Anh Chỉ Là Của Riêng Em Thôi Nhé!
Tôi bất ngờ nhận được lời mời đến dự đám cưới của chị sẽ tổ chức vào ngày mốt. Mà không chỉ đơn giản là khách đến tham dự bình thường, chị còn nhờ tôi làm phù dâu cho chị vào buổi đó. Và phù rể, không ai khác chính là anh. Chúng tôi ngay lập tức tiến tới tiệm váy cưới, lựa giúp chị một bộ đồ thật lộng lẫy cho ngày trọng đại này. Tôi cũng được chọn một bộ, nhưng đơn giản thôi. Chị nhìn đẹp lắm! Mà đúng nhỉ, cô dâu nào mà chả nhìn đẹp. Đến tôi còn say mê, nói chi đến chồng chị với cả lũ đàn ông khác. Ngày chị cưới đến, tôi bước chân đôi cao gót, bước ra phía sau, hỗ trợ chị.
Trong khi những khách mời của bữa tiệc đều chăm chú vào hai nhân vật chính của lễ cưới là cô dâu và chú rể thì anh, bảnh bao trong chiếc áo vest đen xám, cứ luôn ngắm nhìn tôi, trên môi luôn trực một nụ cười nhẹ tràn đầy hạnh phúc, như thể đây là đám cưới của tôi và anh vậy. Cô dâu và chú rễ bước lên sân khấu, hai người họ trao nhẫn nhau rồi biểu hiện tình yêu cho mọi người thấy bằng nụ hôn thật say đắm. Một tràng pháo tay lớn vang lên hòa vào những cơn gió biển mát mẻ. Đến đoạn cô dâu tung hoa. Tất cả những cô gái xinh đẹp của buổi tiệc đều đứng dậy chờ trực sẵn dang tay để mong đóa hoa may mắn đó sẽ vào tay mình. Tôi cũng không thoát khỏi sự lôi kéo đó. Nghe bảo là, nếu đó hoa cưới đó mà rơi vào tay người con gái nào thì người đó sẽ là cô dâu hạnh phúc tiếp theo. Chẳng biết là sắp đặt ngẫu nhiên hay trùng hợp, cái gọi là may mắn đó bay về ngay phía tôi khi tôi chẳng chờ đợi hay kêu gọi gì nó. Tôi cầm bó hoa trên tay ngẩn ngơ trong khi mọi người đều hoan hô chúc mừng tôi. Tôi chẳng biết làm gì, chỉ cười trừ, rồi bỗng anh bước ra, dắt tay tôi lên sân khấu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...