Cộp cộp cộp! Giờ phút này, tất cả kiêu ngạo và tôn nghiêm của Donald đã hoàn toàn biến mất, hắn ta giống như một con chó nghe lời, dập đầu dưới chân Trần Hạo.
Trần Hạo cười xấu xa, sát khí bỗng chốc tuôn ra: “Để tôi tiễn anh lên đường…”
Rầm! Vừa dứt lời, Trần Hạo đã giơ chân đá văng Donald.
Donald hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên, hắn ta muốn chạy trốn nhưng cú đá kia thật sự quá nhanh, đôi giày của Trần Hạo dần dần phóng đại trong mắt hắn ta.
Sau đó, hắn ta nghe thấy một tiếng nổ vang trời, toàn bộ thế giới của Donald rơi vào trong bóng tối, tất cả đã chấm hết!
Mèo Hoang sợ hãi nhìn người đàn ông đối diện, chỉ một cú đá của anh đã giải quyết xong Donald, người mạnh nhất trong số họ! Đây là sức mạnh khủng bố đến mức nào?
Nhìn thấy một màn này, Mèo Hoang đâu còn chút tâm tư chống cự nào?
Ả ta biết, nếu ả ta đánh nhau với người này sẽ không hề có chút khả năng sống sót nào!
Hiểu rõ mọi chuyện, Mèo Hoang bỗng nhiên thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt, ả ta bày ra dáng vẻ quyến rũ, ngực cong mông vểnh, động tác vô cùng nhuần nhuyễn.
Tiếp đó, bộ quần áo không mấy kín đáo trên cơ thể ả ta nhẹ nhàng tuột xuống mặt đất.
Mèo Hoang vô cùng tự tin, thân thể của ả ta có thể làm cho bất cứ người đàn ông nào mê muội!
“Cậu chủ, sau này Mèo Hoang chính là người hầu của cậu chủ, cậu chủ muốn làm gì Mèo Hoang cũng được!”, Mèo Hoang mỉm cười quyến rũ, chậm rãi tiến về phía Trần Hạo.
Trần Hạo nghiền ngẫm sờ sờ mũi.
Rất nhanh sau đó, Mèo Hoang đã đi đến trước mặt Trần Hạo, ả ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, ánh mắt lộ ra vẻ mê ly, bộ dạng thật giống như một món đồ chơi cực phẩm.
“Cậu chủ! Cậu chủ có muốn Mèo Con không? Mèo Con có thể để cho cậu chủ đánh, ban ngày có thể giúp cậu chủ giết người, ban đêm có thể khiến cho cậu chủ…Chết mê chết mệt!”
Trần Hạo vẫn bình tĩnh mỉm cười, anh cũng không đáp lại, thật giống như giây tiếp theo Mèo Hoang sẽ biến thành một con mèo nhỏ xinh đẹp chui vào lồng ngực Trần Hạo.
Thế nhưng, Mèo Hoang lại không biết, người đàn ông trước mặt ả ta đã từng nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ quyến rũ hơn thế.
Là Thiên Đường Chiến Thần Chí Tôn, có loại phụ nữ nào mà anh chưa từng thấy qua? Có loại phụ nữ nào mà anh chưa từng chơi đùa?
Thật ra ở trong mắt Trần Hạo, Mèo Hoang hệt như một cái xác không hồn!
Nhìn thấy Trần Hạo mỉm cười nghiền ngẫm, tâm tình của Mèo Hoang thoáng thả lỏng, chỉ tiếc rằng, để cho ả ta phải thất vọng rồi, mắt thấy hai người sắp chạm vào nhau, Trần Hạo bỗng chốc di chuyển sang ngang, cách ả ta nửa mét.
Mèo Hoang kinh ngạc, ả ta tự tin vào sức quyến rũ của mình hơn cả sức mạnh của bản thân!
Thế mà người đàn ông này lại xem một báu vật như ả ta là không khí, cứ như vậy né tránh?
Đáng chết! Trong lòng Mèo Hoang tức giận không thôi, khi ả ta đang còn thầm mắng hai chữ đáng chết, bỗng nhiên, ánh sáng màu bạc lóe lên trước cổ họng ả ta, ngay lập tức, Mèo Hoang cảm thấy trời đất quay cuồng, hình ảnh một xác chết không đầu đang phun ra máu tươi xuất hiện trong mắt ả ta! Dáng người ấy vô cùng xinh đẹp, cũng vô cùng quen thuộc!
Trần Hạo mang theo nụ cười nhàn nhạt, anh cầm con dao để bàn trong tay, tuỳ ý ném đi, con dao bay lên giữa không trung tạo thành một đường cong parabol tuyệt đẹp rồi hạ xuống, cắm thẳng vào cái đầu của Mèo Hoang đang lăn lóc trên mặt đất.
Phập! Con dao để bàn cắm thẳng vào giữa trán Mèo Hoang, làm nổ tung một nửa đầu ả ta!
Thiên Yêu là người biến dị đã trải qua cải tạo hoặc người nhân bản!
Cho dù chặt đứt đầu cũng không thể hoàn toàn giết chết bọn họ, cách duy nhất để những người này biến mất vĩnh viễn chính là…Làm nổ tung đầu của họ!
Thời điểm đầu Mèo Hoang nổ tung, bóng dáng của Trần Hạo cũng biến mất ở cuối hành lang..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...