Từ buổi sáng mí mắt trái của Tiền Hằng đã bắt đầu giật.
Giật mắt trái là tai họa hay giật mắt trái là tiền tài? Anh không xác định được.
"Tiền Hằng! Thứ bảy hiệp hội luật có hoạt động..."
Đương nhiên, cho đến khi Ngô Quân lả lơi lách mình vào văn phòng của anh, trong cặp mắt đào hoa ẩn náu mưu mô, Tiền Hằng cuối cùng có thể xác định ——
Giật mắt trái, chắc chắn là tai họa.
Đầu anh cũng không ngẩng lên: "Không đi, không rảnh."
Ngô Quân khá bình tĩnh với phản ứng của Tiền Hằng, anh ấy cười: "Tôi biết cậu vẫn luôn không có hứng thú với bất kỳ hoạt động không kiếm được tiền, nhưng mà lần này hội trưởng Trương của hiệp hội luật chỉ đích danh muốn cậu đi, dù sao chúng ta vẫn thuộc sự quản lý của người ta, chẳng lẽ ngay cả mặt mũi cậu cũng không cho sao? Cậu còn muốn cuối năm Quân Hằng được bình chọn là công ty luật top mười ở thành phố A không?"
Tiền Hằng quả nhiên ngẩng đầu lên, anh nhíu mày, giọng lạnh lùng: "Lần sau không được tái diễn."
"Đương nhiên, tôi yêu cậu như vậy, bình thường cam lòng cho cậu đi ra ngoài xuất đầu lộ diện sao? Không phải bảo tôi chặn thì tôi chặn sao?"
"Thứ bảy mấy giờ?"
"Thứ bảy chín giờ sáng đến ba giờ chiều, hiệp hội luật bao cơm trưa rồi." Ngô Quân vỗ bả vai Tiền Hằng, "Cuối tuần cậu ở nhà chỉ có thể gọi giao hàng."
Tiền Hằng nghĩ đến đồ ăn ngon miệng của Thành Dao, theo bản năng trả lời: "Gần đây tôi không ăn đồ bên ngoài."
"Sao? Cái gì?"
Tiền Hằng mấp máy môi: "Không có gì." Anh ngẩng đầu liếc Ngô Quân, "Cho nên là hoạt động của hiệp hội luật là gì?"
Ngô Quân gãi gãi đầu, có hơi mất tự nhiên mà nói lắp: "Là một hoạt động của hiệp hội luật liên quan tới tinh thần văn minh kiến thiết của luật sư trẻ tuổi thời nay, mở rộng một chút, tương tác với những luật sư trẻ tuổi khác, cậu xem như thả lỏng đi."
Tiền Hằng có hơi nghi ngờ, Ngô Quân tiếp tục nói: "Loại hoạt động này, hội trưởng Trương cảm thấy cậu có năng lực kêu gọi với ca vị [1]." Anh ấy dời tầm mắt, "Ngoài ra, mỗi một công ty cần dẫn một nam một nữ luật sư, nam luật sư của Quân Hằng chúng ta thì hội trưởng Trương chỉ đích danh muốn cậu, nhưng nữ luật sư còn chưa quyết định, cậu xem ai thích hợp đi?"
[1] Ca vị (咖位): chính là địa vị của minh tinh trong vòng tròn giải trí, ca vị càng cao, lực ảnh hưởng càng lớn.
"Cậu quyết định đi."
"Trong số nữ luật sư ở công ty chúng ta, Tiền Tuệ, Lý Manh đã kết hôn rồi, Điền Tư Hòa, Vương Lộ cũng đều có bạn trai, độc thân chỉ còn lại Thành Dao, Đàm Dĩnh, nhưng tôi nghe nói Đàm Dĩnh vừa mới chia tay không lâu, sợ rằng tâm trạng còn chưa điều chỉnh xong, cho nên tôi cảm thấy để Thành Dao đi."
Tiền Hằng có hơi không hiểu: "Tham gia hoạt động tinh thần văn minh kiến thiết mà thôi, tại sao còn phải độc thân?"
Ngô Quân ngượng ngùng cười cười: "Cậu xem, người ta là đồng nghiệp nữ mà, kết hôn rồi thì có gia đình, cuối tuần này dĩ nhiên phải sinh con với chồng này; có bạn trai, đương nhiên cũng phải đi hẹn hò thế giới hai người với bạn trai rồi; người vừa mới chia tay, tâm trạng rất kém, nên cho cô ấy không gian thật tốt để bình tĩnh; còn độc thân, thì thời gian cũng tự do, dĩ nhiên loại hoạt động này nên bảo cô ấy đi tham gia."
Tiền Hằng lắng nghe, mặc dù cảm thấy có điểm là lạ, nhưng suy luận lần này của Ngô Quân logic không tìm ra chỗ sai, nên gật đầu, bày tỏ đồng ý với sự sắp xếp này.
"Vậy tôi đi thông báo cho Thành Dao."
Tiền Hằng không sợ sóng lớn nói: "Không cần, để tôi."
Ngô Quân có hơi khó hiểu: "Không phải bình thường cậu đều không thích làm những chuyện thông báo cho người khác này sao? Sao hôm nay lại tranh?"
"Đề phòng cậu làm hư người mới."
"Cậu không phải một lòng muốn đuổi Thành Dao đi sao, vậy còn sợ tôi làm hư làm gì?"
"Nếu như bị làm hư, cho dù sau này bị đuổi việc, đi ra ngoài cũng ảnh hưởng đến hình ảnh của Quân Hằng."
"..."
*****
Sau khi Thành Dao đệ trình vụ của Bạch Tinh Manh ra tòa án, là một luật sư, việc trước mắt có thể làm, chính là chờ sau khi tòa án lập hồ sơ thì xác định thời gian mở phiên tòa.
Vì vậy Thành Dao đột nhiên rãnh rỗi, dưới sự đả kích đủ loại tàn phá của Tiền Hằng, đối với việc rãnh rỗi cô ngược lại có hơi không thích ứng được, biết nền tảng mình kém, kinh nghiệm thiếu, vì vậy chủ động tìm một quyển hướng dẫn phán lệ của Tòa án hôn nhân tối cao tiến hành nghiên cứu học tập.
Hôm nay là thứ sáu, ngày mai sẽ là cuối tuần, giờ tan làm, Thành Dao cảm thấy tràn đầy vui vẻ, cuối tuần này, cô quyết định thả lỏng một chút, ở nhà ngủ nướng.
Tối nay Tiền Hằng hẹn khách hàng, không ăn cơm ở nhà, Thành Dao vô cùng phấn khởi về nhà một mình ung dung tự tại ăn cơm, đang chuẩn bị hưởng thụ thời gian tối thứ sáu, thì Tiền Hằng trở về.
"Thành Dao, sáng mai chín giờ, đại diện cho công ty đi tham gia cuộc tọa đàm luật sư trẻ với tinh thần văn minh kiến thiết do hiệp hội luật sư tổ chức."
Rõ ràng là "làm thêm giờ" vào thứ bảy, nhưng Tiền Hằng lại nói vô cùng lẽ thẳng khí hùng, Thành Dao ngẩn người, mới phản ứng phải chống lại: "Tại sao tôi phải đi?"
Bởi vì cô là người mới sao? Nhưng mà tinh thần văn minh kiến thiết của cô đã rất tốt rồi, cô cảm thấy không cần thiết kiến thiết thêm! Thành Dao vừa oán thầm, vừa nhìn về phía Tiền Hằng, cô nghĩ, ngược lại là anh, quả thật phải đi kiến thiết tinh thần văn minh một chút.
"Không phải bắt nạt người mới." Tiền Hằng liếc Thành Dao, "Tôi cũng đi."
Thành Dao vừa muốn khen sự bình đẳng hiếm có của Tiền Hằng lần này, thì lại nghe anh nhẹ giọng cười, tiếp tục nói ——
"Sáng mai chín giờ đến ba giờ chiều, tôi bình thường không dẫn theo nữ luật sự tham gia hoạt động của hiệp hội luật sư, vận khí của cô tốt."
"Cái gì?" Thành Dao trợn mắt há miệng, anh ngược lại là nói với cô, đây là loại vận khí gì chứ? Thứ bảy còn không thể thoát khoải ma trảo của sếp? Đây là vận khí???
Tiền Hằng hừ cười một tiếng: "Tôi dẫn cô tham gia hoạt động, tương đương với việc tuyên bố rằng cô là luật sự trong đoàn đội của tôi, đây chính là sự chứng thực để sau này cô đổi nơi công tác, cô có biết luật sư trong đoàn đội tôi mà đổi nơi công tác, tất cả đều rất hot không?"
Cái này có gì tốt mà kiêu ngạo! Tiền Hằng, anh hẳn phải suy nghĩ lại tại sao luật sự do chính anh đào tạo ra, lại liên tục bị công ty khác đào đi hoặc là đổi nơi công tác!
Thành Dao nhẫn nhịn, nhưng vẫn không nhịn được, cô uyển chuyển nói: "Nhiều luật sư ngày trước do một tay anh dẫn dắt ra ngoài đổi nơi công tác rời đi như thế, anh không thương cảm sao? Huống chi đây không phải là đào tạo nhân tài cho công ty khác, đào tạo đối thủ cạnh tranh cho mình sao?"
"Cô vào Quân Hằng, ký hợp đồng gì?"
"Hợp đồng lao động."
Tiền Hằng nhìn Thành Dao giống như nhìn đứa trẻ không thể dạy vậy: "Chúng ta chỉ là quan hệ lao động thuê làm, hành động thương nghiệp, nói chuyện cảm tình gì? Về phần đối thủ cạnh tranh, vậy cũng phải đủ tư cách mới được." Nói xong, anh lại liếc nhìn Thành Dao, "Ví dụ như cô vậy, công ty khác muốn là đào qua, vậy không gọi là đào chân tường [2], mà gọi là tiếp mâm [3]."
[2] Đào chân tường (挖墙脚): dùng mọi thủ đoạn để lật đổ người khác hoặc ngăn cản công việc.
[3] Tiếp mâm (接盘): đây là ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ một người đàn ông dù biết người phụ nữ mình theo đuổi đã mang thai con của người khác nhưng vẫn yêu hoặc cưới.
"..."
Được rồi được rồi, ẩn mình chờ thời, Thành Dao tự an ủi bản thân, trước khi cô trở nên mạnh mẽ, thì nhịn một chút đi Thành Dao, chờ khi cô thăng quan tiến chức vùn vụt, Tiền Hằng nhìn cô một lần cũng là tội chết!
*****
Cuộc tọa đàm của hiệp hội luật sư bắt đầu lúc chín giờ, vì vậy giấc ngủ thẳng cẳng thứ bảy của Thành Dao bị nhỡ, nhưng cũng may có thể lợi dụng xe của Tiền Hằng, hai người mặc đồ công sở, một đường đến hiệp hội luật.
Nhưng mà lúc đến nơi diễn ra hội nghị, Thành Dao cảm thấy có điểm không đúng...
Đầu tiên nơi diễn ra nhìn không hề giống kiểu của một cuộc tọa đàm; thứ hai, các luật sư tham dự còn lại, ăn mặc đều rất giản dị, rõ ràng chỉ là một cuộc tọa đàm tinh thần văn minh kiến thiết, nhưng bất kể nam nữ, đều chăm chú cách ăn mặc, là đàn ông, nên việc Tiền Hằng mặc trang phục đứng đắn không quá khó chịu, nhưng đối với Thành Dao, thì vô cùng nổi bật giữa đám đông...
Nếu như nói lúc vừa mới bắt đầu chẳng qua là hơi cảm thấy không ổn, thì lúc Thành Dao ngẩng đầu nhìn đến biểu ngữ "Hội kết nối luật sư trẻ tuổi thành phố A", đã cảm giác tương đối không ổn...
Càng chết là, phía dưới cái biểu ngữ kia trên tường, lại còn treo một tấm áp phích vẽ một hình trái tim thật to, phía trên viết một hàng chữ ——
"Chủ động xuất kích, tạm biệt độc thân, thả bay bản thân, tay nắm tay làm giàu."
Phía dưới hàng chữ, lại còn có một câu khẩu hiệu tuyên truyền giác ngộ ——
"Chiếu theo pháp luật, kết hôn là nghĩa vụ của mỗi thanh niên đến tuổi."
...
Thì ra là hội coi mắt của luật sư trẻ độc thân!!!
Giờ phút này, Thành Dao chỉ muốn quay đầu chất vấn Tiền Hằng, tại sao chọn cô tới tham gia kiểu hội coi mắt làm mai của hiệp hội luật sư này!
Không cần Thành Dao chất vấn, Tiền Hằng cũng ý thức được vấn đề, anh đen mặt lại, không nói một lời, lúc này lấy điện thoại ra, gọi cho Ngô Quân.
Ngô Quân bị đánh thức, giọng còn hơi mơ màng: "Làm sao vậy?"
"Luật sư trẻ với tinh thần văn minh kiến thiết?"
"Hì hì..."
"Ngô Quân, cậu giải thích cho tôi, cuộc tọa đàm tinh thần văn minh kiến thiết sao lại biến thành hội kết nối độc thân rồi."
Ngô Quân còn cười hì hì: "Đây là do cậu không đúng, giải quyết độc thân là một trong những khóa đề tinh thần văn minh kiến thiết quan trọng nhất đối với các luật sư trẻ hiện nay!"
"..."
"Tiền Hằng à, sự già hóa dân số của đất nước, đã đạt đến điểm sống còn, cậu là một thanh niên có chí hướng, đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm xã hội, vì quốc gia mà kết hôn, vì quốc gia sinh con, còn phải vì quốc gia sinh đứa thứ hai, chủ nghĩa không cưới của cậu, loại suy nghĩ này cũng rất nguy hiểm, tất nhiên cho cậu tham gia kết nối, là để tẩy não cho cậu, tinh thần thăng hoa một chút."
Tiền Hằng mặt không biểu cảm nói: "Ngô Quân, phần thưởng cuối năm năm nay cậu không có."
"Đừng đừng đừng!" Ngô Quân xin khoan dung, "Được rồi, tôi cũng là không có cách nào, hội trưởng Trương đòi tôi nhất định phải bảo cậu tham gia mà, cậu bây giờ là nam luật sư độc thân có thu nhập cao nhất trong thành phố A, mặt mũi đẹp nhất, tóc xanh tươi nhất, bình thường nữ luật sư đều không tham gia loại hoạt động này, lần này lúc tuyên truyền hoạt động của hội thì hội trưởng Trương đã đưa tên của cậu ra ngoài trước, kết quả số nữ luật sư đăng ký tăng vọt, cũng không thể để cuối cùng đến rồi mới phát hiện không mời được cậu tới."
"Đây là tuyên truyền giả dối."
"Được rồi được rồi, cậu hy sinh thân mình vì công ty đi, trở về tôi mời cậu ăn cơm! Tôi đi ngủ tiếp đây, tạm biệt!"
*****
Tiền Hằng gọi điện thoại, Thành Dao ở bên cạnh cũng nghe ra được đại khái, lần này không thể trách móc Tiền Hằng được, anh cũng giống như cô, vậy mà cũng là người bị hại.
Nhưng bị hại quy về bị hại, cho dù công ty luật và bộ phận có thẩm quyền của hiệp hội luật đều đã lên tiếng, thì mặt thối giống như cục đá trong nhà xí Tiền Hằng, cũng chỉ có thể phối hợp.
Hoạt động tổ chức lần này quả nhiên là do các dì nhiệt tình trong hiệp hội luật, cho dù là người dẫn chương tình, thì giọng của cô ấy vẫn rất to, vô cùng thích hợp.
"Xin chào các bạn luật sư, cảm ơn mọi người trong lúc bận rộn đã dành chút thời gian đến tham gia Hội kết nối của hiệp hội luật sư chúng ta, hoạt động hôm nay chia thành hai phần, phần thứ nhất chính là hoạt động trong nhà, sau bữa cơm trưa mới là phần thứ hai hoạt động bên ngoài nhà. Chúng ta sắp bắt đầu phần trong nhà, hôm nay mỗi công ty luật đều có một nam một nữ luật sư tham dự, cho nên tỷ lệ nam nữ luật sư của chúng ta vừa vặn là một với một."
Người dẫn chương trình cười híp mắt nhìn quanh bốn phía: "Chúng ta hãy cố gắng mỗi vị luật sư đều có thể tìm hiểu lẫn nhau trước một chút, cho nên trong phần sau đây, mỗi người nam luật sư sẽ cùng với mỗi người nữ luật sư, có thời gian ba phút hỏi đáp nói chuyện. Trong ba phút này, hai người có thể tăng tốc độ hiểu biết lẫn nhau, ví dụ như hỏi về quan niệm tình yêu, tiêu chuẩn chọn bạn trăm năm, thậm chí thảo luận về các án lệ luật pháp mà giá trị quan không đồng nhất, đều có thể. Ngay sau khi ba phút vừa hết, thành viên tính giờ của chúng tôi sẽ nhắc nhở, mọi người tự động đi về phía trước thay đổi một người trò chuyện, tiếp tục thay phiên như vậy, đợi sau khi kết thúc một vòng thay phiên, các luật sư nào có nguyện vọng tiến thêm một bước nói chuyện với nhau, thì mọi người cứ tiếp tục nói chuyện riêng."
Thành Dao lén nhìn Tiền Hằng ở bên cạnh, theo giới thiệu về kiểu hoạt động của Hội kết nối, mặt anh quả nhiên càng ngày càng đen...
Chỉ là không thể không thừa nhận, cho dù mặt thối, nhưng khuôn mặt của Tiền Hằng thật sự quá đáng đánh, giữa một đám nam luật sư, hoàn toàn có thể dùng "Dung nhan của con Trời" để hình dung, nhìn xem, mặt mũi Tiền Hằng anh tuấn vóc người lại cao như vậy, quả là bản thân tự mang hào quang của vai nam chính, tựa như một bộ phim nhiều tập sản xuất bừa bãi vậy, tổ phim nghèo túng chỉ có tiền đưa hết cho vai nam chính Tiền Hằng, ngoài ra vai nam phụ vừa đứng bên cạnh anh, đều mặt mày xám tro [4].
[4] Mặt xám mày tro (灰头土脸):thất vọng, chán nản, nản lòng, chán chường.
Qủa nhiên, có vài nam luật sư không cao lắm, đang thầm di chuyển cách Tiền Hằng xa một chút, nhưng dù Tiền Hằng là kẻ thù chung của đàn ông, thì tiếng kêu và nhân khí trong lòng phụ nữ giống như mất cái này được cái kia của định luật bảo tồn năng lượng vậy. Ngay cả Thành Dao đứng bên cạnh anh, cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của các nữ luật sư đang chiếu lên người Tiền Hằng, rất nhiều người xem ra cũng nóng lòng muốn thử với Tiền Hằng.
Mặc dù trong ngành được mệnh danh là khối u ác tính, nhưng dù sao phần lớn người đều chưa tiếp xúc với Tiền Hằng, luôn cảm thấy hai chữ khối u ác tính, có lẽ quá khoa trương.
Thành Dao cảm khái trong lòng, các bạn à, các người đều quá ngây thơ rồi! Tiền Hằng sẽ nhanh chóng cho các người biết, cái gì gọi là biết người biết mặt nhưng không biết lòng! Mặt đẹp thì không có nghĩa là tâm tính thiện lương! Kịch độc thật sự là kịch độc!
"Nào phía dưới, làm phiền các nam luật sự đứng thành một hàng đối mặt với các nữ luật sư, dựa theo thứ tự mà ngồi xuống, chúng ta bắt đầu thôi!"
Thành Dao không muốn mặt đối mặt với Tiền Hằng, lập tức chạy đến một góc xéo với Tiền Hằng, còn đối diện Tiền Hằng, cũng không biết lúc nào đã có một nữ luật sư trang điểm tinh tế đứng, đối phương hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, trang điểm tinh tế, người mặc cái váy đỏ lộ rõ dáng người, chân mang một đôi cao gót nhỏ màu đen, tóc xoăn gợn sóng lớn, nhìn xung quanh đều là phong tình, hiển nhiên là người có tính cách hướng ngoại mạnh dạn.
"Xin chào, xin hỏi anh xử lý nghiệp vụ pháp luật gì vậy?"
Đối diện Thành Dao là một nam luật sư thẹn thùng, anh ta xấu hổ cười một tiếng, tìm một đề tài, Thành Dao cũng hữu nghị cười cười, anh hỏi tôi đáp.
Đáng tiếc nam luật sư quá hướng nội, Thành Dao với anh ta nhanh chóng không còn đề tài, hai người lúng túng nhìn nhau một chút, thật may nhóm tuyển thủ hạt giống Tiền Hằng bên cạnh đã cứu vớt loại lúng túng này...
So với nhóm nhạt nhẽo của Thành Dao, nhóm của Tiền Hằng, mạch nước ngầm mãnh liệt hơn nhiều.
Thành Dao với nam luật sư kia, khá ăn ý mà ăn dưa nhóm của Tiền Hằng đem đến.
"Luật sư Tiền, anh thích kiểu con gái gì?"
"90, 60, 90."
"Cái gì?"
"Ba vòng."
"..."
"Vậy ngoại trừ vóc người thì sao? Anh còn có yêu cầu gì với con gái?"
"Gương mặt cũng phải đẹp."
"..."
"À, còn phải nghe lời."
"Trừ những điều này ra, không có gì khác???"
"Phải là trinh nữ."
"Còn gì nữa không?"
"Phải hiểu chuyện biết nguyên tắc, đàn ông ở bên ngoài, nhất là người thành công như tôi, dù sao vẫn không tránh được gặp dịp thì chơi, có đôi khi khó tránh khỏi phạm phải lỗi sai mà đàn ông nào cũng sẽ phạm, lúc này, cô ấy phải hiểu tôi, hơn nữa phải suy nghĩ thật tốt, tại sao tôi lại phạm sai, phải tìm nguyên nhân từ trên chính người cô ấy, có phải bản thân không giữ vóc dáng không tốt hay không, mặt có chăm sóc tốt hay không, có quan tâm nhu cầu tinh thần của tôi hay không."
Thành Dao lén nhìn người đẹp váy đỏ, sự nhiệt tình vừa rồi trên mặt đối phương quả nhiên đã bị đánh bay, lộ ra biểu cảm y hệt táo bón.
Ôi, Thành Dao đồng cảm mà nghĩ, thích ai tốt không thích, lại thích giáo chủ ngũ độc giáo của chúng ta, cô ấy không phải là không có việc gì làm nên kiếm chuyện tự ăn độc ăn cứt sao?
[Kịch nhỏ]
Thành Dao: Tại sao chứ! Nhân tài ngũ độc giáo của chúng ta rất nhiều, tại sao lại đến phiên loại giáo đồ tầng dưới cùng như tôi cùng đi coi mắt với giáo chủ chứ! Tôi không phục!
Bao Duệ: Cùng giáo chủ đi coi mắt là nghĩa vụ phải làm tròn của mỗi giáo đồ. Đây là giáo chủ coi trọng cô, cho cô cơ hội, cô còn không hài lòng cái gì?!
Thành Dao:...
Đàm Dĩnh: Đúng, không chỉ có như vậy, giáo chủ coi mắt thất bại, làm cho giáo chủ có thể kết hôn là nghĩa vụ phải làm tròn của mỗi giáo đồ, Thành Dao, cầm hộ khẩu, ngày mai cùng giáo chủ, đến cục dân chính!
Thành Dao:????
Đôi lời tâm tình của editor: Ôi ôi, cái miệng của anh Hằng, đến chết với ảnh. Ảnh thật sự không cho người ta con đường sống mà. =))))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...