An Tiểu Thư, Đại Thiếu Gia Thích Em !
3 tiếng ngồi trên xe mà mới đi được nửa quãng đường làm An An cảm thấy rất mệt . Cô ngủ thiếp đi lúc nào mà không biết . An An ngủ rất say , không những vậy cô còn có một giấc mơ rất đẹp . Trong mơ , cô thấy xung quanh mình toàn là hoa bách hợp trắng , những cánh hoa đang đung đưa trước gió tỏa ra một mùi hương rất dễ chịu . Từ xa , An An có thể thấy một anh chàng đang tiến lại gần cô , anh có mái tóc nâu hạt dẻ , da trắng ngang với những đóa hoa xung quanh , môi anh đang nở một nụ cười rất đẹp vớiAn An , cô cũng nhìn anh mỉm cười , một nụ cười vô cùng ngọt ngào . Thì bỗng , * Ào * An An cảm thấy toàn bộ người cô ướt sũng . Cô mở mắt ra thì thấy đúng là vậy thật . Người cô ướt như chuột lột , học sinh trong xe nhìn cô với ánh mắt lo sợ kể cả Vũ , Hân và Quân vì mọi người củng thừa biết , khi An An mà tức giận thì ôi thôi rồi lượm ơi ! Tên chọc giận cô phải lãnh đủ . An An liếc qua Thiên Kim thì thấy cô ta đang nhìn mình cười đểu .
-Ai làm ? – An An hằng giọng nói từng chữ một .
Không một tiếng nói . An An nhìn mọi người xung quanh thì không thấy ai dám hó hé gì hết , cô nhìn qua Vũ thì thấy anh liếc qua chỗ Thiên Kim , hiểu . An An móc điện thoại ra , bấm số gọi điện . Tiếng * Tút * mới vang đến tiếng thứ 3 thì bên kia đã có người nghe máy . Một giọng phụ nữ trầm , ấm phát ra ở đầu dây bên kia . Vũ như hiểu được mọi chuyện liền phẩy tay , nói :
-Quân , Hân chuẩn bị hành lý đi , 30 phút nữa chúng ta sẽ đổi xe .
Quân và Hân nghe thấy vậy , tuy không hiểu nhưng vẫn răm rắp làm theo . Đúng thật là 30 phút sau có 3 chiếc Roll Royce chặn ngay đầu cái xe 45 chỗ to tướng . An An lúc này vẫn ngồi yên một chỗ , mặt đanh lại . Bỗng một người phụ nữ bước xuống từ chiếc xe đầu tiên . Người phụ nữ này phải nói là có một sắc đẹp tuyệt trần , nhìn vào không biết là bao nhiêu tuổi . Bà mặc một cái váy bó sát đến đầu gối , mặc áo choàng lông thú , xách chiếc túi Hermes Limted và nhiều thứ khác . (( Cái này nhiều quá cho nên t/g kể không hết )) Ai nhìn vào cũng biết ngay là một phu nhân của một tập đoàn lớn . Bà bước lên chiếc xe to , vừa thấy bà thì cô giáo đã vội chạy tới , cúi đầu góc 45 độ :
-Chào phu nhân , phu nhân đến đây có việc gì ạ !
Bà ta mỉm cười , bình thản lướt qua cô giáo mà không nói một lời nào . Bà dừng chân tại chô của An An và Vũ đang ngồi . Bà nhìn Vũ cười nói :
-Cháu lớn lên đẹp trai hơn hồi đó luôn đấy Vũ .
-Dạ !! – Vũ cười đáp lại .
Rồi bà nhìn An An nói giọng cưng chiều :
-Con gái người con sao vậy ? Sao ướt như chuột lột thế !
Nghe bà ta nói với An An giọng điệu như vậy đều khiến mọi người trong xe xém chút thì ngã ngửa .
-Mẹ đến trễ . – An An nói giọng điệu khá khó là nghe .
-À ! Mẹ xin lỗi . Nhưng ai đã làm con gái cưng của nhà họ Trương thành ra như vậy ?
An An thấy mẹ mình hỏi vậy , cô liền liếc mắt qua chỗ của Thiên Kim . Mẹ cô như hiểu được ý của con gái , bà liền bước đến chỗ Thiên Kim , nói :
-Tôi thấy hình như Trần Thiên Á không biết dạy dỗ con gái mình thì phải .
Thiên Kim nghe được câu nói này , hình như nhỏ cũng cảm thấy nhột nhột . Nhưng nhỏ lại không biết gì về người phụ nữ đã nói ra câu khiến mình * Nhột * , liền hỏi :
-Bà là ai ? Sao bà biết mẹ tôi .
Người phụ nữ đối diện Thiên Kim mỉm cười hiền thục đáp :
-Cô về hỏi mẹ cô coi , bà ta biết An Triệu Khuê là ai không ? Ta không chắc là bà ta sẽ cho cô biết nỗi nhục năm xưa của mình .....Nhưng ta chắc chắn là bà ta sẽ cho cô biết về tôi đó .
Thiên Kim nghe xong câu này thì mặt nhỏ đờ ra . Thấy Thiên Kim như vậy An An cũng thấy thõa mãn lắm rồi :
-Đi thôi ! – An An nói .
-Ờ - Vũ , Hân và Quân đồng thanh nói .
Rồi 3 người bước khỏi cái xe to con và cùng nhau bước vào cái xe Roll Royce trước mặt . Trương phu nhân thì bấm điện thoại gọi cho ai đó . Khi bên kia đã nghe máy bà nói : “ Vợ xong phía bên đây rồi đó , phía bên đó chồng giải quyết đi nhá ! “ Rồi bước ra khỏi xe , để lại những ánh mắt kinh ngạc của tụi học sinh xung quanh .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...