- Vui đến vậy à? Chỉ là câu xin lỗi, tôi vẫn chưa hả dạ cơn tức, làm sao cô ta dám đem em dâng hiến cho thằng khốn kia ăn chứ? Khốn kiếp
Lưu Triết hầm hầm đút tay vào trong túi quần âu, giọng điệu hằn học nói lớn, Huyền Chi nghe xong, bặm môi, tặc lưỡi lắc đầu câm nín? Gớm, đêm hôm qua tên dâm dê kia cũng đã làm gì được đâu chứ? Mà ngược lại Chi mới bị hắn hành hạ muốn chết? Náng lại phòng làm việc hắn một chút uống tách cafe xong xuôi Chi rời đi, từ hôm hắn công khai mọi chuyện nhân viên ở công ty cư xử khác hẳn, họ ganh tị ghét Huyền Chi ra mặt, lúc nào cũng to ra khó ưa với cô? Vả lại nhiều tinh đồn nổi lên, làm Chi rất khó khăn khi làm việc.
***
Tại biệt thự chính, Thẩm Y Nhiên lại gào thét đập phá đồ đạc trong phòng ngủ làm mọi người bên dưới nhà một phen sợ chết khiếp, không ai dám bước chân lên, vẫn là đợi cô ta phá xong xuôi thì mới dọn dẹp, phía ngoài ông Thẩm lo lắng gõ cửa gọi mãi mà Y Nhiên vẫn khăng khăng không chịu mở, ông Thẩm vỗ trán kêu nhanh bà Ngô đem chìa khóa, sau khi mở được ông Thẩm chạy vào hoảng loạn khi thấy phòng Y Nhiên hỗn độn, bừa bộn vô cùng, cô ta thì như người điên không khống chế hành vi, ông Thẩm bước đến ngăn cản Y Nhiên lại:
- Ba đã nói li dị đi? Để lấy một mớ tài sản của nó không nghe? Giờ lại để cho nó dẫn bồ nhí thân mật như vậy
Hai mắt Y Nhiên sưng đỏ ngước nhìn ông Thẩm chăm chăm, ả thẳng tay đẩy ba mình ra tiếp tục gào, suýt nữa làm ông ta sảy chân trượt ngã, ở cái tuổi này mà bị ngã thì có mà tiêu đời, gặp ông bà tổ tiên.
- Con không li dị? Con không bao giờ để Lưu Triết được giải thoát đâu, muốn ở với tình nhân? Nực cười, con chưa cho phép không ai được đi
Ông Thẩm nghe xong ôm ngực giận dữ, huyết áp muốn tăng, thật sự hết nói nổi với đứa con gái ngu dốt, ba ả trừng mắt chỉ tay quát mắng chứa đựng sự khó chịu: - Con muốn làm gì thì làm, ba không can dự nữa, nhưng đừng phá vỡ những kế hoạch của ba? Nghe rõ chưa
- Chậc...chậc, chỉ vì một thằng đàn ông không ra gì mà làm khùng làm điên? Người đâu, cứ mặc cho nó phá đồ, khi nào mệt nó sẽ tự nghỉ.
Ông Thẩm quay lưng đi ra ngoài cửa, chấp tay sau lưng giọng vọng xuống lầu căn dặn đám người hầu. Sau khi ba ả đi khỏi ả đau khổ ngồi lăn ra sàn nhà khóc lóc. Khóc được một lúc, ả ta uống mấy chai rượu nữa thì ngủ thiếp đi. Đến tối người làm mới dám bẽn lẽn vào dọn phòng, những món đồ đắt tiền, hàng hiệu đều bị Y Nhiên phá nát, không bỏ sót thứ nào, vừa thu dẹp ai nấy cũng đều suýt xoa tiếc nuối, quả thực phung phí.
***
Ở nhà riêng của Lưu Triết, ăn cơm tối xong xuôi cô Liên mang thuốc lên cho Huyền Chi uống tiếp, phải duy trì sử dụng đều đặn mới nhanh cho hiệu quả?
***
Mấy ngày sau Y Nhiên chả chịu rời khỏi phòng nữa bước, chứ ru rú mãi cũng những chai rượu, ông Thẩm nói gì cũng vô dụng, Y Nhiên đều bỏ hết ngoài tai...Mọi thứ cứ lập lại gần một một tháng trời. Ông Thẩm đang ngồi ở phòng khách nhâm nhi tách trà đọc tờ báo thì Y Nhiên sửa soạn xinh đẹp đi xuống, vừa thấy Y Nhiên ông Thẩm vội vàng đứng dậy sải chân bước lại cất giọng hỏi than:
- Con ổn chưa? Xinh đẹp như bây giờ có phải tốt hơn không?
Y Nhiên điềm đạm thở dài, đang định mở miệng nói chuyện thì cô ta nhăn mày, cau có che miệng nôn ói hấp tấp rẽ sang hướng nhà về sinh: - Ọe
Ông Thẩm sốt vó chạy theo khi thấy biểu hiện lạ, Y Nhiên như vậy, khoảng tầm 2,3 trong nhà tắm cô ta cũng đẩy cửa mệt mỏi đi ra, ba ả nhanh chóng đỡ tay Y Nhiên dìu cô ta: - Con có làm sao không? Đấy, cứ uống nhiều rượu nặng vào, lại không chịu ăn uống điều độ.
Y Nhiên cáu kỉnh nhìn vào hướng nhà bếp quát: - Nấu nướng kiểu gì mà mùi tanh nồng nặc vậy chứ? Mau dọn dẹp ngay cho tôi.
- Dạ, là cháo chép, sáng nay ông chủ muốn ăn, nhưng chúng tôi đã khử mùi kĩ lưỡng còn thưa cô.
- Phải đấy, ba có nghe mùi gì đâu, hay là do dạ dày của con? Có cần ba đưa con đi khám không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...