Anh Ấy Ở Cạnh Phòng Tôi


Tiểu Hi nhờ Giang Thuần kèm môn tiếng anh nên cô cũng vui lòng chấp nhận lời nhờ vã.

Trong tuần cô sẽ có hai buổi tối tới quán trà sữa gần trường hôm nọ kèm bài cho Tiểu Hi.

Cô thấy lạ lắm tại sao phải là cái quán gần trường học này?
Chỗ này không phải ngày nào đám Từ Phó và Hứa Cường cũng đến, thỉnh thoảng bọn họ chơi đánh bài mới đến đây thì vô tình gặp.

Nếu nói Tiểu Hi muốn gặp Hứa Cường thì cũng không phải, cô luôn thắc mắc nhưng mà không tiện hỏi cho lắm.
"Phải đúng rồi, cậu cứ theo công thức này mà viết.

Tiếng anh cơ bản thì phải thuộc công thức, học tự vựng nếu biết rồi thì dễ lắm."
"Cậu thật sự học rất giỏi luôn đó Giang Thuần, bài cậu giảng còn dễ hiểu hơn giáo viên." Tiểu Hi ca ngợi cô.
"Nói quá không à." Giang Thuần được khen nên cũng cười như được mùa.
Tiểu Hi cũng cười cười rồi tiếp tục cắm cúi làm bài, điệu bộ học sinh ngoan này luôn xuất hiện ở trong mắt cô.
Giang Thuần trong lúc rảnh rỗi đợi cô bạn giải bài thì nhắn tin với đám bạn quỷ yêu.
Ân Trái Đào:Thuần ca ơi có biến (icon nhăn mặt)
Thuần Mỹ Nhân: ??? sao nhắn group này?
Bọn họ có hai group chat, một group chat sau này có bốn người bao gồm cả Trần Triết, còn một group cũ chỉ có ba người con gái bọn cô thôi.
Ân Trái Đào: badgirl nhà ta cải nhau với badboy, Tuệ nó nói anh Triết có người khác.

(Icon sướt mướt)
Tuệ badgirl:Thuần mày tìm giúp tao con nhỏ này, coi nó lý lịch ra sao.

(tin nhắn đính kèm hình ảnh)
Thiếu nữ tóc ngắn cực kì xinh xắn, đôi mắt to tròn, da trắng như sứ nhìn qua là biết kiểu con gái cừu non rồi.
Lâm Tuệ lần này gọi đích danh tên cúng cơm của cô, đủ hiểu chuyện quan trong tới mức nào.

Giang Thuần liền đồng ý ngay, chuyện tìm người cũng dễ thôi, hỏi cái ra đa Tiểu Hi là biết.
Cô gái này thật sự biết rất nhiều người, trong trường Tám Á hay là những ngôi trường lân cận đều có thể sẽ có thông tin.


Chỉ là trạc tuổi bọn cô, cô tin Tiểu Hi chỉ cần nhìn một bức ảnh mà khai hết lý lịch của cô gái trong ảnh luôn đó.
"Tiểu Hi tớ nhờ cái này, cậu biết bạn này không?" Giang Thuần giả vờ cười hỏi.
Quý Huyền Như em gái ruột của Quý An, học lớp 11A1 cũng thuộc dạng lớp chuyên với thành tích xuất sắc.

Tiểu Hi khai ra một đống thông tin, làm cho cô vô cùng khâm phục.

Cô bạn này quan hệ rộng ghê gớm, cái này cô cần học hỏi thêm rồi.
Giang Thuần tuy đã biết nhưng mà cũng không nói cho Lâm Tuệ nghe, tính tình Lâm Tuệ nóng nảy sợ là sẽ mất bình tĩnh bất cứ lúc nào.

Cô cũng không tin Trần Triết thay lòng đổi dạ, bọn họ quen nhau hai năm rồi, với lại gu của anh cũng không phải là dạng bánh bèo tiểu thư đó nữa.
Sau khi kết thúc "khoá dạy kèm" cô trở về nhà.

Giang Thuần thơ thẩn vào nhà, cũng không nhìn thấy Từ Phó đang nằm sofa bấm game.

Hắn thấy lạ, bình thường tốt xấu gì cũng chào hắn một tiếng rồi mới lên phòng mà?
Nhìn cái cách cô mất hồn, hắn biết chắc chắn là có chuyện gì đó rồi.
Giang Thuần tắm xong nằm ở trên giường, cô nghĩ mãi cũng không ra chuyện này.

Có nên hỏi trực tiếp Trần Triết không, nhưng mà chuyện này là riêng tư của người ta, hình như cô không tiện xen vào lắm.
"Giang Thuần?" Từ Phó đứng ở ngoài gõ cửa.
"Có chuyện gì không Phó đại ca?" Cô đi ra ngoài mở cửa, tùy tiện hỏi.
Hắn thấy giọng điệu của cô cực kì ủ rũ, rất hiếm thấy cô thế này.

Phải rồi, là chưa bao giờ nhìn thấy.

Cô hoặc là rất vui hoặc là rất tệ chứ cái kiểu buồn thiu như vậy thì chưa bao giờ thấy.
"Mẹ tôi đi công tác ở thành phố F mấy ngày, không có ai nấu cơm đâu.

Nếu cậu không biết nấu cơm thì ăn ngoài, còn nếu biết nấu thì chừa phần cho tôi." Hắn chỉ kiếm chuyện tìm cô để dò xét thôi, chứ cơm nước gì đó hắn cũng không có quan tâm lắm.
Giang Thuần nghe xong thở dài, cô đâu còn tâm trí nào để nấu cơm vẫn đang u sầu lắm.

Cô nhìn Từ Phó, định từ chối thẳng, nhưng chợt nhớ ra mấy lời Tiểu Hi nói lúc nảy.

Cô bắt đầu động não, Quý An là bạn gái của Từ Phó mà Quý Huyền Như là em gái ruột của Quý An vậy nếu cô muốn tiếp cận Quý Huyền Như thì cũng có thể thông qua Từ Phó.
Nghĩ vậy xong, hai mắt cô hướng về hắn giống như vừa khai sáng được chuyện gì đó.
"Từ Phó sao không thấy cậu đi chơi với bạn gái dạ?" Cô cười cười giả vờ quan tâm, hỏi thăm
"Nói cái gì thế?" Từ Phó nheo mắt nhìn Giang Thuần.
Cô nhướng mày xác nhận chính xác là cô muốn hỏi như vậy đó.
"Có nấu cơm không để biết mà tính này." Hắn đổi chủ đề rất nhanh, có vẻ như không thích nói chuyện này với cô.
Nhưng Giang Thuần thì không bỏ qua nhanh như hắn được, cô theo đuổi tới cùng.
"Quý An đó, dù gì chúng ta cũng ở chung nhà vậy mà cậu cũng không giới thiệu với tớ." Cô theo sau hắn xuống tới nhà, vừa đi vừa vặn vẹo hỏi.
"Quý An là ai?" Rồi hắn đáp một câu xanh rờn.
Giang Thuần nhìn hắn, Từ Phó cũng nhìn cô.

Quý An là ai?
Ủa?
Chuyện này?
"Quý An của A1, đội cổ vũ đỏ gì đó? Bạn gái của cậu mà sao cậu lại hỏi ngược lại tớ?"
"Không biết!"
"Ủa sao không biết?" Cô nhảy dựng lên với hắn, rõ ràng hắn phải biết chứ.

Cho dù không phải là bạn gái, hắn cũng phải biết cô gái đó chứ?
Từ Phó quay lưng đi, hắn rõ ràng đang nói xạo cô.

Giang Thuần chạy theo phía sau, cái gì mà không biết chứ rõ ràng là hắn biết.
Hắn đi vào bếp nấu mì tôm, hình như là buổi tối hắn chưa ăn cơm thì phải.
"Phó đại ca bật mí chút đi mà." Cô đứng ở bên cạnh chu môi nài nỉ.
"Đã nói không biết."
"Tớ thề là tớ giữ bí mật, xưa nay miệng tớ kín có tiếng luôn."
Người nào đó chế nước sôi vào tô mì, không muốn nói chuyện với cô nữa.

Giang Thuần kéo ghế ngồi bên cạnh, chuyện này cô nghĩ rồi Từ Phó là điểm sáng duy nhất.

Cô nhất định phải khai thác thông tin từ hắn mới được.
Giang Thuần chóng cằm nhìn hắn, càng ngồi càng sát để dễ nhõng nhẽo.
"Phó đại nói nghe một chút đi mà? Đi mà?"
"Dang ra xa." Hắn đẩy đẩy cô một cách đầy ghét bỏ.
Lạnh lùng...
Tàn nhẫn...
Không biết thương hoa tiếc ngọc...
"Tớ chỉ không muốn bạn gái cậu ủy khuất thôi.

Em của cậu ấy là Quý Huyền Như đang qua lại với đàn anh của tớ."
"Gì?" Từ Phó vốn không tiêu hoá được chuyện này, nên hắn mới hỏi lại.
"Đó đó tớ từ đầu tới cuối luôn nghĩ cho cậu mà." Giang Thuần cười nịnh nọt, lại kéo ghế sát một chút bắt đầu buôn dưa lê với hắn.
"Lúc trước ở trường học Triết ca bảo kê cho tớ, anh ấy là đàn anh có máu mặt trong trường.

Mà Triết ca bad lắm, em gái của bạn gái cậu mà dây vào là chết."
"Triết ca là cái người coi cậu là tâm can bảo bối đó hả?"
Nghe hắn hỏi xong Giang Thuần cố gắng động não, câu này là Vũ Phong nói, sao mà hắn nhớ dai quá vậy?
Giang Thuần gật đầu, coi nghĩ cứ mường tượng như vậy cho Từ Phó dễ hình dung.
Từ Phó đột nhiên không ăn nữa, dọn rửa nhanh chóng.

Hắn rõ ràng chưa ăn xong, cô nói cái gì sai đâu mà hắn quạo?
"Phó đại ca ơi, thiếu nữ khi yêu thường mù quáng.

Cậu có nói em gái của người yêu cậu cũng không nghe đâu, nhiều khi con bé còn có thành kiến với anh rể tương lai đó.

Cậu giao việc đó cho tớ là được.

Tớ cam tâm tình nguyện vì cậu mà xông vào biển lửa."
Giang Thuần nói nghe thật khoa trương, con người nghe là Từ Phó thật lãnh cảm.
"Phó đại ca cậu phải tin tớ, tớ có nhiều cách lắm.

Không ấy cậu ngồi lại đây bàn bạc một chút đi?"
"Sao? Chỗ dựa của cậu có tâm can bảo bối mới cậu liền không yên hả?"

Từ Phó nằm trên sofa coi điện thoại vừa hỏi, thái độ của hắn bất hợp tác cực kì.
"Tớ không yên lúc nào, lo cho cậu mà.

Anh Triết bad lắm, nữ sinh trong trường bị ảnh làm cho chết mê chết mệt xong bỏ á." Cô biện minh.
"Cậu cũng nằm trong số đó còn gì."
"Từ Phó cậu muốn nói cái gì?"
Giang Thuần cảm thấy Từ Phó rất khó nói chuyện, hắn đang nghĩ cái gì cô đoán không ra.
Thất bại!
Từ Phó không hợp tác, vậy cô lại nghĩ cách khác.
*
Sân trường đông đúc, học sinh đã tới giờ ra về.

Ai cũng đi cửa chính chỉ có Giang Thuần đi cửa sau, lén lén lút lút đi theo Quý Huyền Như.
Cách đó không xa chiếc moto đen quen thuộc đậu sẵn, cũng là người đàn ông mặc áo da mà cô chỉ nhìn bóng lưng là nhận ra ngay.

Trần Triết thật sự ra ngoài ăn vụng, vậy Lâm Tuệ của cô...!Thật thảm!!!
Giang Thuần núp sau vách tường, sợ anh phát hiện ra sẽ hỏng đại sự.

Sau khi tiếng moto xa dần, cô mới thở dài bóp trán, làm sao đây Lâm Tuệ mà biết được không lên cơn điên mới là lạ...
Buổi tối ở khu nhà cao cấp, đôi nam nữ đang âu yếm ôm nhau tạm biệt.

Từ phía xa, người phụ nữ mặc một cây đen, đội nón kết thấp che đi khuôn mặt xinh đẹp.

Lâm Tuệ thu một màn này vào trong mắt, Trần Triết thật sự đã phản bội cô.
Cô và anh yêu nhau hai năm, bắt đầu từ năm lớp 11.

Anh thích cá tính mạnh của cô, còn cô thích vẻ cà lơ phất phơ của anh.

Hai con người vốn tưởng không thể hoà hợp lại hoà hợp đến không tưởng, họ có hẹn thi chung một trường đại học vậy mà bây giờ anh bội ước.
"Bảo bối ngủ ngon nhé."
"Anh về cẩn thận."
Quý Huyền Như chạy vào nhà, thiếu nữ mới yêu lúc nào cũng e thẹn dễ thương như vậy.
Trần Triết lên xe đội mũ bảo hiểm, ánh mắt phóng ra xa thì bắt gặp hình ảnh quen thuộc đang đứng dựa tường hút thuốc lá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận