“Xin chào…”
Sáu giờ sáng, Chu Vu bị đánh thức bởi một cuộc gọi điện thoại.
“Tiểu Nhuế a, là ông nội.”
“Ông nội?” Chu Vu vò đầu bứt tóc, từ trên giường ngồi dậy.
“Sao ông lại dậy sớm như vậy…”
Cô dụi dụi mắt, thật sự là buồn ngủ đến hồ đồ, đã quên mất Chu Quang Diệu mỗi ngày đều dậy từ năm giờ sáng đến tám giờ tối ngủ cả mấy chục năm nay, không lay chuyển được.
“Tổ chương trình có liên lạc với con không?”
Chu Quang Diệu tuy tuổi đã lớn, nhưng lại tràn đầy năng lượng.
Hơn nữa tai lại không được tốt lắm, giọng nói tự nhiên sẽ lớn hơn bình thường.
Chu Vu mở điện thoại rảnh tay đặt ở bên cạnh, cầm dây cao su buộc tóc, “Tổ chương trình nào vậy ông nội? ”
Chu Quang Diệu là một nhà thư pháp nổi tiếng ở thành phố M, thường được giới truyền thông muốn phỏng vấn.
“Chính là…đưa một nhóm người vào một căn nhà, họ nói rằng có diễn viên có nhà văn và họ muốn mời … những người nổi tiếng trên mạng.
Ông nói cháu gái của ông là ah, là một blogger trang điểm, tìm cháu gái của ông đến đây đi, họ đồng ý là ngày hôm nay sẽ liên hệ với cháu.
”
“Còn chưa gọi điện thoại cho cháu?”
Thì ra là ông nội nhà mình tìm cho cô một công việc, Chu Vu lấy điện thoại di động đi vào phòng tắm, dùng nước lạnh tạt vào mặt.
“Ông nội à, người ta cũng không dậy sớm hơn ông đâu.”
Hôm nay mới bắt đầu được sáu tiếng đồng hồ, tổ chương trình chắc vẫn còn say giấc.
Chu Quang Diệu nở nụ cười hai tiếng, “Cũng đúng, được, ông nội nói với con một tiếng, con đừng cự tuyệt người ta là được.
”
Chu Vu vừa định nói cái gì đó, nghe thấy bên kia điện thoại Chu Quang Diệu cùng hàng xóm chào hỏi, “Được rồi, ông nội cúp máy…”
Ngủ là không có cách nào có thể ngủ lại, Chu Vu thay quần áo, muốn xuống dưới lầu ăn sáng.
Vừa vào phòng ăn, đã bị Lâm Hạo gọi vào phòng riêng.
“Thầy Lục…” Chu Vu đứng bất động ở cửa, cô thực sự không muốn đi vào.
Cùng Lục Chiếu ăn cơm, không chừng có thể ngộp chết.
Lục Chiếu buông kịch bản xuống, ngẩng đầu nhìn cô một cái, “Vào đi.
”
Chu Vu nhỏ giọng thở dài, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lâm Hạo.
Trong phòng là bàn tròn, có thể ngồi mười người.
Cô và Lâm Hạo ngồi kề nhau, Lục Chiếu ở đối diện bọn họ.
“Tôi đi gọi đồ cho cô, cô ngồi đi.” Lâm Hạo xoa xoa tay, đứng dậy ra phíacửa.
Chu Vu nhàm chán nhìn chằm chằm một bộ bát đũa trước mắt, trên đĩa có một chấm đen, trên góc khăn trải bàn bị rút tơ…
Lục Chiếu: “Hôm nay nghỉ ngơi? ”
“Vâng.”
Một hỏi một đáp, trong phòng rất nhanh lại trở nên yên lặng trở lại.
Lục Chiếu đứng dậy vòng tới trước mặt cô, cầm lấy một ly nước trước mắt Chu Vu, khom lưng xuống lấy bình nước ấm trên mặt đất, sau khi đổ vào nước sôi rửa hai lần, đưa cho cô một ly nước nóng.
“Cám ơn thầy Lục.”
Chu Vu hai tay nhận lấy ly nước, uống một ngụm nhỏ.
Lục Chương lại tráng thêm ba bộ bát đũa, cái đĩa có chấm đen trước mặt Chu Vu, bị anh đặt sang một bên.
Sau khi làm xong, anh trực tiếp kéo ghế ngồi xuống ở bên cạnh Chu Vu, mở kịch bản ra bắt đầu im lặng đọc.
Không biết vì sao, ở bên cạnh Lục Chiếu luôn có một loại cảm giác không dám chơi điện thoại di động.
Giống như là về nhà ngồi bên cạnh Chu Thanh Lăng, chỉ cần cô sờ di động một lần, Chu Thanh Lăng sẽ bắt đầu giảng dạy.
Chu Vu cẩn thận liếc mắt nhìn kịch bản của anh một cái, là suất diễn ở phía sau, chắc là ngày Tô Cảnh đăng cơ.
Lục Chiếu cảm nhận được ánh mắt của cô, hào phóng đưa kịch bản qua, “Muốn xem? ”
Chu Vu khoát tay áo, “Không cần không cần, thầy xem…”
Kịch bản được anh đặt lên bàn, vị trí giữa hai người.
Chu Vu đọc xong một trang, lên tiếng nói: “Hôm nay chụp cái này? ”
“Ừm.”
“Chậc…”
Nghe thấy động tĩnh này của cô, Lục Chiếu nghiêng đầu nhìn cô, mặt mày mang theo ý cười, “Làm sao vậy? ”
“Không có, chính là cảm thấy…”
Hôm qua vẫn là một thiếu niên tỏa nắng vui vẻ, hôm nay lại quay phần u ám cùng tàn nhẫn của phần sau, thay đổi này cũng quá lớn đi.
“Cảm thấy oắt Tề Niên kia thật sự không phải là người.”
Lục Chiếu thản nhiên nói một câu như vậy, sau đó giống như trưng cầu ý kiến nhìn Chu Vu.
Chu Vu gật gật đầu, Lục Chiếu cong cong khóe miệng làm như đồng ý.
“Mau ăn đi, đến đây.”
Lâm Hạo mang theo nhân viên phục vụ tiến vào, đem đồ đạc đặt lên bàn.
Nhân viên phục vụ có lẽ đã quen với ngôi sao, sau khi nhìn thấy Lục Chiếu thì lại không có chút phản ứng nào, bỏ đồ xuống rồi rời đi.
“Chọn đi.”
Trên bàn bày mì canh, sủi cảo, cháo thịt nạc trứng gà mỗi người một chén, Lục Chiếu cùng Lâm Hạo đều không nhúc nhích, chờ cô chọn.
Chu Vu nhẹ nhàng kéo chén sủi cảo đến trước mặt mình, hai người kia cầm hai chén còn lại, cúi đầu ăn.
Sau khi ba người ăn xong, Lục Chiếu phải vội vàng đến trường quay quay phim.
Anh dùng giấy rút lau khóe miệng, sau đó uống một ngụm nước nóng, “Trở về ngủ bù đi.
”
Quầng thâm của Chu Vu sắp rơi xuống đất rồi.
Hôm nay cô không trang điểm, tuy rằng nhìn có vẻ không khác gì lúc trang điểm, nhưng cả người nhìn qua lại không có tinh thần gì cả.
“Ừm, Thầy Lục đi thong thả.”
……
Chu Vu ngủ đến hai giờ chiều, sau khi thức dậy gọi đồ ăn, sau đó tiếp tục trở về giường nằm.
Vừa mới lướt mấy weibo, một dãy số xa lạ gọi tới.
Bởi vì buổi sáng Chu Quang Diệu đã nói qua, cho nên cô không nghĩ ngợi trực tiếp nghe máy.
“Xin chào, là Chu Vu sao?”
” Là tôi.”
“Tôi là Giải Trí Tinh Sơ, muốn tìm bạn để nói chuyện một chút về chương trình tạp kỹ mà chúng tôi đang thực hiện…”
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Chu Cu cũng lười nghe bọn họ giải thích lại chương trình này tốt cỡ nào, “Mỗi tuần thứ hai, thứ năm có rảnh, anh xem khi nào tiện thì hẹn thời gian phỏng vấn.
”
“Xin chào, đồ ăn mang đi của cô, xin hãy cho năm sao khen ngợi, cám ơn.”
Cô xách lẩu cay đi vào, đi vào vòi nước nhà tắm rửa bát đũa của mình.
“Vậy cô xem 4 giờ chiều nay có rảnh không?” “Quán cà phê trên tầng 3 của khách sạn cô đang ở.
”
“Có thể.”
Cúp điện thoại, Chu Vu nhìn đồng hồ, còn có một giờ.
Tinh Sơ Entertainment là công ty của Lục Chiếu, bộ phim này cũng thuộc sở hữu của công ty bọn họ, bọn họ chắc chắn biết Chu Vu hôm nay nghỉ phép cho nên chọn thời gian này để nói chuyện với cô.
Cô là một blogger trang điểm không có danh tiếng nên được mời hay không được mời cũng không sao cả, chắc là vì ông nội cô.
Dù sao tình huống ném một nhóm người nổi tiếng đi ghi hình cho các chương trình tạp kỹ thì không phải là hiếm, nhưng tìm nhà văn và nhà thư pháp tham gia chương trình tạp kỹ, hình như cô còn chưa từng thấy qua.
Lúc Chu Vu đến quán cà phê, chỗ ngồi ở cửa sổ đã có người chờ.
“Xin chào.”
“À, xin chào, tôi là Giải Trí Tinh Sơ, tôi họ Trương.”
Chu Vu ngồi xuống đối diện anh, “Bên anh đã nói chuyện với ông nội tôi đúng không? ”
“Đúng vậy, Thầy Chu rất hy vọng có thể cùng cô tham gia chương trình, trùng hợp là cô cũng ở trong danh sách ứng cử viên của chúng tôi…”
“Chương trình của chúng tôi muốn làm là một chương trình truyền hình thực tế, những người có nghề nghiệp khác nhau sẽ được sắp xếp sống chung trong một ngôi nhà, không có kịch bản, tất cả nội dung đều tự mình va chạm.”
……
“Được rồi cô Chu, vậy thời gian cụ thể tôi sẽ liên lạc với cô, chu kỳ quay phim của chúng tôi là ba ngày, đến lúc đó cô sắp xếp tốt thời gian để tham gia.”
Chạng vạng Chu Vu đi phim trường một chuyến, nghe trong nhóm nói Vu Quân hôm nay có phân cảnh, Cô vừa lúc muốn đi qua giúp Eich xin chữ ký.
Hơn nữa hôm nay có rất nhiều diễn viên trong trường quay, Chu Vu cũng sợ nhân lực của bọn họ không đủ.
Buổi quay phim còn chưa kết thúc, lúc cô đến, Lục Chiếu đang quay.
Anh bóp cổ nữ số một Hứa Tử Thu, đôi mắt trợn tròn trừng to, cổ giống như có gân xanh nổi lên.
“Nếu cô không gả, ngày mai, mọi người trong thiên hạ đều sẽ biết, An Vương ở Tây Bắc chết bất đắc kỳ tử.”
Nữ chính Tần Âm là công chúa Lương Quốc, lúc nhỏ tiến cung, cùng thanh mai trúc mã Thất hoàng tử Tô Phạm.
Tô Cảnh bức vua thoái vị kiêng kỵ binh lực Lương Quốc ở phía sau, tuyệt đối sẽ không chắp tay đem công chúa Lương quốc cho người khác.
An vương Tô Phạm trong tay không có binh, bị Tô Cảnh điều đi Tây Bắc trấn thủ biên quan, không có Lương Quốc ủng hộ,anh sẽ chẳng thể làm được gì với một chân bị phế.
Bộ phim này chuyển thể dựa trên một tiểu thuyết, trong tiểu thuyết có nhiều suy nghĩ hơn về tình yêu giữa giới trẻ hơn, mà trong phim truyền hình cốt truyện lại càng được nhấn mạnh, hầu như tất cả các mối quan hệ tình cảm đến cuối cùng đều là chia cắt mãi mãi.
Trong phong cách ngọt ngào của web drama và phim truyền hình hiện nay, bộ phim này phỏng chừng có thể dựa vào cốt truyện ngược đãi đến đau gan để giết chết người xem.
“Hứa Tử Thu mặt đỏ bừng, chậm rãi từ trên ghế đứng dậy, sau đó quỳ xuống trước mặt Lục Chiếu, “Thần thiếp Tần Trực, tham kiến Hoàng Thượng…”
Nước mắt rơi xuống đất, từng viên một.
Toàn trường rất yên tĩnh, tĩnh lặng đến mức giống như có thể nghe thấy tiếng nước mắt rơi xuống.
Sau khi Tề Quyến kêu ngừng, Hứa Tử Thu ngồi tại chỗ một lát, lau khô nước mắt rồi mới đứng lên.
Tuy rằng tuổi của cô không lớn, nhưng đối diễn với Lục Chiếu hoàn toàn không lộ vẻ sợ hãi.
Lục Chiếu vẫn luôn luôn nghiêm khắc cũng khó có được hướng gật đầu với cô, “Không tồi.
”
Hứa Tử Thu nghe anh khen xong ánh mắt đều sáng lên, nhưng vẫn không dám đứng quá gần Lục Chiếu, duy trì khoảng cách rất xa, hai người một trước một sau đến phòng trang điểm.
Chu Vu sau khi đi vào,đi thẳng đến Vu Quân đang ở trong cùng, cảnh quay của hắn kết thúc từ sớm, trang điểm đã tẩy trang xong.
“Có tiện ký tên không?”
Đầu ngón tay Vu Quân không ngừng ấn cái gì trên màn hình, Chu Vu thò đầu nhìn, tham ăn rắn.
Hơn nữa mỗi lần bắt đầu chưa tới ba giây, thì lại phải chết.
“Tiện tiện…” Vu Quân tắt màn hình điện thoại di động, ngẩng đầu hỏi cô, “Ký ở đâu? ”
Chu Vu sờ sờ túi, hôm nay ngay cả khăn giấy cũng không mang theo.
“Chờ một chút.”
Cô nhớ rõ Lâm Hạo hay mang theo giấy ghi chú, Chu Vu đi tới trước mặt anh, kéo người từ bên cạnh Lục Chiếu ra xa một chút.
“Cho tôi mượn giấy ghi chú.”
Lâm Hạo từ trong túi lấy một xấp ra, xé hai tờ, tò mò nói: “Cô cũng đuổi theo minh tinh sao? ”
Chu Vu không phủ nhận, hỏi ngược lại: “Không giống? ”
Cầm ghi chú trở về trước mặt Vu Quân, Vu Quân hướng cô làm một ký hiệu viết chữ.
Không có bút…
Chu Vu hít sâu một hơi, lấy ra bút kẻ mắt eyeliner không thấm nước cực nhỏ của cô đưa cho hắn.
“Viết nhẹ một chút.”
Vu Quân gật gật đầu, hắn không ít lần dùng bút kẻ mắt để ký, bởi vậy đã đắc tội không ít nghệ sĩ trang điểm, cho nên đối với lực đạo dùng bút kẻ mắt để viết chữ cũng có chút hiểu biết.
“Có muốn kí TO không?”
“Muốn.”
Chu Vu suy nghĩ một chút, “Liền viết.
Tiểu A, giúp chị W làm bài tập ở nhà của bạn nhiều hơn.
”
Vu Quân một chữ không rơi xuống đất viết xong cho cô, Chu Vu sau khi lấy được lập tức chụp ảnh truyền gửi cho Eich.
【wynn: nghe lời anh Quân của em nói, giúp chị Wu viết bài tập về nhà nhiều hơn.
】
[Eich: Nếu là lão Lục viết, em sẽ giúp chị viết bài tập cả đời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...