Anh Chàng Lạnh Lùng Và Cô Nàng Trẻ Con

Tôi mau chóng bước đi về lớp để lại hai con người với vẻ mặt ngây ngô không hiểu gì. Vừa vào thì tôi lại gặp hắn, hắn nhìn tôi với vẻ mặt khoái chí lắm, sai:

_ Này heo! Mau quét nhà đi! Tôi lau bảng cho.

_ Nè! Cậu là ai mà sai tôi vậy hả?

_ Là bạn trai chớ còn là gì nữa? Haha... - Tiên (con tổ trưởng tổ 1 lên tiếng).

_ Mấy người giỡn đủ chưa?- Tôi bực mình nói làm cả lớp cười một trận sảng khoái.

_ Thôi thôi! Tụi mày im đi, không thằng Phong phải dỗ nó nữa.- Đâu ra Quang Anh chen vô.

_ Đúng...đúng...- Cả lớp đồng thanh đáp trừ tôi với Phong.

_ Đủ rồi! Mấy cậu im đi!- Phong đã lên tiếng thì không còn ai dám nói nữa- Còn cậu mau quét nhà đi.

_ Ừm!

Sau đó, mỗi người làm một việc, đứa thì chuẩn bị bài, đứa thì đùa giỡn... Còn tôi thì phải ngậm ngùi quét nhà, đang làm thì bỗng có tiếng nói:

_ Châu! Có người tìm kìa!

Nghe thế tôi liền bước ra và ồ! Đó là Minh Luân, lớp trưởng lớp 11A, nổi tiếng là đẹp trai nhưng chỉ thua hắn, còn học tập chắc không ai bằng.

_ Cô Hằng nhờ tớ đưa cái này cho cậu.


_ Cảm ơn cậu nha!- Nói rồi tôi đưa tay ra nhận và nở một nụ cười để đáp lại. Phong thấy thế bỗng đâu ra.

_ Cậu là ai?

_ À! Tôi là Minh Luân lớp trưởng 11A.

_ Cậu tìm Minh Châu có việc gì?

_ Cô Hằng nhờ tôi đưa cái này cho lớp trưởng nhưng nghe nói đã đổi người nhưng tôi không biết nên...

_ Tôi là Phong, lớp trưởng, có gì cứ đưa tôi không cần làm phiền đến cậu ấy.- Không để cho Luân nói hết Phong chen vào.

_ Ừ! Tôi biết rồi.- Rồi cậu quay qua tôi- Tớ về nhé!

_ Ừm!- Luân vừa đi khuất thì tôi hỏi ngay Phong- Nè! Cậu làm cái gì vậy? Luân không biết thì từ từ nói, tự nhiên hầm hầm nhào vô nói làm như cậu là...là...bạn trai tôi không bằng.

_ Ừm, đúng rồi.

_ Cái gì?

_ Mau làm tiếp việc đi không thầy cô vào bây giờ.- Nói rồi hắn bỏ đi như cố giấu vẻ mặt thoáng chút đỏ.

_ Nè! Tôi đang nói mà ai cho cậu bỏ đi. Nè! Nè!

La khan cả tiếng mà hắn có chịu quay lại đâu, nên tôi định quét nhà tiếp thì chợt nhớ ra tờ giấy cô đưa, tôi mở ra đọc, rồi mau chóng nói lại cho lớp trưởng để cố làm hoà ấy mà. Hên là hắn không để tâm đến chuyện hồi nảy nên đã bàn bạc xong và thông báo cho cả lớp. Phong nói:

_ Cả lớp nghe thông báo! Trường mình sắp tổ chức lễ hội nên mỗi lớp sẽ làm một tiết mục riêng và cô Hằng đã chọn cho lớp mình diễn kịch.- Nghe tới đây thì cả lớp la lên hưởng ứng- Trật tự! Mấy bạn nghe bạn Châu nói kìa.

_ Về vở kịch thì.....

_ Công chúa ngủ trong rừng đi- Một học sinh nói.

_ Thôi! Bạch Tuyết đi.- Đứa khác nói.

_ Nè! Mấy người có nghe tôi nói không vậy- Tôi bực bội lên tiếng.- Vì cô nói chúng ta phải chọn một vở kịch có ý nghĩa nên đừng mơ mộng đến những cảnh tình cảm nha!

Câu nói của tôi làm cả lớp mất hứng nhưng cũng còn có đứa quan tâm hỏi:

_ Vậy chúng ta diễn kịch gì?

_ Chúng ta sẽ diễn nhạc kịch được không? Diễn tựa như bài hát “Cha” đó.- Tôi nói.

_ Ok! Hay đó!- Cả lớp bắt đầu thích thú trở lại.

_ Về phần diễn viên, ca sĩ có ai xung phong không?- Phong hỏi.


Đáp lại Phong là một sự im lặng đến đáng sợ. Bỗng có thằng la toáng lên:

_ Nhỏ Hoa hát hay lắm đó!

_ Đúng đó!- Đứa khác xen vô.

_ Vậy cậu hát được không?- Phong lên tiếng hỏi.

_ Nhưng bài “Cha” hát ở giọng nam, âm trầm còn tớ thì...

_ Vậy thì mình đổi bài “Lời con hứa” của Tiramisu Band được không?- Tôi lên tiếng nói, một phần vì muốn nghe Hoa hát, một phần giúp cho cậu ấy.

_ Cũng được vậy bạn trai nào hát với Hoa đây?- Phong nhìn một loạt rồi chăm chú vào một người- Quang Anh! Mày hát với Hoa đi! Mày biết đàn ghitar, giọng hát cũng tốt nữa.

_ Nếu mày đã nói vậy thì ok!- Quang Anh vui vẻ đồng ý.

_ Còn về vở kịch thì sẽ có chút thay đổi nhưng gồm: cha, mẹ, con.- Tôi trình bày cho mọi người rõ.

_ Cha là Phong đi!- Một học sinh nói.

_ Duyệt!- Tôi khoái chí nói, để trả thù í mà.

_ Nè!- Phong cứng họng nhìn tôi.

_ Mẹ thì... Châu đi!- Đứa khác nói.

_ Không được! Tôi không diễn dịu dàng như bà mẹ được âu.

_ Vậy cậu đóng con gái đi.- Phong muốn ép tôi đây mà.

_ Ok!


_ Còn mẹ thì....- Tôi nhìn một lượt rồi dừng mắt ở một cô bạn cực kì hiền lành nhất lớp- Tuyết Mai hay cậu làm đi.

_ Nhưng tớ...tớ...

_ Ok! Không bàn quyết nữa kết thúc ở đây.

Tôi mau chóng mau kết thúc cuộc bàn họp này để chuẩn bị cho tiết học thứ nhất.

Sau ba tiết học nhàm chán, tôi đang đường đi đến chỗ hẹn với người được gọi là “bạn trai” tôi. Đang đi, ai cũng ríu rít bàn tán này nọ, tôi nghe được sơ sơ, nào là “Chắc muốn cướp tiền của Phong nên...”, “ Đồ giả tạo!”, “ Chỉ muốn của cải của Phong không à!”,.... Không hiểu sao họ lại nói vậy thì tôi chợt nhớ ra mình vẫn chưa biết rõ gì về gia đình và hoàn cảnh của Phong. Tình cờ gặp Quang Anh, bạn thân Phong nên tôi chạy lại hỏi ngay:

_ Quang Anh! Cậu có biết hoàn cảnh gia đình của Phong không?

_ Tớ...tớ... Mà cậu không nên biế́t đâu nhé! Thôi tớ đi trước.

Gì kì thế? Phong là ai mà sao Quang Anh lại run sợ, chưa dứt dòng cảm nghĩ của mình thì tôi gặp hắn.

__________________ GIỚI THIỆU THÊM NHÂN VẬT______________

Tuyết Mai: là một cô bạn hiền lành, dễ thương nhưng hơi nhút nhát. Cô đã mang trong mình tình cảm đối với Lâm Nhật Phong ngay từ cái nhìn đầu tiên và mong muốn Phong sẽ đáp lại. Nhưng khi biết Phong đã có bạn gái và người đó không ai khác ngoài người mà cô rất kính trọng- Minh Châu thì cô càng đau khổ hơn.

Tiên Tiên: tổ trưởng tổ 1 và cô khá nhoi (nhưng không có nhiều điều gì đặc biệt cho lắm nên mình nói tới đây thôi) ̀

HẾT

Nếu thấy hay thì mấy bạn bình chọn cho mình nha! Nếu còn thời gian rảnh thì mình sẽ viết tiếp nha, mong mấy bạn ủng hộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui