía ngoài, mới phát hiện, chiếc xe hơi này, là về Tô Châu.
Cũng đúng.
Tô Châu mới là địa bàn của anh ta.
Anh ta muốn làm gì, đều rất thuận tiện.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, một lúc sau mới mở miệng: "Có phải anh đã sớm biết, tôi ở Tô Châu rồi không?"
Lục Nam Trạch khẽ gật đầu.
" APP cạnh tranh, là sản nghiệp công ty anh sao?"
Lục Nam Trạch mở miệng: "Không sai."
Tâm Kiều Luyến, chìm xuống một chút xíu.
Cuối cùng cô biết, chính mình rơi xuống bẫy của anh ta.
Cô nghĩ đến ngày đầu tiên khi mình tới Tô Châu, Trình Tư Triết liền gọi điện thoại, nói chuyện nữ MC điện tử...
Lúc đó cô còn tưởng rằng chính mình gặp dịp, nhưng bây giờ nghĩ lại...
Trực giác của cô khiến toàn thân rét run: "Ngày đầu tiên tôi tới Tô Châu, thậm chí tôi muốn tới Tô Châu, có phải anh đã sớm biết?"
Lục Nam Trạch tiếp tục gật đầu.
Kiều Luyến mở to hai mắt nhìn: "Ở Bắc Kinh, người luôn đưa chuyển phát nhanh cho Thẩm Lương Xuyên là anh!"
Lục Nam Trạch vẫn gật đầu như cũ.
Kiều Luyến siết chặt tay: "Làm sao anh biết Mạc Vô Tâm?"
Lời này rơi xuống, chính cô cũng nở nụ cười: "..."
Lục Nam Trạch không nói chuyện.
Kiều Luyến liền trực tiếp mở miệng: " Lục Nam Trạch, anh có biết hay không, dạng người như anh, chỉ làm cho tôi cảm thấy buồn nôn!"
Lục Nam Trạch nhíu mày lại.
Kiều Luyến ác miệng nói: "Khi anh còn bé đáng thương giống như một con chó hoang! Không có bạn, thân nhân đều không bị người để vào mắt, tôi thương hại anh, mang anh tiến vào đám bạn của tôi, tôi cho là, t nhất anh còn có tâm, nhưng bây giờ tôi phát hiện, tôi sai rồi!! Anh chính là ác ma! Lục Nam Trạch, anh là quái vật vô tâm!"
Từ đầu đến cuối Lục Nam Trạch không có biện giải cho mình một câu.
Anh ta chỉ nhìn Kiều Luyến chằm chằm, một lúc sau mới mở miệng: "Anh biết bây giờ em chán ghét anh, nhưng không sao, Kiều Luyến, chúng ta có thời gian cả đời, anh sẽ cho em biết, lòng anh ở đâu."
Kiều Luyến bị nghẹn, dứt khoát quay đầu, nhìn ra phía ngoài.
Sau hai giờ, xe lái tới khu biệt thự ở Tô Châu.
Xuống xe, liền thấy Kiều Y Y đang chờ bọn họ trong biệt thự.
Thấy bọn họ về, Kiều Y Y nhất thời biết vâng lời mở miệng: "Anh hai, mọi người đã tớiMọi thứ đều đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể lấy phẫu thuật."
Phẫu thuật?
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại, mãnh liệt xoay người chạy ra ngoài.
Thế nhưng cổ tay chợt bị Lục Nam Trạch nắm lấy, cô liền không sử dụng ra được nửa phần sức lực!
Lục Nam Trạch bế Kiều Luyến lên, đi vào một căn phòng trong biệt thự.
Trong phòng, các loại máy móc đều đã chuẩn bị xong.
Khi Kiều Luyến nhìn thấy chiếc giường phẫu thuật tay lạnh như băng, tròng mắt co rụt lại: " Lục Nam Trạch, anh thả tôi ra, anh muốn làm gì?"
Kiều Y Y lại mở miệng: "Kiều Luyến, cô chớ khẩn trương, chỉ cần ngủ một giấc, ngủ một giấc, con của cô sẽ không còn, không có bất kỳ cảm giác gì..."
Tay và chân Kiều Luyến, bị cố định trên giường, căn bản cô không thể tránh thoát.
Cô lớn tiếng gào thét: " Lục Nam Trạch, không cho phép tổn thương con của tôi!!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...