Anh Chàng Không Kết Hôn, Lấy Em Đi

Giữa trưa thứ sáu, Bách Kiến tề nhận được điện thoại của Bách Tùng, làm cho tâm tình hắn không được vui cả một buổi chiều.

Người cha cùng huyết thông này trừ bỏ cung cấp tiền bạc, nuối hắn lớn lên, cung cấp học phí đại học cho hắn, không còn có liên hệ gì khác.

Bách Tùng giống những người khác khinh bỉ hắn, cho dù không có cảm tình, bị người cha thân sinh của mình khinh bỉ ra mặt cũng vẫn làm cho Bách Kiến Tề bi thương, hắn tình nguyện sinh ra trong một gia đình bình thường, thậm chí là cô nhi viện, mà không phải là như bây giờ, hắn là chứng cứ sỉ nhục của Bách gia, Bách gia cũng là đoạn trí nhớ mà hắn không muốn quay đầu nhớ lại.

Hắn biết Bách Tùng so với bất cứ kẻ nào còn hận hắn hơn, nếu không phải có kết quá DNA, Bách Tùng căn bản sẽ không thu lưu hắn, về sau hắn trưởng thành, không tiếp tục oán giận Bách Tùng, bởi vì lúc trước mẹ thừa dịp Bách Tùng uống say mới cùng Bách Tùng lên giường, Bách Tùng ở bên ngoài tìm vui một lần, lại để lại chứng cứ không thể xóa bỏ, tạo thành ngăn cách nhiều năm như vậy giữa Bách Tùng cùng Bách phu nhân.

Tuy rằng không biết mục đích chân chính của Bách Tùng, nhưng Bách Kiến Tề cùng biêt sẽ không có chuyện tốt, giống như bọn họ không muốn nhìn đến hắn, hắn cũng không muốn nhìn thấy bọn họ, làm bộ hắn không phải là người nhà Bách gia, không phải là sỉ nhục của Bách gia.

Hắn đã bao nhiêu năm không trở về biệt thự lạnh như băng kia? Lâu đến mức hắn thật sự đã quên.

Buổi tối khi xem phim, Bách Kiến Tề luôn luôn không yên trong lòng.

“Kiến Tề, hẹn hò với em có phải thực nhàm chán hay không?” Lúc từ rạp chiếu phim đi ra, Tô Y Nguyên rất lo lắng hỏi, bây giờ bọn họ hẹn hò ngay cả học sinh tiểu học cũng không giống, bởi vì phía sau luôn có một anh họ đi theo cô, thật ghê tởm!

“Sẽ không.” Tuy rằng bồi Tô Y Nguyên xem toàn là phim hoạt hình, nhưng chỉ cần nhìn thấy tươi cười ngọt ngào của cô hắn liền thỏa mãn, nguyên lai yêu chính là như vậy, cái gì cũng không cần làm, nhìn cô mỉm cười liền thỏa mãn.


“Anh không phải có tâm sự chứ?” Tô Y Nguyên tuy rằng hồn nhiên, nhưng vẫn có trực giác cùng mẫn cảm của phụ nữ, cô biết mình rất ngốc, căn bản không có biện pháp giúp hắn giải quyết khó khăn, nhưng nếu có thể cô sẽ toàn lực giúp đỡ hắn.

Ở trên quảng trường trước công ty bách hóa, Bách Kiến Tề cúi đầu nhìn ánh mắt đầy lo lắng cùng chờ mong của Tô Y Nguyên, hắn không để ý đến anh ba Tô gia cách ba met đang nhìn bọn họ chằm chằm, thân thủ kéo Tô Y Nguyên vào lòng, “ Chỉ có một chút chuyện phiền lòng, bất quá, chỉ cần có em ở bên anh, cái gì anh cùng không sợ.”

“Nhưng, anh không biết em ngơ ngác ngốc ngốc, đã không có năng lực cũng không thể giúp anh, em ngay cả tự mình ra khỏi cửa cũng không dám, em thật là phiền toái lớn.” Đầu nhỏ của Tô Y Nguyên miên mansuy nghĩ nói ra một kết luận.

“Đồ ngốc!” Bách Kiến Tề cúi người hôn môi Tô Y Nguyên, ngăn chặn cam chịu của cô, “Em không biết em có bao nhiêu quan trọng đối với anh sao, đáp ứng anh, bất luận phát sinh chuyện gì, đều không cần rời xa anh.”

Tròng mắt anh ba Tô gia trừng đến nhanh rớt ra, chỉ biết đây là chuyện khổ sai, tan tầm không thể ở bên bạn gái, còn phải nhìn bọn họ không coi ai ra gì trên đường diễn tiết mục ngọt ngào, nắm đấm của hắn rất ngứa, rất muốn vung một quyền vào khuôn mặt tươi cười chán ghét của Bách Kiến Tề, không biết hắn làm như vậy em họ bảo bối của hắn có thể không bao giờ để ý đến hắn nữa hay không? 

Quả nhiên con gái lớn không thể giữ lại a! Có phải bọn họ bảo hộ cô tốt quá hay không, không có một chút sức chống cự cùng lực miễn dịch, mới có thể bị một hoa hoa công tử mê hoặc tâm trí, hơn nữa theo hắn quan sát, công chúa bọn họ trúng độc quá sâu, chỉ sợ dùng thuốc hay châm cứu đều vô hiệu.

Nguyên nhân làm cho Bách Kiến Tề chán ghét Bách gia lại thêm một cái, bởi vì phải về Bách gia, chậm trễ hẹn hò của hắn cùng Tô Y Nguyên, tuy rằng Tô Y Nguyên rất hiểu chuyện nói hắn nên lấy về nhà làm trọng, nhưng cô vẫn ngốc không biết che giấu cảm xúc biểu hiện thất vọng.

Tô Y Nguyên ở Nhật Bản đã biết được Bách Kiến Tề cũng Bách gia có khúc mắc, cô rất đau lòng, rất khổ sở, thậm chí còn ngây ngốc mở miệng: “Nếu lúc trước quen biết em thì tốt rồi, anh đến nhà em ở, em sẽ đối với anh tốt lắm.”


Ngốc ngôn ngốc ngữ làm Bách Kiến Tề cho cô một nụ hôn ngọt ngào, hốc mắt hắn cũng đỏ lên.

Tô Y Nguyên làm hết khả năng của cô để giúp đỡ lo lắng của Bách Kiến Tề, Bách Kiến Tề cảm thấy hắn thực sự may mắn, rất hạnh phúc, hắn từng oán giận trời cao, cho hắn sinh ra trên đời này, không ai thức sự quan tâm đến hắn, để ý hắn, nhưng Tô Y Nguyên cho hắn biết, hắn kỳ thực phi thường may mắn, có được người phụ nữ cùng cảm tình trân quý nhất trên thế giới.

Mặc dụ biết khúc mắc giữa Bách Kiến Tề cùng Bách gia có thể vĩnh viễn đều không tháo gở được, nhưng Tô Y Nguyên đơn thuần cảm thấy bọn họ là người một nhà, tình thân rơi mất được cải thiện so với làm kẻ thù thì vẫn tốt hơn.

Bách Kiến Tề cũng không có vui vẻ nhìn Tô Y Nguyên đơn thuần hòa thuận, bọn họ nhất định có việc muốn lợi dụng hắn, bằng không sẽ không kéo cái đinh trong mắt là hắn về làm chướng mắt.

Bách Kiến Tề ở trong phòng khách Bách gia chờ đợi vợ chồng Bách thị xuất hiện, hắn biết bọn họ không có lập tức xuống lầu là biểu hiện khinh thường đối với hắn, rất nhiều thứ giống như hồi nhỏ, muốn thấy mặt bọn họ, đều phải ngồi đợi rất lâu. Bất quá, hiện tại tâm tình hắn đã hoàn toàn khác xưa, hắn sẽ không ngây thơ khát vọng quan tâm yêu thương của bọn họ.

Lần trước đứng ở chỗ này, đã là bao nhiêu năm trước! Hắn xin được vào khoa chỉnh hình của Nguyên Thịnh, lại bị Bách Tùng mắng không làm việc đàng hoàng, buồn cười là, bọn họ căn bản không biết hắn học đại học, sở nghiên cứu, tiến sĩ học cái gì, lại dựa vào cái gì khoa tay múa chân với công tác của hắn? Kết quả cuối cùng đương nhiên là không vui. (AN: Tề ca ca, anh đừng có buồn! Bọn họ ghen tị vì anh được vào khoa chỉnh hình lớn nhất của bệnh viện lớn nhất thôi. Trong khi con bọn họ chưa bằng con giun, con sán, con đĩa chi hết. Bọn họ xách giày cho anh còn chưa đáng nữa á chứ!!!!!!)

Lúc hắn nghe lén được vợ chồng Bách thị dự tính lợi dụng đám hỏi của hắn hơn nữa sẽ tìm đối tượng thối nát cho hắn, hắn đã ngay lập tức tìm cách rời đi, lần đó vì sự việc kia vừa vặn cho hắn lý do, hắn đá cửa rời đi, trừ bỏ cái tên “Bách Kiến Tề”, hắn không có mang bất cứ cái gì của Bách gia đi, hắn không còn tiến vào cửa nhà Bách gia nữa, hắn nhị thiếu gia trên danh nghĩa của Bách gia làm cho Bách gia hổ thẹn thành người qua đường.

Vừa nghĩ đến phải gặp Bách Kiến Tề, vợ chồng Bách thị đã nhíu mày cả một ngày, bọn họ quá tự cho là cao quý nhất bước chân đi xuống lầu, trước khuôn mặt lạnh lùng của Bách Kiến Tề ngồi xuống, nhìn nhau, thật lâu không ai nói chuyện.


“Có chuyện gì kêu tôi đến đây?” Vừa thấy Bách Tùng, Bách Kiến Tề sẽ không có biện pháp thả lỏng tinh thần, kỳ thật bộ dáng hắn giống như người mẹ xinh đẹp xấu số của hắn, Bách Tùng trừ việc cho hắn sinh mệnh, thậm chí ngay cả dung mạo đều không có một dấu vết nào là từ ông ta, nói đến thật sự châm chọc, rõ ràng là cha con ruột, lại không nhìn thấy một chút giống nhau.

“Ngươi là con ta, không có việc gì ta không thể gặp ngươi sao?” Bách Tùng đè nén tính tình xuống, nhẫn nại nói.

Vừa nghe đến những lời này, Bách Kiền Tề biết Bách Tùng nhất định bàn tính cái đa mưu túc trí gì đó, bằng không sẽ không nói ra lời nói thừa nhận hắn, ông ta rõ ràng hận không thể khiến hắn chưa bao giờ xuất hiện qua.

“Tôi còn không biết ông xem tôi là con trai đó, mặc kệ thế nào, có chuyện gì ông nói thẳng đi, tôi nghĩ ông cùng Bách phu nhân thực bề bộn nhiều việc, tôi cũng bề bộn nhiều việc.” Trải qua nhiều năm như vậy, khát vọng tình thương của cha đối với hắn, hận đối với Bách Tùng sớm tan thành mây khói, bây giờ còn lại chỉ là nhàm chán không hài lòng.

Bách Tùng có loại ảo não bị vạch trần, nhưng thê tử nắm giữ tay hắn làm cho hắn kiềm lại tính tình, “Ta muốn mày cưới con gái lớn Lưu gia, hai nhà đã công bố tin tức đám hỏi ra ngoài.”

“Ông nói cái gì? Tôi thế nào không biết chuyện này? Tôi vì sao phải kết hôn với đại tiểu thư Lưu gia?” Đại tiểu thư Lưu gia là danh nhân trong giới xã giao, sau khi kết hôn một lần, bởi vì bị chồng mình bắt gian trên giường mà ly hôn, từ đó chạy qua chạy lại giữa các nhân tình, từng vô số lần tung ra lời mời đối với hắn, nhưng hắn đối với phụ nữ tâm cơ nặng cũng quá mức phóng đãnh này thật sự không có hứng thú, không nghĩ tới, thế nhưng có một ngày có người muốn đổ cô ta đến trước mặt hắn.

“Ta là cha mày, nuôi dạy mày nhiều năm như vây, cho mày đến Nhật Bản học du học, đưa ra chút yêu cầu với mày có gì quá đáng.” Bách Tùng là người nói một không hai, tuyệt không chấp nhận kẻ nào chất vấn quyết định của hắn.

“Tôi đã có người trong lòng, tôi sẽ kết hôn, nên sẽ không cưới phụ nữ khác.” Bách Kiến Tề đứng lên, tuyên bố đàm phán thất bại, nếu biết gọi hắn trở về là nói cái chuyện không dinh dưỡng này, hắn căn bản không cần lãng phí thời gian.

“Bách Kiến Tề, mày sẽ không nghĩ mày có thể cưới con gái của Tô gia đi?” Bách phu nhân luôn luôn trầm mặc mở miệng, thanh âm chanh chua chói tai, “Tô Y Nguyên là đối tượng của Tư Hiền, mày đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, mày không xem xem xuất thân của mày so với Tư Hiền không thể so sánh được!”

“Bà nói cái gì?” Bách Kiến Tề xoay người dùng ánh mắt lợi hại nhìn thẳng Bách phu nhân, người phụ nữ cao quý trong trí nhớ nguyên lai đã già hỏng như thế, cho dù có trang điểm giỏi đến đâu cũng không che lấp được dấu vết năm tháng trên mặt bà.


“Tao nói mày tốt nhất cách Tô Y Nguyên xa một chút, cô ta sẽ gã cho Tư Hiền, tốt nhất quản tốt thân mình, cẩn thận tao đối với mày không khách khí!” Bách phu nhân bị ánh mắt nhìn chăm chú của Bách Kiến Tề mà lạnh cả người, nhưng vẫn mạnh miệng nói.

“Bà tốt nhất cùng con bà cách Tô Y Nguyên xa một chút, cô ấy là người phụ nữ của tôi!” Bách Kiến Tề vừa nghĩ đến tên hổn đản Bách Từ Hiền đánh chủ ý lên Tô Y Nguyên, liền hận không không thể một quyền đánh bay hắn.

“Bách Kiến Tề, mấy năm nay chúng ta chi nhiều tiền trên người mày như vậy, đây là lúc mày nên báo đáp chúng ta, nói thật cho mày biết, nếu không được Lưu gia giúp đỡ, Bách gia sẽ phá sản, vầng sáng nhị thiếu gia Bách gia bao phủ trên đầu mày sẽ biến mất.” Bách Tùng xanh cả mặt, nếu không đến mức vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không nguyện ý yếu thế trước đứa con hắn luôn luôn không muốn nhìn thẳng.

“Bách gia sắp phá sản?” Bách Kiến Tề luôn luôn không quan tâm chuyện Bách gia, ở trong lòng hắn tất cả này đều không quan hệ với hắn, Bách Tùng thế nhưng sẽ công khai nói ở trên người hắn chi bao nhiêu tiền, hắn mỗi ngày ăn bọn họ ba bát cơm, bất quá là vụng trộm ăn trong phòng bếp, cũng chỉ lấy một năm học phí đại học từ bọn họ, ân tình mày thực sự lớn ngập trời a, lớn đến mức hắn cần phải hy sinh tất cả để hoàn lại.

“Cho nên kế hoạch của các người là lợi dụng tôi cưới đại tiểu thư Lưu gia, đổi lấy tiền viện trợ Lưu gia, sau đó để cho Bách Tư Hiền đánh chủ ý lên Nguyên Nguyên, không thể không nói, các người lo lắng thực sự hoàn mỹ cùng ti bỉ, bất quá, có tôi đây hết thảy đều sẽ không thực hiện được, các người có lựa chọn cuối cùng, có thể cho Bách Tư Hiền cưới đại tiểu thư Lưu gia.” Thanh âm càn bình tĩnh, cảm xúc càng mênh mông, chỉ với việc Bách Tư Hiền đơn phương muốn đánh chủ ý lên Tô Y Nguyên, Bách Kiến Tề đã ghen tị muốn giết hắn.

“Câm miệng! Con ta phải kết hôn với tiểu thư khuê các có huyết thống cao quý, mà không phải là một dâm phụ, loại phụ nữ phóng đãng giống như ngươi con của một kỹ nữ, thật xứng!” Bách phu nhân oán giận nói, mấy năm nay Bách Kiến Tề như là cái đinh trong mắt bà, bà ta hận không thể vĩnh viễn không nhìn thấy hắn nữa.

“Các ngươi cảm thấy tôi sẽ khuất phục các người sao? Tôi đã trưởng thành, độc lập, không cần nuôi dạy cùng tiền tài của các ngươi giúp đỡ, về sau không cần lại tìm tôi vì loại chuyện nhàm chán này, các ngươi không muốn nhìn thấy tôi, tôi cũng không muốn nhìn thấy các người.” Cằm dưới Bách Kiến Tề buột chặt, hắn cùng Bách phu nhân đối thoại cũng không nhiều, nhưng chỉ cần mở miệng bà ta đều dùng ngôn ngữ khó nghe nhất công kích mẹ hắn, mặc kệ mẹ hắn làm cái gì, bà đã cho hắn sinh mệnh, hắn không thể bình tĩnh nhận vũ nhục của người khác đối với bà.

Bách Kiến Tề nhìn chung quanh với hắn mà nói vô cùng xa lạ này, từng trốn ở trong góc phòng nhìn lén phòng khách tráng lệ, từng ôm ý tưởng đơn thuần tốt đẹp, lần lượt cố gắng hòa hợp với gia đình, không nhìn phẫn nộ của Bách Tùng cùng Bách phu nhân, xoay người rời đi.

“Mày chẳng lẽ không muốn biết mẹ mày ở đâu sao?” Bách Tùng trước khi Bách Kiến Tề ra khỏi cửa tung ra mồi cuối cùng.

Bách Kiến Tề bước chân một chút, mở cửa đi ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui