Anh Chàng Thô Lỗ Cô Vợ Xinh H


Anh thực sự thay đổi rồi sao? Từ Mạn Linh không dám chắc chắn, không biết anh có thể kiên trì được bao lâu, cô không rõ ràng, nhưng dù sao chó đớp cứt là không thể sửa được.

Cô cũng không đem hy vọng ký thác vào người anh.

Lúc vợ mình ngồi xuống Đổng Kiến Huy nhanh chóng gắp một chiếc đùi thỏ lên chén cô rồi nói.

"Chờ lát nữa cơm nước xong em tìm giúp anh một sợi dây đỏ nhỏ một chút, và một cái bao nữa, sáng sớm mai anh còn muốn lên núi.

"Thừa dịp mùa đông còn chưa đến, thời điểm đất vẫn còn xốp anh muốn bằng tốc độ nhanh nhất đi hết tất cả những nơi mà anh còn nhớ rõ chỗ đó có thứ để đào.

Nếu không chờ đến đầu xuân chuyện mình đào sâm bán lấy tiền một khi truyền ra đến lúc đó sẽ nổ ra một phong trào đi đào sâm!Như vậy anh muốn dựa vào việc này để kiếm tiền cũng khó khăn, anh muốn trong khoảng thời gian này đi đào hết sâm ở những nơi có sâm.

Trước mắt đây là biện pháp nhanh nhất để kiếm tiền, anh cũng sẽ dành dụm tiền.

Chờ đến khi cả nước mở cửa hội nhập, anh sẽ cầm số tiền trên tay và tiến hành bước đầu tư kế tiếp.

Nghe anh nói Từ Mạn Linh sửng sốt một lát, sau khi hiểu anh muốn làm gì thì nhẹ gật đầu, cũng không hề nói gì.

Tối hôm không biết anh gặp phải vận gì mà đào được một cây nhân sâm, nhưng ở đâu ra nhiều vận tốt như vậy chứ.

Vốn còn định nhắc nhở anh, nếu thực sự anh muốn kiếm tiền thì có thể tìm một công việc, mặc dù một ngày chỉ có mấy mao nhưng cũng tốt hơn là không có.


Nhưng lại nghĩ đến cái bản tính vốn có của anh, chỉ cần anh không chạy ra ngoài lêu lổng cờ bạc rượu chè, thì tất cả đều tùy anh đi.

Cầm đũa, gắp chiếc đùi bỏ trở về.

Đổng Kiến Huy thấy cô như vậy vội vàng đem con ra, xem như cái cớ để chắn lại nói.

"Em quá gầy, ăn nhiều một chút nếu không con không có sữa uống, sữa bột cho dù tốt cũng không thể bằng sữa mẹ được.

"Lại đẩy canh đậu hũ cá trích màu ngà sữa đã được hầm qua bên chỗ cô.

"Canh này tên là canh cá trích đậu hũ, giúp sinh sữa.

"Anh thành công rước về một cái trừng của Từ Mạn Linh, tay cầm đũa của cô trắng bệch nhưng không từ chối nữa, chầm chậm gặm đùi thỏ.

Đổng Kiến Huy giày vò bận bịu cả đêm hôm qua và hôm nay, lúc này anh vừa mệt vừa buồn ngủ, anh ăn thịt thỏ rồi ăn hết bốn cái màn thầu ngô mới tính là no.

Nói chuyện với cô vợ đang nhai kỹ nuốt chậm của mình.

"Anh đi ngủ trước, bát đũa em cứ để đấy, sáng mai anh dậy rồi dọn cho.


" Nói xong liền đứng dậy, xoay người vén rèm vào buồng trong.

Cởi quần áo trên người xuống, cả người tráng kiện chỉ còn lại một chiếc quần cộc, anh vừa ngả đầu xuống gối đã ngủ say.

Lúc Từ Mạn Linh rửa xong chén đũa về phòng đã thấy trên mặt đất bừa bộn quần áo, cô cúi người nhặt quần áo trên đất lên cho anh.

Cầm ra ngoài, dựa vào ánh trăng giặt đồ cho anh.

Lại trở lại phòng bếp đóng cửa lại, ở trong đó lau qua cơ thể rồi mặc quần áo lại tử tế.

Sau khi làm xong hết tất cả, cô kéo lê cơ thể mỏi mệt chốt hết các cửa về phòng ngủ.

Không chú ý dưới chân đá phải cái gùi.

Đồ bên trong theo đó đổ ra.

Thấy hai bọc giấy dầu dưới đất đang bọc thứ gì đó, cô nhặt nó lên rồi mở ra.

Thấy là một bộ đồ nữ mới tinh, một bọc giấy nhỏ hơn là ba bộ đồ của trẻ con.

Thấy những thứ này ánh mắt cô không khỏi rơi xuống trên người người đàn ông đang ngủ say, nhìn chằm chằm, nhìn một lúc lâu.

Yên lặng dọn dẹp lại, lấy ra chiếc áo màu đỏ mà cô đem theo lúc gả đến đây, xé nó ra làm thành một sợi dây đặt lên bàn.

Cuối cùng là thổi tắt đèn dầu, lần mò lên giường.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận