"Haruba, mày thật buồn nôn!"
"Bản thân tao là người biến dị, có gì mà buồn nôn, đây là bản năng của tao, đừng chỉ nói tao, Mèo Hoang mày thì không à? Suốt ngày đổi đàn ông, không phải là do mày không kiềm chế nổi bản năng của mình sao?", Haruba vừa cười vừa nói liếc mắt nhìn vào cái giường bên trong căn phòng nhỏ, một người đàn ông người Hoa đang nằm trên giường đã bị hút khô, không còn hơi thở nữa.
Trong mắt Mèo Hoang lóe lên một tia khinh thường: "Tao sao giống mày hả?"
Dứt lời, Mèo Hoang liếc mắt nhìn về người đàn ông đang đứng bên cửa sổ quan sát tình hình bên dưới: "Donald, nhìn gì đó?"
Donald nhếch mép: "Có người phát hiện chúng ta rồi!"
"Thất bại à?", Mèo Hoang hỏi.
Donald nói: "Mấy tên sát thủ vô dụng kia thất bại thì có gì bất ngờ đâu, thế nhưng người bảo vệ đối phương là Bá Đồ! Đó là một trong những tổ chức đặc biệt mạnh nhất nước Hoa, sát thủ chỉ là được chúng ta sai tới để gây hoang mang thôi!"
Mèo Hoang hỏi: "Ai phát hiện ra chúng ta thế?"
Donald nói: "Một tên đàn ông người Hoa lại có thể phát hiện ra tung tích chúng ta, thật thú vị!"
Haruba nói: "Vậy thì sao, đụng vào Thiên Yêu chúng ta không phải chỉ có đường chết à?"
"Donald, anh nghĩ chúng ta nên đến đâu để giải quyết anh ta?", Mèo Hoang hỏi.
"Đương nhiên là sân thượng rồi! Khà khà!", Donald nói xong, hắn ta đẩy cửa phòng khách sạn rồi biến mất.
Mèo Hoang nhảy ra khỏi cửa sổ một cách quỷ dị, rồi leo dọc theo tấm kính!
Trong phòng chỉ còn lại Haruba, gã nhặt cánh tay chảy máu đầm đìa trên bàn trà và hung tợn hút một hơi biến cánh tay thành đống thịt khô, rồi mới đứng dậy.
Trước khi đi, gã còn nuối tiếc nhìn về người đàn ông bị hút khô trong phòng, gã cảm thấy Mèo Hoang lãng phí của trời cho quá!
Trên sân thượng, gió thổi vù vù, xung quanh lặng yên chỉ có thể nghe thấy tiếng quạt thông gió xoay tròn.
Trần Hạo nở nụ cười từ tốn đi ra khỏi cầu thang, ánh mắt anh quan sát xung quanh, khóe miệng khẽ nhếch lên cười nghiền ngẫm, có người định chơi trò phục kích với anh thật à? Bọn mày chết chắc rồi!
Vút! Vào đúng lúc này, một cánh quạt gió trong máng gió bỗng bay lên, tia điện xoay tròn đánh về phía anh.
Trong một nhịp thở, cánh quạt khổng lồ đã đến trước mặt Trần Hạo dường nhưng chỉ một giây sau nó sẽ xay anh nát bấy thành nhiều mảnh nhỏ.
Ba người cười giễu cợt âm thầm quan sát hết tất cả, họ đều cảm thấy máu tươi sẽ nhanh chóng phun đầy sân thượng, cái tên người Hoa chán sống này sẽ bị nghiền nát thành một đống bã vụn!
Nhưng không ai ngờ, Trần Hạo, người vừa mới xuất hiện ở tầng thượng, lại không chút hoang mang tung ra một cú đấm!
Sau tiếng nổ, thứ bị nghiền nát thành cặn bã không phải là Trần Hạo mà là cánh quạt bay tới!
Cánh quạt nổ tung và phân tán trong không trung ngay lập tức!
Trong đó có ba mảnh vỡ sau khi nổ tung dùng tốc độ ánh sáng bắn ra ba hướng khác nhau, mà ba hướng này lại chính là hướng ba người âm thầm ẩn giấu trong bóng tối.
.
Tiên Hiệp Hay
Ba kẻ ẩn giấu trong tối há hốc mồm, không ai ngờ rằng Trần Hạo lại mạnh như vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...