Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

" Tạch tạch tạch tạch, tạch tạch tạch tạch..." đồng hồ báo thức đầu giường kêu vang bám riết khôngtha, sau một lúc lâu trong chăn mới vươn một bàn tay ra sờ soạng tắt chuông báo thức, Diệp Huyên kéo tóc dài đầy đầu, mở di động ra nhìn: "Mười giờ..."

Hôm qua mới có một trận mưa to, hôm nay cũng là cái ngày nắng gắt. Ánh nắng ấm áp dào dạt từ ngoài cửa sổ sát đất rơi vào, tuy cách rèm cửa sổ, vẫn có thể thấy một mảnh màu vàng chói mắt. Nàng chen chân vào đá một cước ở trên mông nam nhân: "Rời giường."

"Ừm..." Nam nhân phát ra một tiếng hừ nhẹ mơ mơ hồ hồ, cánh tay lại vắt ngang ôm thắt lưng Diệp Huyên, thân thể trần trụi tinh tráng thuận thế áp lại, hắn vừa động, Diệp Huyên mới phản ứng lại, đại gia hỏa đáng giận kia còn đang cắm trong hoa huy*t nàng, hơn nữa bởi vì động tác vừa rồi mà nhanh chóng gắng gượng đứng lên, khí phách hiên ngang, hiển nhiên đang hưng phấn đầy đầu.

"Đứng lên", Diệp Huyên đành phải đẩy Cố Dần Thành một phen, tối hôm qua làm xong rồi nàng thật sựquá mệt, mơ mơ màng màng liền ngủ, cũng không đi tắm rửa, hiện ở trên người giữa hai chân dính nhớp, muốn xuống giường đi rửa mặt, lại bị Cố Dần Thành ôm không động được thân, "Em đói bụng, nhanh đi nấu cơm."

Nghe nói như thế, Cố Dần Thành mới thả lỏng cánh tay, chậm rì rì mở hai mắt, trong đôi mắt đen tràn đầy ý cười thoả mãn, "Làm sao có thể đói, tối hôm qua anh đút cho em còn chưa đủ no?" nói xong, bàn tay to đầy ám chỉ đè lên bụng nhỏ của Diệp Huyên.

Diệp Huyên đỏ mặt lên, thẹn quá thành giận: "anh đến cùng có đi hay không, không đi em tự mình đi."


Cố Dần Thành đã ngồi dậy, thấy con thỏ nhỏ tức giận trừng mắt với mình, biết nàng là đang giận mình tối hôm qua làm nàng quá mức ngoan độc, không chỉ có ác độc thao đến hơn nửa đêm, gậy th*t mộtkhắc cũng không lấy ra, đổ tinh dịch d*m thủy trong bụng nhỏ liên tục trừu sáp, làm hại Diệp Huyên không thể chịu được văng lên cao triều, còn mất mặt tiểu ra.

Cố tình Cố Dần Thành da mặt dày đùa nàng: "Con thỏ nhỏ sao lại tiểu, hửn? À... Nguyên lai là tiểu bi bi thật chặt không giữ được nhiều tinh dịch như vậy, chồng dùng đại dương v*t thao lỏng một chút cho em được không?"

Diệp Huyên mắt nước mắt lưng tròng, còn cắn môi trừng hắn: "anh mới không phải chồng em, em không có quan hệ gì với anh, ô ô... Đừng sáp, thật trướng, em sai rồi... em sai lầm rồi, chồng, chồng cầu anh tha em..." -- đúng là không cứng rắn được vài phút, ngay lúc nam nhân sáp làm đã khóc cầu lên.

Hiển nhiên Diệp Huyên cũng nghĩ tới tình cảnh tối hôm qua dâm loạn không chịu nổi kia, nhất thời càng thêm không cho Cố Dần Thành sắc mặt tốt, kéo chặt chăn trên người, quay người đi không để ý hỗn đản kia, Cố Dần Thành dướn người qua, ở trên mặt, trên người nàng hôn rồi lại hôn, nàng cũng cố gắng không phản ứng.

Lại cọ xát một lát, nam nhân mới đầy mặt tiếc nuối xuống giường, trần thân thể đi phòng rửa mặt. Diệp Huyên nghe được tiếng nước ào ào truyền đến, thế này mới nhẹ nhàng thở ra cầm lấy di động, tổ nghiên cứu bên kia gửi thư cho nàng, nói là thí nghiệm có điểm mới phát hiện, hỏi nàng hôm nay có thời gian đến hay không.

Diệp Huyên vừa nghĩ, Cố Dần Thành hôm qua mới từ thế giới phụ trở về, nàng cùng với hắn đã hơn nửa năm không gặp, đừng nói con sói to kia muốn dán lên, nàng kỳ thực cũng rất nhớ Cố Dần Thành. Dù sao thí nghiệm cũng không xảy ra cái gì, chờ ngày mai nghỉ phép xong rồi nàng lại đi cũng không muộn.

Nàng quyết định chủ ý, vì thế trả lời lại cho trợ thủ, lại theo lệ thường hỏi tiến trình của thí nghiệm. Bên kia trả lời hết thảy như thường, cũng có nghĩa là thí nghiệm vẫn không có trọng đại đột phá gì. Diệp Huyên cũng không giận, từ khi bắt đầu triển khai nghiên cứu này, nàng đã chuẩn bị tốt đánh trường kỳ. Dù sao nàng là kim đan tu sĩ, thọ nguyên kéo dài không nói, làm tu luyện từng bước, chỉ biết càng sống càng lâu.

Bởi vì thực lực của nàng ở trongg nhóm quản lý viên thời không cũng coi như không tệ, cho nên nàng tuy rằng nhập chức mới nửa năm, khi đưa ra ý muốn khai triển nghiên cứu này, cũng không gặp nhiều lực cản. Bất quá nguyên nhân căn bản, vẫn là ở chỗ Cố Dần Thành toàn lực duy trì.

Quản lý viên thời không tuy rằng là nhân viên chính phủ, nhưng bởi vì tính chất công tác đặc thù, cho tới nay, đều không có ngành lệ thuộc rõ ràng, chỉ trực thuộc ở bộ An toàn quốc gia, cục Hành động đặc biệt. Công tác này phiêu lưu lớn, đối với viên chức yêu cầu lại rất cao, cho nên nhân viên rất thưa thớt.

Cố Dần Thành năm đó là quản lý viên thời không nhóm đầu tiên, hiện thời mấy trăm năm đi qua, hắn từ thế giới tu chân trở về, đồng sự bất quá cũng mới mấy chục người. Mà đồng kỳ với hắn có người hi sinh vì nhiệm vụ, có người sau khi bị thương yêu cầu rời đi, có người lại bởi vì không bỏ được rời thế giới phụ, phản bội đồng nghiệp, cùng một giuộc với người xuyên không.


Lòng vòng dạo quanh, Cố Dần Thành nghiễm nhiên thành quản lý viên thời không có thực lực mạnh nhất, tiếp nhận chức vị chủ quản.

Có hắn đại Boss này, Diệp Huyên đưa ra ý tưởng muốn khai phá hệ thống mới, có thể để nhóm quản lý viên tạm thời hồn xuyên, không cần thiết mạnh mẽ đoạt xá, tuy rằng có không ít người coi là ý nghĩ kỳ lạ, tổ nghiên cứu này vẫn là thuận lợi xây dựng nên. Diệp Huyên thân là tổ trưởng tổ nghiên cứu phải ở lại thế giới chủ, đương nhiên không cần đi thế giới phụ trường kỳ làm nhiệm vụ.

Nhưng Cố Dần Thành, thân là Nguyên anh tu sĩ, thần hồn cường đại, tuy rằng còn không đạt được mức tùy ý xuyên không trong vũ trụ hư không, nhưng mỗi lần thân xuyên cũng sẽ không có lo âu tính mạng, thường thường đi thứ thế giới đuổi bắt một ít người xuyên không tội ác tày trời, bắt đầu thường xuyên làm kiếp sống công sai.

Lúc này hắn cũng vừa bắt về một quản lý viên thời không phản bội đồng nghiệp lúc trước, ở một thế giới phụ nguyên thủy, hoang tàn vắng vẻ, lưu lại hơn nửa năm, mỗi ngày làm bạn cùng dã thú, cuộc sống buồn tẻ đừng nói, còn nhớ con thỏ nhỏ trong nhà đến trảo tâm cong phế. Cho nên ngày hôm qua vừa về nhà, quần áo còn chưa kịp đổi, đã khiêng Diệp Huyên lên thẳng phòng ngủ lầu hai.

Ép buộc cả đêm, cuối cùng ăn no, Cố Dần Thành cảm thấy mỹ mãn đứng ở trước bồn rửa nướng bánh mì, một tay cầm cái nồi, một tay nắm cái chảo, Diệp Huyên rửa mặt xong, mặc áo ngủ đi ra, chính là thấy bóng lưng hắn để trần thân mình hát tiểu khúc. Toàn thân chỉ quấn một cái tạp dề, còn là màu phấn hồng phát rồ!

Diệp Huyên nhịn không được thở hắt ra: "anh có thể mặc quần vào không?"

Cố Dần Thành thái xong bánh mì bỏ vào trong mâm, lại đổ sốt lên salad, cười tủm tỉm đi tới: "không cần thiết", không đợi Diệp Huyên nói chuyện, lại thêm một câu, "Dù sao cũng phải cởi."


Diệp Huyên: "..." Dâm thú!

=====================================================

Thống nhất trả lời một chút vấn đề

1. nguyên nhân con thỏ nhỏ mất trí nhớ rất sớm đã giải thích, là khai phá hệ thống cộng tình xảy ra ngoài ý muốn cho nên mất trí nhớ, phần này sẽ không miêu tả kỹ càng

2. thành lập cục quản lý xuyên không và học viện xuyên không sẽ ở trong phiên ngoại, phần này cũng sẽ không thể miêu tả chính diện, bởi vì thật muốn viết là phải rất nhiều nội dung, có thể mở chương mới

3. tóm lại lúc trước phục bút đều giải thích, nếu không viết thì phải là phía trước đã giải thích rồi ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận