Anh Cũng Có Ngày Này


Buổi chiều Tiền Hằng ra ngoài đi công tác, phải thứ bảy mới trở về, vì vậy những đồng nghiệp còn lại không có việc gì làm hoàn toàn phóng thích bản thân, nói chuyện trời đất, bên trong Quân Hằng vô cùng bình yên, nhưng Thành Dao lại không thể nào bình tĩnh được, cô xem không vào hồ sơ vụ kiện trong tay, cũng không có tâm trạng lên mạng, chỉ cảm thấy hơi phiền não.
Cô cảm thấy hôm nay không có chuyện gì tốt xảy ra cả, trước đó chuyện tình cảm của Lý Mộng Đình và Trương Hạo có vấn đề, Tiền Hằng còn phải đi xem mắt.
Mọi chuyện đều không vừa ý.
Thành Dao cố gắng dời sự chú ý đi, cô không ngừng nhìn về phía điện thoại, nhưng cũng không có ai liên lạc cô, Lý Mộng Đình không có, Tiền Hằng cũng không có.
*****
Mà điều làm cho Thành Dao không ngờ tới, đó là loại phiền não này lại kéo dài đến cuối tuần.
Ngày thứ bảy, ba Thành và mẹ Thành đến thành phố A trước để chủ nhật gặp mặt bạn học, bọn họ gọi Thành Dao đến khách sạn bọn họ đang ở, đưa mấy món ăn mà trước kia Thành Dao chỉ đích danh muốn ăn, sau đó cặp vợ chồng già chuẩn bị tay trong tay đi dạo ở trung tâm thành phố A.
“Không cần con dẫn chúng ta, con làm việc vất vả như vậy, thứ bảy thì ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi.

Trước khi mẹ con đến đã thấy một vài cửa hàng nổi tiếng gì đó trên mạng, chuẩn bị đi thăm dò với ba, tháng sau vừa vặn là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta, hôm nay chuẩn bị đến thế giới hai người.”
Ba Thành nói đến chỗ này, thì cho dù Thành Dao có không rõ thì cũng hiểu, cha mẹ cô đang chê cô làm bóng đèn lớn đấy.
Nội tâm Thành Dao chảy nước mắt nghĩ, tình thân, đều không tồn tại.
Đột nhiên mẹ Thành nhớ tới gì đó: “Đúng rồi, Tiểu Tiền đâu? Sao không đi cùng với con?”
Tiểu Tiền? À, hôm nay Tiểu Tiền phải đi xem mắt!
Mặc dù trong lòng tràn ngập oán thầm, nhưng bề ngoài Thành Dao vẫn giải thích: “Anh ấy đi công tác rồi.”
Mẹ Thành rất ngạc nhiên mừng rỡ: “Tìm được công việc rồi à? Về cái gì? Đi công tác ở đâu? Tiểu Tiền rất tiến bộ đó!”
Thành Dao trả thù cho hả giận nói: “Vâng, đến Đông Hoản chuyển gạch công trường rồi.

Dự án ở đó cần gấp, cho nên chuyển gạch lương cao.”
“…”

*****
Thành Dao cứ như vậy mà một mình trở về nhà.
Ở một mình thì ở một mình, đúng lúc được nghỉ ngơi một chút.

Chỉ là không biết tại sao cô lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
Lần này Tiền Hằng đi công tác, nghe nói thứ bảy mới trở về, dựa vào thời gian chuyến bay, cùng với suy đoán bát quái của chị Chu bộ phận hành chính, có lẽ Tiền Hằng sẽ kéo hành lý đến thẳng chỗ xem mắt.
Cho nên hôm nay có lẽ cô chỉ có thể gặp Tiền Hằng sau khi anh xem mắt xong.
A, cũng không chắc có thể gặp, ngộ nhỡ hai người tâm đầu ý hợp nhìn trúng, đêm đó gấp rút thuê phòng kết hôn tại chỗ thì sao? Không chừng ngày mai cũng đã sinh con rồi.

Sau đó một nhà ba người vui vui vẻ vẻ dọn thẳng về biệt thự lớn.
*****
Thành Dao bên này ở nhà một mình buồn chán không vui trải qua ngày cuối tuần độc thân, Tiền Hằng bên kia cũng đang bực bội kéo hành lý đi tới nhà hàng Tây cao cấp mẹ anh đã sắp xếp trước.
Nhà hàng Tây này có cả một hệ thống, nằm ở trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng, trang hoàng sang trọng xa xỉ, thật ra thì khẩu vị cũng không quá ngon, nhưng mà ông chủ lại là một người biết thưởng thức biết kinh doanh, nửa năm trước đã sao tác cái nhà hàng Tây khẩu vị bình thường này trở thành nhà hàng nổi tiếng trên mạng ở thành phố A.

Từ đó, mặc dù giá rất đắt, nhưng người đến check in vẫn nườm nượp, mà bởi vì chiến lược marketing đói [1] số người hẹn trước được vào có hạn, nên càng làm cho người ta muốn tìm tòi.
[1] Marketing đói là một chiến lược tâm lý tập trung vào mong muốn của người tiêu dùng, khiến họ đói do đó có mong muốn mạnh mẽ để mua sản phẩm mà người khác cũng muốn mua.
Tiền Hằng ngồi xuống, nhìn đồng hồ đeo tay, cách thời gian 12 giờ hai người hẹn, đã trôi qua 12 phút.
Chỉ điểm này, trong lòng Tiền Hằng đã dâng lên sự không vừa lòng rồi.
Không có quan niệm thời gian, lần gặp mặt đầu tiên đã lãng phí thời gian quý giá của anh.


Tội tử hình.
Đến khi đối phương lững thững tới trễ, sắc mặt của Tiền Hằng đã vô cùng khó coi.
Cô gái kia xem ra cũng gần bằng tuổi Thành Dao, nhưng mà trang điểm vô cùng tinh xảo, trong mỗi một lỗ chân lông đều giống như dán một lớp ngụy trang trang điểm, trên đôi mắt to kia toàn là lông mi nhựa, cả người mặc bộ đồ nhãn hiệu nổi tiếng mắc tiền, cô ta đi tới, liền kéo theo một trận mùi nước hoa.
Còn trẻ như vậy, tại sao phải trang điểm chứ? Tiền Hằng kết luận, nhất định là da không đẹp, nhìn Thành Dao đi, cô ấy có trang điểm sao? Không trang điểm mà da vẫn trắng như tuyết gần như không thấy được lỗ chân lông.
Xịt nước hoa làm gì? Mùi này quá cứng nhắc quá dồn tâm tư, nhưng sau khi xịt không chỉ không làm cho người ta cảm thấy có sức quyến rũ, mà ngược lại còn cảm thấy quá thảm họa, mũi cũng bị ngạt thở hư luôn! Nhìn Thành Dao đi, bình thường Thành Dao sạch bóng không cần gì hết, lúc đi còn mang theo mùi dầu gội đầu thoang thoảng, không phải rất tốt sao?
Vóc người xấu thì chính là vóc người xấu, dù có mặc đồ của nhãn hiệu nổi tiếng mắc tiền đi nữa cũng không cứu vớt được.

Nhìn Thành Dao đi, bình thường Thành Dao đều mặc đồ chuyên nghiệp phù hợp quy củ, khí chất như thế cũng đủ rồi.
“Thật xin lỗi, luật sư Tiền, không nghĩ tới trên đường lại kẹt xe, đến muộn một chút.

Hy vọng anh không đợi quá lâu.”
Đối phương nháy mắt một cái, định gọi lại sự chú ý của Tiền Hằng đang có hơi xuất thần.
Giọng nói của cô gái kia dễ thương êm dịu, chắc hẳn nếu đổi là người đàn ông khác, thì ít nhất sẽ nói một câu “Không đợi quá lâu, tôi cũng vừa mới đến” để làm dịu bầu không khí.
Đáng tiếc Tiền Hằng là người đàn ông khác sao?
Không phải.
Tiền Hằng mặt không biểu cảm nhìn đối phương chằm chằm: “Đợi rất lâu.” Anh liếc nhìn đồng hồ đeo tay, “15 phút 48 giây, tương đương 2579.99 nhân dân tệ, làm tròn lên, 2580.” Anh nói xong, ngẩng đầu nhìn cô gái kia, “Đây là số tiền cô lãng phí thời gian của tôi.

Bữa cơm này tôi mời, nhưng mà sau khi ăn xong mời cô chuyển số tiền tổn thất cho tôi.”
“…”

Dựa theo gia cảnh của Tiền Hằng, đối tượng mà ba mẹ Tiền Hằng tìm cũng là không giàu thì sang, cô gái này trông không tệ, bình thường đều được người khác tâng bốc, lần đầu tiên gặp Tiền Hằng như thế, cả người đều sợ ngây người.
Cô ấy ngẩn người, cuối cùng mới kịp phản ứng nở nụ cười: “Luật sư Tiền anh thật đáng yêu, dáng vẻ đùa giỡn trang nghiêm của anh làm tôi cũng không kịp phản ứng.”
“Không phải nói đùa.” Tiền Hằng cười cười, “Tôi rất nghiêm túc.

Cô có số điện thoại của tôi, tài khoản Alipay của tôi chính là số điện thoại, lát nữa chuyển cho tôi là được, nhớ ghi chú vào, để tránh tôi không biết là tiền gì.”
“…”
Nhưng không biết tại sao, cô gái xem mắt trước mặt này, lại không bị Tiền Hằng dọa chạy, mạch suy nghĩ của cô ấy vô cùng độc đáo ngoài dự kiến, còn cười cười, ném ánh mắt đung đưa về phía Tiền Hằng: “Tôi hiểu rồi luật sư Tiền, đầu tiên tôi chuyển tiền cho anh, sau này có phải anh sẽ  lấy cớ có lý do hẹn tôi lần thứ hai mời lại tôi không.

Kiểu sáo lộ này, nói thật, lúc những nam sinh khác theo đuổi tôi đều dùng rồi.”
“…”
Kỳ phùng địch thủ đầu tiên của Tiền Hằng, bất kể anh dùng thái độ lãnh đạm khiêu chiến ranh giới cuối cùng của đối phương như thế nào, thì đối phương đều cảm thấy Tiền Hằng đang giở trò lạt mềm buộc chặt, nhìn chằm chằm đôi mắt của Tiền Hằng có vẻ như rất hiểu rõ.
Kể từ đó, khi Tiền Hằng ra một chiêu, thì mạch suy nghĩ độc đáo của đối phương sẽ phá giải một chiêu.

Bất kể Tiền Hằng như thế nào, thì đối phương đều nhận định Tiền Hằng đang muốn tán tỉnh mình…
Trong lúc Tiền Hằng sắp tuyệt vọng, thì có một âm thanh cứu vớt anh ——
“Tiểu Tiền? Tại sao con lại ở chỗ này? Không phải con đi Đông Hoản chuyển gạch công trường sao?”
“…”
*****
Mẹ Thành và ba Thành đều nhớ về dáng vẻ của hai người bọn họ lúc còn trẻ, bọn họ đến nhà hàng Tây nổi tiếng trên mạng đã đặt trước, chỉ là khi hai người vừa mới cảm khái cảnh vật chung quanh nhà hàng Tây xong, thì bị một bóng người quen thuộc thu hút sự chú ý.
Ôi trời?! Ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, bộ dạng mặt chó thân người kia, không phải là Tiền Hằng đang “đi công tác” ở Đông Hoản trong miệng Thành Dao sao?
Dựa vào việc Thành Dao nuôi Tiền Hằng, thì sao có thể đến nhà hàng đắt tiền như thế này?!
Hơn nữa tại sao ngồi đối diện cậu ta lại là một cô gái ăn mặc trang điểm lộng lẫy?!
Cho nên, lừa dối Thành Dao là đi công tác, nhưng lại lén dẫn người khác đến nhà hàng như một cặp đôi sao?!

Câu trả lời đã rõ rồi!
Mẹ Thành hung tợn trừng mắt nhìn Tiền Hằng, muốn phát cáu, may mà có ba Thành kéo bà ấy lại.
Đối mặt tình cảnh này, mặc dù ba Thành cũng rất tức giận, nhưng dù sao cũng còn có thể kìm nén cơn giận, ông ấy lý trí chỉ chỉ cô gái đối diện Tiền Hằng, giống như không muốn xử oan một người tốt hỏi: “Tiểu Tiền, vị này là?”
Cô gái xem mắt đánh giá ba Thành mẹ Thành, cộng thêm câu “Tiểu Tiền” này, liền nhận nhầm là bạn của nhà Tiền Hằng, nét mặt của cô ấy lập tức tươi như hoa: “Chú dì, cháu là…”
Nhưng mà cô ta còn chưa nói hết, Tiền Hằng đã ngắt lời cô ta, anh nghiêm túc nói: “Chú dì, đây đều là một mình con sai, là con giấu Thành Dao ra đây.”
Cô gái xem mắt:???
Những lời này tuy cô gái xem mắt không hiểu là ý gì, nhưng ba Thành mẹ Thành lại hiểu ngay lập tức.
Mẹ Thành nổi giận tại chỗ: “Tiểu Tiền, con có lương tâm hay không? Thành Dao của chúng ta liều mạng kiếm tiền nuôi con, để con ăn để con uống, kết quả con lại giấu nó ngoại tình?!”
Ba Thành cũng vô cùng đau đớn: “Đúng là con có một gương mặt sáng sủa, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối nát! Họ Tiền quả nhiên quả nhiên không có một người tốt!”

Nếu như nói cô gái xem mắt vừa nãy còn chưa theo kịp tình tiết phát triển của vở kịch, thì sau khi ba Thành mẹ Thành nói xong, cô ta liền hiểu.

Hóa ra trong khi Tiền Hằng xem mắt với mình, lại còn quan hệ qua lại với cô gái khác! Không chỉ có quan hệ qua lại, mà còn sống chung từ lâu! Thậm chí còn ăn cơm mềm [2] của đối phương!
[2] Ăn cơm mềm (吃软饭): chỉ việc đàn ông ăn bám đàn bà
Trước khi đến xem mắt, cô ta từng nghe tin đồn về Tiền Hằng, nói anh ngựa hoang bất kham, mối quan hệ với cha Tiền Tín cũng không tốt, lạnh lùng vô tình, lại thông thạo luật gia đình, lúc ly dị sợ rằng sẽ bị chia tay trắng ra đi cái gì tốt cũng không vét được.

Chỉ là không nghĩ tới, anh còn thích bắt cá hai tay! Với lại xem ra thu nhập của luật sư cũng không cao, sau khi cãi nhau với ông bố giàu có nhất, lại phải dựa vào phụ nữ nuôi mới có thể giữ thể diện!
Chuyện này làm sao có thể nhịn chứ?! Cho tới bây giờ đều là những đứa con em nhà giàu khác tán tụng cô ta, tại sao cô ta có thể chấp nhận Tiền Hằng như thế? Cho dù anh quỳ xuống trước mặt cô ta xin cô ta, dùng nhiều sáo lộ như vừa nãy bày ra thành ý theo đuổi cô ta, cũng tuyệt đối không có cửa đâu!
Cô gái xem mắt nói sao làm vậy, cô ấy đứng lên, cầm ly rượu trong tay lên, hắt toàn bộ rượu đỏ lên người Tiền Hằng.
“Cặn bã!” Sau đó cô ta cầm túi, giẫm giày cao gót mười mấy cm, đi không quay đầu lại.
Bởi vì chuyện náo nhiệt vừa nãy, mà tâm tình của ba Thành mẹ Thành cực kỳ tệ, mất khẩu vị không còn chút hứng thú tiếp tục dùng cơm ở nhà hàng Tây này, hai người nhìn Tiền Hằng hầm hầm mấy lần, mới giận dữ rời đi.
Sau khi vở kịch cẩu huyết hạ màn, hiện trường chỉ còn lại một mình Tiền Hằng nhẹ nhàng lau vết rượu dính trên âu phục, anh không thèm quan tâm ánh mắt của người ngoài, vô cùng hài lòng uống sạch ly rượu đỏ của mình..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui