Thời gian “Theo dõi” chiếu trong nước vừa kịp dịp Tết Âm lịch và cũng rơi trúng vào Lễ Tình nhân.
Ngoại trừ việc phải đối đầu với một bộ điện ảnh hài Tết đang dẫn đầu, thì còn có cả vài bộ phim tình cảm chiếu dịp Lễ Tình nhân.
Tuy Chu Tự Hành giành được giải thưởng Gấu Bạc từ bộ phim này, nhưng trong không khí gió xuân đang về, nhà nhà sum họp thế này, phim điện ảnh về chủ đề hiện thực nhạy cảm sẽ không chiếm được ưu thế.
Ngày công chiếu đầu tiên, các rạp chỉ xếp cho phim 18% số suất chiếu, nhưng không ngờ, số lượng fans đặt vé đã vượt quá 20% số suất chiếu, các rạp chiếu phim đều không lường trước được tình huống này, vậy là liền xuất hiện tình trạng có rất nhiều fans không mua được vé ngày chiếu đầu tiên.
Nhiều blogger nhận lời mời tham dự buổi công chiếu đầu cũng bắt đầu lục tục đăng bài bình luận điện ảnh của mình lên Weibo.
Trên mạng, mức độ thảo luận càng lúc một sôi nổi, danh tiếng của bộ phim với đề tài hiện thực này đột nhiên tăng vọt.
Từ khóa [Xem “Theo dõi”, xem tới rơi nước mắt] cũng leo lên bảng hot search.
[iem là cục cưng của ai đây: “Theo dõi” hay lắm luôn ý!! Vốn là muốn đến xem phim đạt giải Gấu Bạc thế nào, kết là tui ngồi khóc tu tu như chóa luôn!]
[Bạn hổng sợ Ma sói: “Theo dõi” cực cực cực hay ý! Là bộ điện ảnh hay nhất trong số những bộ dạo gần đây luôn.
Phim vừa sâu sắc vừa thực tế.
Trước khi xem còn tưởng đây là một bộ phim hồi hộp, trinh thám chứ.
Không khí phim được thể hiện quá tốt, tiết tấu tự sự ở đoạn giữa phim được cầm giữ rất chắc, kết phim làm tôi khóc gần chết.
Giang Đồng chính là điểm khóc của tôi đó, cứ xuất hiện lần nào là tôi muốn khóc lần đấy.
Diễn xuất của Chu Tự Hành cũng rất đáng được respect, bệnh trạng lúc đầu với bộ dạng suy yếu lúc cuối phim hoàn toàn khác nhau, trông như hai người vậy, haiz cứ nghĩ đến là lại muốn khóc.]
[Spark: Vốn tôi cũng không muốn xem lắm, nói thế nào nhỉ, tôi không có cảm tình với hai bạn diễn viên chính lắm.
Đang lượn lờ dạo phố thì con bạn kêu mỏi chân, cứ nằng nặc kéo tôi vào xem cùng.
Xem xong tui liền cảm thấy tự vả, sao Chu Tự Hành với Hạ Tập Thanh lại đẹp đôi như vậy chứ!!! Là tôi có mắt không tròng, không đu CP tuyệt đỉnh này, giờ tôi đu ngay đây!!!]
[Toxic: Xem xong “Theo dõi” cảm thấy thật đau lòng, bạo lực gia đình đúng là không thể tha thứ, rất nhiều người đều không xứng làm ba mẹ! Còn cả bệnh AIDS nữa, tôi thừa nhận, trước đây đúng là tôi có chút thành kiến với bệnh này, hi vọng trong tương lai, xã hội sẽ khoan dung với những người mắc bệnh AIDS hơn và bớt đi những thành kiến và sự kì thị!]
[Con diều đứt dây: Giờ thì biết tại sao Chu Tự Hành đạt giải rồi.
Sau khi vào rạp, người khiến tôi càng bất ngờ hơn chính là Hạ Tập Thanh.
Tôi vốn nghĩ khuôn mặt của cậu ấy không hợp với màn ảnh lớn vì nó quá xinh đẹp, trông giống như người chưa từng chịu khổ vậy.
Nhưng khi cậu ấy này vừa xuất hiện, tui liền tự vả.
Cậu ấy quá đáng thương, vừa đáng thương lại vừa quật cường, cảnh khóc cũng rất cuốn hút, cậu ấy vừa khóc là tôi cũng muốn khóc theo, hu hu huh u hu mama ai ni.]
[Alpha đệ nhất vũ trụ: Nói thật thì hồi trước tôi là fanonly của Chu Tự Hành, lần công khai tình cảm này của cậu ấy khiến tôi thoát fan một nửa rồi.
Mới đầu tôi thật tự không thể chấp nhận được.
Nhưng sau khi phim chiếu, tôi không kìm lòng được tới xem, dù sao đã thích cậu ấy lâu như vậy rồi, tôi cũng có chút tiếc nuối chứ.
Lúc xem phim, tôi cứ khóc mãi.
Tự Hành thật sự rất tuyệt.
Từ trước tới nay, cậu ấy không tranh không cướp, chỉ yên phận đóng phim, cuối cùng cũng giành được giải Ảnh đế rồi.
Có lẽ tạm thời tôi không thể chấp nhận chuyện tình cảm của cậu ấy, nhưng sau khi xem xong bộ phim, tôi thật sự không thoát fan được.]
[Một blogger về điện ảnh không bình thường: 0 giờ sáng, thời điểm phim kết thúc, hai bên trái phải tôi, các cô gái đều đang khóc.
Tôi sẽ không spoiler kịch bản, chỉ muốn tâm sự một chút về hai diễn viên chính thôi.
Diễn xuất của Chu Tự Hành đúng là tiến bộ vượt bậc.
Trước đây, tôi cũng đã từng nói về cậu ấy.
Cậu ấy là dạng thí sinh có tài năng trời phú nhưng cũng rất chăm chỉ, chịu khó.
Tuy nhiên, khi diễn những cảnh tình cảm thì luôn gặp chướng ngại nào đó, khiến cậu ấy không nhập tâm được vào nhân vật.
Thế nhưng lần này, chuyện đó hoàn toàn không xảy ra.
Dù là Cao Khôn cùng với Linh Linh ở giai đoạn trước hay là tình cảm anh em xã hội chủ nghĩa với Giang Đồng ở giai đoạn sau đều vô cùng cảm động, đạt giải là cực kì xứng đáng.
Nói đến Hạ Tập Thanh, xuất thân không chính quy, ban đầu tôi không hề coi trọng anh bạn này, nhưng sau khi xem xong, cậu ấy đã mang tới cho tôi một ngạc nhiên lớn.
Có lẽ, giữa cậu ấy và Giang Đồng sẽ có những điểm khác biệt, chênh lệch, nhưng khi ở rạp phim, bạn sẽ hoàn toàn không thể tìm thấy chút xíu khoảng cách nào giữa diễn viên và nhân vật.
Bạn sẽ phát hiện, bạn khong thể tách rời Giang Đồng khỏi cậu ấy vì cậu ấy chính là Giang Đồng.
Có lẽ đây cũng là một dạng thí sinh có tài năng trời phú nhỉ? Tôi cảm thấy đạo diễn bộ phim này tuyển chọn vai diễn rất đỉnh.
Bộ phim này nhất định sẽ trở thành “hắc mã” của đợt này.]
…
Cùng ngày hôm đó, “Theo dõi” đạt được 2,2 trăm triệu doanh thu phòng vé.
Doanh thu vượt 34% số vốn bỏ ra.
Do danh tiếng của phim không ngừng tăng vọt, các rạp phim nhanh chóng điều chỉnh tỉ lệ suất chiếu, 18% ban đầu được tăng lên 32%, số suất chiếu được tăng lên trong phạm vi cả nước.
Ngoại trừ hai diễn viên chính, thứ được bàn luận nhiều nhất chính là cái kết của bộ phim.
Kết cục của “Theo dõi” là cái kết mở.
Khúc giữa phim, Giang Đồng và Cao Khôn ngồi ở bờ sông nói chuyện phiếm, Giang Đồng đã từng nói, ước mơ của mình chính là tích góp tiền để tới biển, vẽ một bức mặt trời mọc tại bờ biển.
Nhưng cuối cùng, bệnh tình của Cao Khôn ngày một nặng thêm, sinh mạng của hắn như đang bị treo trên sợi chỉ mỏng và không một ai nhắc đến chuyện có thể chữa khỏi hay không.
Kết phim, Giang Đồng mặc sơ mi trắng, ngồi một mình ngoài bờ biển, trước mặt cậu đặt một giá vẽ, phía sau giá vẽ là mặt biển lóng lánh sóng nước cùng mặt trời rực rỡ sớm bình minh.
Bỗng nhiên, từ phía sau đi tới một dáng người cao lớn với mái đầu đỏ, cánh tay chi chít hình xăm.
Cao Khôn lặng lẽ ngồi bên cạnh Giang Đồng, ngẩng đầu thái dương trên mặt biển.
Màn hình tối lại, giọng nói của Cao Khôn vang lên, chỉ là một câu vô cùng đơn giản.
[Tốt quá, ước mơ của cậu đã thành hiện thực rồi.]
Kết cục này bị người xem lôi ra phân tích và bàn tán, nhất là những trang chuyên bình luận điện ảnh và những trang hỏi đáp, trọng tâm của tranh luận chính là kết cục này rốt cuộc là BE hay là HE.
[Là tôm chứ không Pikachu:Tui phe HE nha!!! Mặc kệ đó, mặc kệ đó, tui cứ theo HE! Cao Khôn của tui sẽ khỏi hẳn huhuhu, sau đó hai bảo bối đi xem mặt trời mọc cùng nhau, sau đó nữa họ sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới.]
[Nicole Nicole ni: Tui kiên định đứng bên Đảng HE.
Cảnh biển cuối cùng làm nước mắt tôi không kìm được mà trào ra.
Thật sự quá đau lòng.
Ôi, các con trai của tôi, lương thiện như vậy cơ mà.
Tôi cần một cái kết HE để an ủi bản thân.]
[Ngọc Thạch có thể gọt giũa: Bịt tai, tui không nghe, tui không nghe.
Chắc chắn là HE.
Hai người sẽ mãi mãi ở bên nhau, không bệnh không tật, sống lâu trăm tuổi, mama iu các con!]
[Vua Côn Luân: Nói nghiêm túc thì chắc hẳn là BE.
Đầu tiên, Giang Đồng và Cao Không bước vào màn ảnh cùng một thời điểm, điểm này rất kì lạ.
Giang Đồng đã vẽ được một lúc lâu rồi Cao Khôn mới xuất hiện ư? Tiếp đến, mọi người quan sát kĩ trạng thái của Cao Khôn, không hề mang dáng vẻ ốm nặng, nhưng quần áo tóc tai thì lại giống như khi bệnh của hắn trở nặng, gầy đến da bọc xương.
Thứ ba, cả quá trình, Giang Đồng và Cao Khôn không hề nói chuyện, thậm chí còn không giao lưu bằng ánh mắt.
Cuối cùng, có lẽ mọi người không nhìn kĩ bức tranh Giang Đồng vẽ.
Trong bức tranh là hai người đứng ở bờ biển, nếu Cao Khôn ở bên cạnh cậu ấy, thì ít nhất cậu ấy sẽ nhìn Cao Khôn một cái rồi lại tiếp tục vẽ chứ.
Vậy nên, tôi nghĩ Cao Khôn xuất hiện vào phút cuối ấy chỉ là linh hồn thôi.]
[Tiểu Từ Từ Từ Từ: @Vua Côn Luân ĐM, đeo kính hiển vi à cha???]
[Thổ Cân Thất: @Vua Côn Luân Tim tui bị bạn đâm thành than tổ ong rồi! Tui không nghe, bạn méo phải người!]
[Coca thần tiên: @Vua Côn Luân Nói đi! Chế có phải là biên kịch không thế?
[Ngọt ngào ngọt ngào: Chắc chắn là BE, bên cạnh Đồng Đồng có một cái hộp nhỏ bằng gỗ mun, chắc hẳn là hũ tro cốt của Cao Khôn.]
[Hạt đậu vàng, hạt đậu bạc: Hũ tro cốt huhu huhu huhu, tiểu chó săn Cao Khôn của tôi sao có thể ra đi như vậy chứ! Tôi không tin! Đấy không phải hũ tro cốt, đấy là hộp màu!!!]
[Lời nói sáng tỏ: @Anh giai biên kịch đáng yêu ơi, ra ăn đánh nè… (Thôi vậy, tui có chút không nỡ…)]
[Tui chính là Vượng Tử: Hu huhu huhu, sao anh giai biên kịch lại tàn nhẫn thế chứ, anh bị cuồng BE sao???]
Dưới sự bàn luận hăng hái của cư dân mạng, [Theo dõi rốt cuộc là HE hay BE] đã leo lên hot search.
Phía dưới Weibo của Hứa Kỳ Sâm toàn là bình luận của cư dân mạng, tất cả đều kêu muốn gửi dao cho anh nhưng không nỡ.
Hứa Kỳ Sâm cảm thấy thật dở khóc dở cười, đành phải đăng bài để dời đi sự chú ý của mọi người.
[@Hứa Kỳ Sâm: Kết cục này, mọi người muốn hiểu theo cách nào cũng được, chẳng phải ngoài đời thật đã là HE rồi sao?]
Đúng là khoảng cách chênh lệch giữa đời thật và điện ảnh quá lớn, trong phim Giang Đồng và Cao Khôn ngược bao nhiêu thì ngoài đời thật, Tự Học lại ngọt bấy nhiêu.
Ngày thứ ba sau khi “Theo dõi”, những nhân vật chủ chốt của đoàn phim tới Bắc Kinh tham dự buổi tuyên truyền phim.
Ban đầu dự tính là sẽ không có nhiều người tới xem nên chỉ tổ chức ở một địa điểm vừa phải.
Không ngờ lượng người tới vượt hẳn dự tính, rất nhiều người tới xem không có chỗ ngồi, chỉ có thể ngồi bệt ở lối đi nhỏ.
Hạ Tập Thanh đi theo sau Chu Tự Hành tiến vào sân khấu, lúc nhìn thấy khán phòng đầy kín người thì không khỏi kinh ngạc.
Khi fans hâm mộ nhìn thấy bọn họ, tiếng hét chói tai bỗng bùng lên, suýt thì tung cả nóc nhà.
Đoàn phim theo thứ tự, lần lượt lên sân khấu.
Đạo diễn Côn đứng ở trung tâm, bên canh là Chu Tự Hành.
Hạ Tập Thanh đứng cạnh Chu Tự Hành, đứng ở vị trí đầu tiên bên phía tay trái.
Hầu hết thời gian đều là đạo diễn Côn nói chuyện, Hạ Tập Thanh không cầm micro nhiều.
Rất nhiều fan hâm mộ đặt câu hỏi cho Chu Tự Hành, có câu liên quan tới giải thưởng Gấu Bạc, có câu hỏi lại liên quan tới chuyện chuyển hình tượng,…
Có một cô gái đứng lên, hỏi:
– Tự Hành, em nhớ là lần trước, khi tham gia chương trình giải trí anh có nói, nếu doanh thu phòng vé vượt 1 tỉ thì anh sẽ đồng ý một yêu cầu của bọn em.
Hiện tại, “Theo dõi” đã đạt 8 trăm triệu, rất nhanh sẽ tới 1 tỉ, chuyện nguyện vọng còn tính không?
Chu Tự Hành cầm micro, nói:
– Tính chứ, nhưng mọi người đã nghĩ ra nguyện vọng chưa?
Dưới khán đài ngay lập tức xuất hiện đủ các loại âm thanh.
– Phát sóng trực tiếp!!!
– Vlog!!! Em muốn xem vlog!!!
– Hai anh hợp tác lần nữa đi!
– Chương trình giải trí!!!
– Chụp tạp chí!!!
– Show ân ái!!
Mọi người đều cười ồ lên.
Đạo diễn Côn cực kì tinh ý, nói vào micro trong tay Chu Tự Hành:
– Nếu không thì để Tự Hành làm một kì vlog cho mọi người nhé, còn Tập Thanh thì livestream vẽ tranh, thế nào?
– Được!!!!
– Đạo diễn, cháu yêu chú!!!
– Đạo diễn là fanboy của Tự Học luôn!
Hạ Tập Thanh vươn tay qua người Chu Tự Hành, vỗ vai Côn Thành:
– Đạo diễn Côn, chú thật không nghĩa khí.
– Thế này có gì mà không nghĩa khí? – Đạo diễn Côn nháy mắt với những cô nàng Tự Học dưới sân khấu.
– Đều vì mục đích chung cả, nhỉ?
Mọi người dưới khán đài đều kích động hừng hực, dáng vẻ như thể nếu Chu Tự Hành không thế thì sẽ tiến hành ép buộc.
Không còn cách nào khác, Chu Tự Hành cười bất lực nhưng cũng đầy yêu chiều:
– Vậy đi, vlog và livestream.
– A!!!!!
– Đoàn phim chiều fan nhứt!!!
Bầu không khí cực kì sôi động, náo nhiệt, fans đặt hết câu hỏi này tới câu hỏi khác.
Nói thật thì trông thấy cảnh này khiến tâm tình của Hạ Tập Thanh có hơi vi diệu, bỗng có cảm giác mơ hồ như anh đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, nhìn lên Chu Tự Hành trên sân khấu.
Nghĩ thế, anh không nhịn được nghiêng mặt sang.
Ánh đèn chói sáng chiếu lên khuôn mặt của Chu Tự Hành, lông mi cậu rung rung, dường như đang phát ra vầng hào quang đẹp đẽ mà chỉ trong mơ mới có thể nhìn thấy.
Có lẽ là thần giao cách cảm, dưới hoàn cảnh ồn ào như vậy, Chu Tự Hành vẫn có thể nhận ra ngay trong vòng một giây, cậu cũng nghiêng mặt sang nhìn anh.
Ánh sáng hội tụ phía sau đầu cậu.
– Sao thế?
– Không có gì.
– Hạ Tập Thanh khẽ lắc đầu.
Chỉ là anh bỗng nhiên nhân ra, duyên phận thật sự rất kì diệu.
Giống như hai người họ vậy, vốn dĩ có lẽ đã chẳng thể giao thoa.
Nếu lần gặp gỡ đầu tiên ở thời thơ ấu chỉ tình cờ, ngẫu nhiên, thì cuộc gặp gỡ thứ hai tại họp báo phim “Hải âu” không thể định nghĩa bằng thứ gì ngoài sự trùng hợp.
Nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ lần thứ hai ấy, nếu anh chưa từng xuất hiện ở cuộc họp báo kia, thì anh vĩnh viễn chỉ là tên lãng tử trầm mê trong trò chơi của cuộc đời, Chu Tự Hành cũng chỉ có thể vĩnh viễn nhớ nhung bông hồng giấy dần tan biến trong dòng thời gian.
Hạ Tập Thanh không thể tin được, mình đang hồi tưởng và nhớ lại.
Ẩn sau một con người biết nhớ nhung, hồi tưởng, thường phải là một trái tim được nâng niu.
Không ngờ, anh cũng có ngày hôm nay.
Những cô nàng Tự Học cứ như đeo kính hiển vi, vừa trông thấy hai người nhìn nhau một cái đã lập tức bùng nổ, đớp đường tới nỗi mơ màng đầu óc, hoàn toàn không phát hiện ra một trong hai nhân vật chính đang ngẩn người.
– Em muốn hỏi Tập Thanh.
Nghe được âm thanh truyền tới, Hạ Tập Thanh hơi ngẩng đầu lên, Chu Tự Hành đã đưa micro tới trước mặt anh.
Hạ Tập Thanh nhận micro, hơi híp mắt nhìn xuống khán đài, thấy một cô gái đang đứng lên.
– Chào bạn.
– Anh mỉm cười lễ độ.
Cô gái kia hơi kích động, đẩy đẩy gọng kính trên mũi:
– Chào anh Tập Thanh!
Cô gái khẽ vỗ ngực mình để làm bản thân bình tĩnh lại.
– Em muốn hỏi anh một vấn đề, vì sao anh lại đồng ý tham gia bộ phim này?
Đôi mắt của Hạ Tập Thanh nhìn xuống, đây chính là thói quen khi anh đang suy nghĩ.
– Cảm ơn câu hỏi của bạn.
Có lẽ mọi người đều cảm nhận được, tôi là một người mang đầy tính tranh cãi, dù là tính cách hay gia thế của tôi đều không hề có điểm tương đồng với Giang Đồng.
Nhưng thực tế, ngoại trừ điều kiện vật chất thiếu thốn thì tất cả những gì nhân vật Giang Đồng trải qua đều là những việc tôi đã từng trải qua.
Giờ anh đã có thể thản nhiên mà nói ra, thậm chí trên khuôn mặt còn mang theo ý cười:
– Quay bộ phim này, đối với tôi mà nói là một quá trình tự phân tích bản thân, để tôi nhìn thẳng vào quá khứ của chính mình.
– Dứt lời, anh nhìn sang phía đạo diễn và các diễn viên khác.
– Đương nhiên, mọi người đều đã giúp đỡ tôi rất nhiều.
Sau đó, tầm mắt anh dừng lại trên người Chu Tự Hành vài giây, khóe miệng anh khẽ cong lên.
Vài giây dừng lại này thật vô cùng sâu xa.
Đạo diễn cũng giơ micro lên:
– Tập Thanh có thể diễn bộ phim này, một phần công lao rất lớn là của Tự Hành.
Lúc đó, cậu ấy phải thay tôi thuyết phục rất lâu, Tập Thanh mới đồng ý tới thử vai.
Nghe đạo diễn nói vậy, những cô nàng Tự Học dưới khán đài đều sôi trào.
Hạ Tập Thanh dở khóc dở cười, đạo diễn muốn bán bọn họ đi luôn ư?
MC đứng bên cạnh hỏi:
– Mọi người còn có câu hỏi gì không?
Một cậu trai dưới khán đàn đang vẫy tay điên cuồng, đạo diễn chỉ chỉ hắn:
– Bạn nam mặc áo len màu xanh dương.
Chàng trai vừa cầm micro tới tay, chưa đợi mọi người chuẩn bị xong đã vô cùng kích động hô to với micro:
– Hạ Tập Thanh, em yêu anh!!
Hạ Tập Thanh bị hắn dọa sợ, vịn tay lên vai Chu Tự Hành theo bản năng, bật cười.
Chu Tự Hành cầm luôn micro trong tay Hạ Tập Thanh, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chàng trai dưới sân khấu:
– Xin lỗi, tôi không nghe rõ, bạn lặp lại lần nữa đi?
Chàng trai kia kiêu ngạo, nghiêng đầu nói:
– Hạ Tập Thanh! Em yêu anh!!!!
Đúng là dám nói thật này…
Cả hội trường đều cười to, ngay cả đạo diễn và các diễn viên khác cũng bật cười.
Dương Bác cầm micro, cười nói:
– Bảo an mau tới đi!
Chàng trai dưới khán đài sợ hãi, ai ngờ giây tiếp theo, Dương Bác lại nói:
– Bảo an mau tới giữ chặt Hành Hành lại, đừng để cho cậu ấy lao xuống đánh người há há há há há”
Fan cười ồ lên càng dữ dội.
Chu Tự Hành vừa bực vừa buồn cười, có cảm giác như tôn nghiêm của mình vừa bị người khác khiêu khích.
Cậu cố gắng duy trì phẩm chất của một nhân vật công chúng, trong lòng không ngừng mặc niệm: đừng tức giận, đừng tức giận, người khác tức giận nhưng mình không được tức giận, tức tới bệnh thì ai thay mình đây, vì việc nhỏ nhặt này mà….
– Hạ! Tập! Thanh! EM – YÊU – ANH!!!!
Chu Tự Hành: – Câm miệng.
– Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha anh giai ngầu quá.
– Chu Tự Hành điên mất rồi ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!
– Ha ha ha ha ha ha ha ha Hành Hành tức chết rồi! Lần đầu tiên tôi thấy Chu Tự Hành tức giận đấy ha ha ha ha ha!
– Ha ha ha ha ha ha ha đây là hiện trường cướp vợ sao??
– Ha ha ha haha ha ha ha đáng thương tới mức phải đánh ghen với fan ha ha ha ha!
– Hành Hành! Đánh anh ta!
Mấy người có còn là fan CP nữa không vậy?
Chu Tự Hành còn đang định nói thì một bàn tay trắng xinh đã lấy luôn micro trong tay cậu.
Chu Tự Hành không vui vẻ gì nhìn sang Hạ Tập Thanh, thấy anh đang nhịn cười, nói với chàng trai dưới khán đài:
– Cảm ơn bạn, nhưng tôi thấy không cần đâu.
Ngay lập tức, chàng trai kia như được tiêm máu gà, bắt đầu điên cuồng thổ lộ:
– Anh Tập Thanh!! Em sẵn sàng rồi! Em sẵn sàng rồi!!!
Anh Tập Thanh???? Chu Tự Hành tức muốn xì khói.
Thợ chỉnh sáng cứ chiếu thẳng đèn xanh* lên đầu tôi đi, cảm ơn nhiều.
(*Đầu đội mũ xanh = cắm sừng, chiếu đèn xanh lên đầu thì cũng tương tự vậy.).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...