Ngụy Tĩnh Tĩnh lấy lại tinh thần liền nhìn Hạ Tư Vũ ngồi bên cạnh đang bấm tắt điện thoại, toàn thân dựa vào ghế xe, ánh mắt lướt nhìn cảnh ban đêm ngoài cửa sổ.
Cô hơi nheo mắt lại, khuôn mặt vốn dĩ đã được trang điểm tinh xảo để lên sân khấu, đuôi mắt cô hơi nhếch lên, nếu như cười lên trông sẽ rất quyến rũ.
Nhưng vẻ mặt của Hạ Tư Vũ lại thật xa xăm, buồn bã, những ánh đèn điện bên đường chiếu xuống khuôn mặt cô, vô cớ tạo thêm cho cô vài phần cô đơn.
Ngụy Tĩnh Tĩnh còn tưởng rằng cô bị mắng đến mức tự kỷ rồi.
Nghệ sĩ nhìn bên ngoài có vẻ như là những người luôn luôn phô trương, luôn luôn toả sáng trong vẻ đẹp hào nhoáng, nhưng trên thực tế mọi động thái của họ đều bị soi mói, phơi bày ra trước mắt công chúng.
Tất cả mọi người đều như hận không thể sử dụng kính hiển vi để soi chiếu, phân tích từng biểu cảm, hành vi nhỏ của họ, cẩn thận lắng nghe từng câu từng chữ họ nói để rồi lại giả vờ sử dụng các phương pháp trong tâm lý học để giải thích.
Bắt đầu từ ba năm trước, từ khi Hạ Tư Vũ chuyển tới công ty quản lý của họ thì vẫn luôn là đi theo con đường nổi tiếng bằng scandal này.
Bao năm qua họ đã quen với chuyện cô bị chửi lên hot search.
Khó chịu nhất là phải giúp cô thu dọn tàn cuộc, giải quyết hậu quả cô mang lại, xử lý ổn thỏa với các nhà làm phim, cho các kim chủ một lời giải thích, mua hot search khác đẩy lên để đè hot search không tốt của cô xuống.
Thế nhưng bọn họ không quan tâm hay để ý rằng nghệ sĩ cũng là con người.
Làm nghệ sĩ sẽ càng bị phóng đại tất cả hành động dù là thiện lương hay ác ý.
Chỉ cần không cẩn thận một chút thì lập tức sẽ bị những lời chửi rủa vô cớ vây quanh.
Cô ấy vỗ nhẹ tay Hạ Tư Vũ: “Không cần lo lắng quá đâu, dù sao cư dân mạng cũng chỉ là bồng bột trong chốc lát.
Có thể ngày hôm sau thức dậy sẽ quên mất việc JI(*) ở trên mạng ngày hôm qua.”
(*) Juggle information: tung hứng thông tin
Hạ Tư Vũ cười nhạt nhẽo: “Chị có gì mà phải lo lắng chứ.”
Giọng nói dù là rất nhẹ nhàng nhưng đáy mắt cô rõ ràng có một tia chua xót muốn cản cũng cản không nổi.
**
Xe vừa đến kí túc xá công ty giải trí Huy Tinh, đúng như dự đoán, ở đây có một đám phóng viên đông đúc vây quanh.
Lần này không cần Ngụy Tĩnh Tĩnh lên tiếng, Tiểu Đường liền dứt khoát quay đầu xe, nhanh chóng lái xe rời khỏi ký túc xá.
Chỉ là chuyện đột ngột xảy ra, các chỗ ở trước đây của Hạ Tư Vũ đều bị paparazi mai phục cả rồi, chỗ ở hiện tại có thể đoán trước được khả năng cũng đã bị mai phục, trong khoảng thời gian ngắn, chiếc xe bảo mẫu như một hòn đảo hoang bị cô lập, quanh quẩn trên phố lớn hẻm nhỏ của thành phố Yến Thành, không biết đi về hướng nào.
“Hay là đi khách sạn đi.”
Hạ Tư Vũ vừa mới đề nghị liền bị Ngụy Tĩnh Tĩnh bác bỏ: “Chị vốn dĩ sinh sống ở Yến Thành mà lại đi ở khách sạn.
Nếu mà bị người nào đó chụp được, nói chị “hẹn hò đêm khuya” thì thôi xong đời rồi.”
Cô ấy nghĩ một chút: “Hay là đi đến nhà em đi?”
Hạ Tư Vũ cười: “Nhà của em sao? An ninh chỗ em ở không phải là không được tốt lắm sao? Hơn nữa em thuê chung nhà với người khác, nếu như chị tới ở thì em phải làm sao đây?”
Cũng phải.
Trong xe im lặng một hồi, Hạ Tư Vũ nhíu mày, thật lâu sau mới khó khăn lên tiếng: “…Đến chung cư Khuynh Thành “
Chung cư Khuynh Thành là chung cư nổi tiếng có giá thuê cao nhất ở Yến Thành, hộ gia đình sống ở đây không giàu thì cũng là nhà có quyền thế, hệ thống an ninh đầy đủ tiện nghi đảm bảo an toàn.
Chỉ là Ngụy Tĩnh Tĩnh trước giờ chưa nghe nói qua là Hạ Tư Vũ có bất động sản ở đó, nhất thời có chút kinh ngạc, Hạ Tư Vũ nói trước một tiếng: “Đây là nhà của bạn chị.
Bình thường anh ta cũng không ở chỗ đó, chị có chìa khóa.
Hơn nữa…anh ta cũng rất kín miệng, sẽ không đi nói ra ngoài đâu.”
Xe chạy thẳng một mạch, nhanh chóng hướng về phía bãi đậu xe của chung cư Khuynh Thành.
Đến dưới lầu, Ngụy Tĩnh Tĩnh chú ý đến nơi này là mỗi một căn hộ sẽ có cửa thang máy riêng, còn có khóa bằng dấu vân tay, Hạ Tư Vũ đưa tay đến nút bấm, quả nhiên thang máy khởi động thật.
Ngụy Tĩnh Tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy chị hãy nghỉ ngơi thật tốt đi.
Ngày mai có một lịch hẹn chụp quảng cáo, là nhà đầu tư của bộ phim lúc trước muốn chị quay đó, em sẽ đến rước chị đúng giờ.”
Hạ Tư Vũ vừa vào thang máy, một chiếc xe thương hiệu Maybach cũng theo đó vào bãi đậu xe..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...