Anh Chồng Khờ


Giờ phút này, ngay cả Vu Thừa Dân cũng đang hối hận không thôi, ông ta thầm nghĩ, nếu như thái độ của ông ta đối với Trần Hạo tốt hơn một chút, hoặc là chịu nghe theo lời nói của cậu ta, thì tình hình bây giờ có phải đã khác rồi không?
Nếu con phố này gặp chuyện không may, vị trí lãnh đạo của ông ta cũng coi như chấm hết! Sau đó, người chịu trách nhiệm trước hết chính là ông ta!
Nghĩ vậy, Vu Thừa Dân không nhịn được mà thở dài.

Ầm! Ngay sau đó, ở phía xa xa, một cột nước nữa lại phóng lên cao.

Người dân xung quanh ngã tư lúc này mới phản ứng lại, trên đường vang lên những tiếng kêu la hoảng sợ, mọi người không ngừng chạy trốn như ruồi bọ mất đầu, tất cả trở nên hỗn loạn.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Vu Thừa Dân biết, nếu như ông ta không đưa quyết định sáng suốt, chỉ sợ chuyện này sẽ càng thêm phiền phức!

Vu Thừa Dân quyết định thật nhanh: “Mau đi sơ tán mọi người, nhanh!”
“Ông Vu, hay là ông rút lui đến ngã tư kế tiếp để chỉ đạo đi? Nơi này rất nguy hiểm!”, một gã cấp dưới nịnh nọt nói.

Sắc mặt Vu Thừa Dân lạnh lùng: “Bây giờ đã là lúc nào rồi mà cậu còn nói như thế, tôi rút lui? Đầu óc cậu có vấn đề à?”
La Tam Thanh bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, gã ta quay sang nhìn Trần Hạo hỏi: “Đây…Thật sự là Thuỷ Thôn Sơn Trận?”
Trần Hạo thản nhiên gật đầu.

“Cậu có thể phá giải trận pháp này không?”, La Tam Thanh hỏi tiếp.


La Tam Thanh vừa nhắc đến vấn đề này, tất cả mọi người đều nhìn về phía anh.

Trần Hạo cũng không cảm thấy khó chịu vì ánh mắt của mọi người tập trung lên người mình, anh chỉ nở nụ cười nhàn nhạt rồi khẽ gật đầu.

Thấy Trần Hạo có thể giải quyết được, mọi người lập tức trở nên vui mừng, trong nháy mắt cả đám vây quanh Trần Hạo.

“Cậu Trần…Không…Trần đại sư, hy vọng cậu có thể ra tay cứu giúp!”, người nói chuyện đầu tiên là La Tam Thanh.

Trần Hạo chỉ cười nhạt, không trả lời.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui