Ngày qua ngày cứ thế trôi qua, rồi dần dần đến ngày kỉ niệm 5 năm kết hôn của Tiêu Y và Ngự Phong, anh đã bí mật đặt hai vé máy bay và phòng khách sạn để đi du lịch tặng vợ.
Buổi tối hôm ấy, Tiêu Y đã xin phép về sớm để mua đồ nấu một bữa thịnh soạn làm chồng bất ngờ.
Cô còn mua sẵn một món quà cho anh và cất ở trong phòng.
Như thường lệ thì Ngự Phong về nhà, mở cửa rồi cởi giày.
Anh đưa tay mở công tắc đèn, đập vào mắt anh là 1 cô gái đang đứng đợi anh, cô ăn mặt 1 chiếc váy bó dài gợi cảm, trang điểm cùng son môi đỏ đậm, cả người cô toát lên vẻ quyến rũ và xinh đẹp.
Cô mỉm cười, giang tay ra, nói:
- Anh à! Chúc mừng kỉ niệm 5 năm ta kết hôn...Sao anh ngẩn ra đó? Bộ không đẹp hả?
- Ồ ra là vợ anh, cứ tưởng tiên nữ giáng trần xuống cơ.
À phải nói rằng hôm nay trông em như ác ma muốn quyến rũ anh.
Anh có nên bắt nhốt cô quỷ nhỏ này không đây?
- Anh đây là ai mà đòi bắt nhốt tôi? Tôi không chỉ quyến rũ anh thôi đâu, tôi còn phải mê hoặc người đàn ông khác...
- Em dám!
Ngự Phong quăng cặp ra ghế, vừa đi vừa nới lỏng cà vạt rồi lao đến hôn cô.
Anh nhấc cô lên, ánh mắt có chút hung dữ:
- Xem em dám chạy đi không?
- Em chịu thua, em chịu thua! Mà...bộ dạng ghen của anh đẹp trai quá đi!
- Em thử làm anh ghen thêm nữa đi, anh 'biến' em 3 ngày không xuống giường được luôn đấy.
- Ưm...Đừng hôn nữa, em xin tha.
Anh làm trôi son của em, tí em còn phải chụp ảnh đó.
- Ồ! Vậy ai đó không cho anh hôn, lại phải vứt tấm vé xem ca nhạc này rồi.
- Wa! Là ban nhạc mà em thích nè, mải lo chuẩn bị nên không có biết sẽ về đây biểu diễn.
- Hình như còn hơn tiếng nữa là bắt đầu rồi.
Hai tấm vé vip này...àizz..phải để đâu...
- Em hôn, em hôn anh ngàn lần luôn.
Moa...
- Hôm nào em cũng nhiệt tình như này...
- Thôi vào ăn cơm rồi mình rồi đi.
Nay em nấu nhiều món lắm nhé, toàn mấy món bảo bối thích thôi.
Mau lên, đặc cách cho anh ăn xong rồi đi tắm, còn em sẽ dọn dẹp.
- Thịnh soạn vậy sao?
Tiêu Y sau khi nhìn thấy tấm vé ấy, cô vui vẻ mà quên mất món quà mà mình chuẩn bị.
Đến khi ăn xong, Ngự Phong vào phòng lấy quần áo, anh mới cầm hộp quà lên có chút hoài nghi, nói to:
- Hộp gì của ai đây, vợ ơi?
- Á...Em quên mất.
Anh mở nó ra đi
Tiêu Y đang chuẩn bị rửa bát, cô vừa đeo gang, nghe anh nói, cô mới nói vọng ra.
Bỗng Ngự Phong nhẹ nhàng luồn tay qua ôm cô từ phía sau làm cô có chút giật mình ( Vì là người khá nhạy cảm).
- Gì vậy? Em đang rửa bát mà.
- Cảm ơn em, bảo bối yêu quý của anh.
Anh vui quá đi! Vừa hôm sinh nhật, em đã tặng anh nguyên bộ máy tính mới cao cấp ( Ngự Phong cũng là tay chơi game giỏi và thường xuyên sử dụng máy tính), giờ lại đôi giày mà anh chỉ thêm nó vào giỏ hàng cách đây có mấy ngày.
Vậy mà em..( anh dúi mặt vào lưng cô)
Tiêu Y cởi gang tay ra, quay lại, đưa hay tay lên áp má anh, dùng đôi mắt đầy tình yêu nhìn vào mắt anh:
- Vì em yêu anh chứ sao nữa? Anh cũng tặng em, mua cho em bao nhiêu đồ cơ mà.
Thôi mau đi tắm đi, ta còn đi.
Em sắp xong rồi đó.
- Nghe vợ hết.
À mà còn...thay bộ khác đi nghe chưa.
Chỉ được cho anh xem thôi.
- Rồi rồi.
Sau đó, hai người cùng đi xem buổi ca nhạc đến đêm mới trở về nhà.
Vì là buổi ca nhạc của thần tượng nên Tiêu Y quẩy hết mình.
Đến khi cất xe, cô mệt mỏi nên đã ngủ thiếp đi, Ngự Phong nhẹ nhàng tháo dây an toàn rồi bế cô.
- Anh làm em tỉnh à? Đừng dụi mắt, em vẫn đang trang điểm đó, cay mắt.
- Thả em xuống đi, anh định bế em lên à? Mệt lắm đó ( cô nói với giọng còn chưa tỉnh hẳn)
- Có thang máy mà, em ngủ tiếp đi, ôm cổ anh này.
Ngự Phong cứ thế bế cô lên rồi nhẹ nhàng đặt xuống giường.
Thấy cô đã ngủ say, anh vội thay quần áo giúp cô cho dễ chịu rồi tìm nước tẩy trang, cẩn thận lau mặt cho cô.
Anh cũng nhanh chóng thay quần áo, vệ sinh cá nhân.
Nhìn thấy vợ đang ngủ say, dù không muốn nhưng anh vẫn lay nhẹ, gọi cô:
- Em à! Dậy đánh răng xong ngủ tiếp.
Chẳng phải em nói không thích ngủ mà răng vẫn dính thứ gì đó hay sao?
- Nãy ăn xong em đánh rồi.
Anh nằm xuống ngủ đi.
Bảo bối ôm em!
Cô vòng tay lên ôm anh rồi kéo anh lên giường ngủ.
Nằm ngắm nhìn cô, anh vuốt nhẹ sóng mũi cô, rồi cười, thì thầm:
- Ngủ say vậy sao? Hôm nay không chỉ là kỉ niệm 5 năm ta kết hôn, mà còn tính ra hơn chục năm anh quen em, rồi theo đuổi em đó.
Anh vẫn còn món quà cho em nữa đó.
Đảm bảo em sẽ thích...
- Anh lẩm bẩm gì vậy? Ngủ đi...
- Nói mớ hay gì vậy? Thiệt là...Ngủ ngon, vợ yêu của anh ( anh hôn trán cô rồi ôm cô vào lòng)
Kết thúc một ngày êm đềm đầy ngọt ngào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...