Trải qua một đêm, sáng sớm ngày thứ hai Trần Lâm tỉnh dậy nhìn sắc trời vẫn còn mờ tối, sau khi vệ sinh và rửa mặt xong thì bầu trời cũng đã rõ sáng hơn nhiều.
Đây đã thành một thói quen của Trần Lâm, dậy sớm hít thở khí trời khi còn tinh khiết sẽ khiến đầu óc minh mẫn hơn nhiều và cơ thể cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Trần Lâm nhìn sang căn phòng kế bên đó là căn phòng của Trần Tôn thấy vẫn đang đóng cửa nên chắc vẫn chưa tỉnh giấc, sau đó Trần Lâm liền bước qua con đường đi dọc theo dãy tường dài tới đằng sau thư viện.
Mở cửa bước vào lúc này sắc trời cũng đã rõ hơn nên có thể nhìn kỹ được bên trong rồi, bên trong là một không gian cũng khá rộng với nhiều kệ sách rất cao được sắp ngay ngắn bên nhau.
Phải mất tới hơn một canh giờ Trần Lâm mới lau chùi vệ sinh xong được cả căn phòng này.
- Cuối cùng cũng xong.
Thở dài một tiếng, Trần Lâm dọn dẹp mọi thứ rồi đi tới phía trước đẩy cửa bước ra ngoài.
Những âm thanh ồn ào bắt đầu vang lên đây là phía trước của Thạch Lạc thư viện cũng là bên ngoài đường chính.
Nhìn khung cảnh tấp nập người qua kẻ lại cảm giác của Trần Lâm cũng thỏa mái hơn nhiều sau đó liền hít một bụng hơi sâu.
- Tiểu Trần trông có tinh thần nhỉ.
Chỉ thấy ở phía xa đi qua ánh mắt nhìn về phía Trần Lâm trông có vẻ hiền từ.
- Từ lão bá khỏe, Trần Lâm cũng tươi cười đáp lại.
Gọi là Từ lão cũng chỉ cười không tiếp tục đáp lại, chân vẫn bước đi đều đi qua Trần Lâm rồi tiếp tục hòa vào dòng người rồi chầm chậm mất bóng.
- Hồng bá khỏe.
- A Quách bá bá.
- Trần tiểu tử, sớm nhỉ.
- Chào Khương thẩm.
- Hàn thúc cho hai cái man đầu.
- Có ngay.
Trên con đường Trần Lâm đi dọc theo hai bên là các sạp hàng quán bán với nhiều loại khác nhau, tiếng chào hỏi cũng vang lên nhộn nhịp cả con đường vì trần này cũng không quá lớn nên hầu như mọi người trong trấn đều quen biết nhau cả.
Sau khi đưa cho Hàn thúc hai quan tiền Trần Lâm liền quay về lại thư viện để bắt đầu công việc trông coi của mình.
Cộng việc của Trần Lâm cũng không có gì ngoài trông coi thư viện cho mượn sách thu sách và vài công việc lặt vặt khác, đây là công việc khá nhẹ nhàng rảnh cũng có thể đọc sách giải sầu.
— QUẢNG CÁO —
Sau khi ăn sáng xong Trần Lâm bắt đầu với công việc thường ngày của mình
Từ sáng Trần Lâm đã dọn dẹp xong hết cả rồi nên bây giờ cũng không còn việc gì để làm Trần Lâm liền đi xung quanh để kiểm tra và sắp xếp lại từng kệ sách.
Trong thư viện chủ yếu là sách thánh hiền nên công việc này cũng khá là đơn giản, lâu lâu là một vài sách về binh pháp, huyền giới, thương gia xen lẫn vào trong Trần Lâm chỉ cần lấy ra và xếp lại vào những kệ kế bên là được.
Trong khi đang loay hoay sắp xếp cũng như tiện thể trả lại cuốn sách hắn mượn đêm qua vô tình Trần Lâm thấy một cuốn sách cũ kỹ nằm sâu bên trong.
Trần Lâm lấy cuốn sách ra khỏi kệ chỉ thấy bên ngoài cuốn sách trông hơi cũ kỹ một vài góc đã bị rách mất.
Tầm long gia truyền bảo đàm.
Trần Lâm hiện lên vẻ mặt say xưa, thích thú sau đó nhẹ nhàng mở cuốn sách ra.
Trước giờ hắn chỉ đọc sách thánh hiền với lại số sách của thư viện này rất nhiều trong mấy năm qua hắn cũng chỉ đọc được một nữa số sách này mà thôi.
Tự cuốn sách đã hiện lên một vẽ huyền bí.
- Lão phu Vũ Huyền Đức.
- Không biết ngươi là ai nhưng khi ngươi đọc được Tầm long gia truyền bảo đàm tức là người có duyên với lão phu.
Trần Lâm thì thào đọc nhưng từ trong sách viết rồi từ từ đi lại chiếc ghế nhỏ ngồi xuống.
Vạn vật đều có căn nguyên.
Thiên địa như một cái nôi, thiên có long tức địa ắt tất có, bao gồm Long, Huyệt, Sa, Thủy, Hướng hợp làm Ngũ Quyết.
Long tức là sơn mạch, đất là thịt của rồng, đá là xương, cỏ cây là râu tóc, địa mạch đi đứng nhấp nhô là rồng.
Trước tiên đỉnh nhô cao là tổ, đỉnh thứ đến là tông, sau đó hai đỉnh bên trái bên phải là phụ mẫu.
Bắt đầu từ tổ tông mà thấy thai tức dựng dục của phụ mẫu.
Cuối cùng xem xét hình thế mà tìm huyệt.
Ở xa thì long mạch dài, đắc thủy nhiều, ở gần thì long mạch ngắn, đắc thủy ít.
Trần Lâm đọc mà chữ hiểu chữ không khuôn mặt đăm chiêu nhìn như có vẻ suy nghĩ vừa lại như không đầu to như cái trấu.
- Thiên địa kỳ nhân
- Vẫn là sách thánh hiền dễ đọc
Trần Lâm than lên một tiếng rồi hạ cuốn sách xuống dùng tay trái xoa xao nhẹ vùng thái dương trông dáng vẻ có chút bất lực nhưng nhìn sâu trong ánh mắt của hắn vẫn hiện lên vẻ sáng ngời
— QUẢNG CÁO —
- Thảo nào cuốn sách này để đây lâu vẫn không ai đọc hay mang đi.
Trong phong thủy lấy đắc thủy làm ưu tiên, tàng phong là kế đến, vì vậy long mạch từ xa đến thường là nước chảy dài mà đến, cho nên mới nói "Nguồn xa chảy dài"
Trần Lâm dù không hiểu rõ lắm nhưng vẫn tấm tắc xưng kỳ hắn đọc lại càng thấy cuốn hút.
Thảo nào trước giờ vẫn rất nhiều người truy cầu long mạch địa bảo, chỉ cần vô tình có được là cả gia tộc thậm chí hậu nhân đều có thể thay đổi vận mệnh vĩnh viễn trường tồn.
Nghe nói năm xưa có người tên là Thạch Đằng cũng là vô tình đạp trúng long mạch xong quyết định lưu lại đó lấy vợ sinh con cháu rồi sau này ngày càng lớn mạnh phát triển thành một cái Thạch gia mà bá chủ cả một vùng trăm dặm quanh đó.
Nhưng có được long mạch và giữ được nó lại là hai chuyện hoàn toàn khác trước giờ cũng đã có rất nhiều gia tộc vì vô tình chiếm được long mạch mà bị các gia tộc thế lực khác lớn hơn hoặc tập hợp lại tiêu diệt.
Bởi vậy long mạch như cục than bỏng tay cầm được thì như một bước lên mây mà không giữ được thì lấy huyết nhục ra đánh đổi, thất phu vô tội hoài bích có tội.
Âm Dương theo lý khí.
Địa chia theo "Ngũ Thế"
Chính thế - Long mạch phát xuất từ phương Bắc hướng về phương Nam.
Trắc thế - Long mạch phát xuất từ phía tây, kết huyệt ở phía bắc, mà hướng về phương Nam.
Nghịch thế - Long mạch ngược với thủy mà hướng lên, thủy thuận chảy xuống.
Thuận thế - Long mạch thuận theo thủy mà hướng xuống, thủy nghịch mà chảy lên.
Hồi thế - Thân long mạch quay về sơn tổ làm hướng.
Sơn mạch lại chia ra làm chín gọi là “ Cửu Long Mạch”
Hồi long - Hình thế uốn lượn, hướng về tổ tông giống như rồng khoanh hổ ngồi.
Xuất dương long - Hình thế uốn lượn vươn tới giống như con thú ra khỏi rừng, con thuyền vượt biển.
Giáng long - Hình thế sừng sững uy nghi, núi cao dốc đứng, giống như nhập triều đại tọa, phi ngựa phất cờ
Sinh long - Hình thế cong lượn, tầng tầng lớp lớp, như con rết dương chân, như chuỗi ngọc, như dây leo.
Phi long - Hình thế bay lượn, trầm bổng nhanh nhẹn, như con nhạn vút lên, như chim ưng sải cánh, hai cánh mở rộng như phượng múa loan bay.
Ngọa long - Hình thế vững vàng chắc chắn như hổ ngồi, như voi đứng, như trâu ngủ, như tê giác nằm.
— QUẢNG CÁO —
Ẩn long - Hình thế bàng bạc, mạch lý tiềm tàng, hiện lên như tấm thảm trải dài ra.
Đằng long - Hình thế cao xa, to lớn hiểm trở như vút lên trời cao, mây mù giăng tỏa.
Lãnh quần long - Hình thế dựa theo, thưa dầy tụ hợp như bầy hươu, bầy cừu chạy, như bầy cá bơi, như bầy chim bay.
Đang bất giác miên man suy nghĩ chợt phía trước vang lên âm thanh cắt đứt luồng suy nghĩ.
Bịch.
Trần Lâm nhìn ra thì thấy một tiểu muội trông rất khả ái trên người mang một chiếc váy nhỏ màu vàng, khuôn mặt tròn với đôi mắt to tròn đen bóng tóc được buộc dài về phía sau ở trước thì hai bên tóc mái dính cả vào trán và mặt do mồ hôi hai bên tiết ra.
Dưới chân có một chồng sách nhỏ, nhìn qua có thể đoán được là do ôm chồng sách quá nặng mà cả khuôn mặt đều mà mái tóc đều dính vào với nhau.
- Lâm ca ca muội đi tới trả sách cho ca.
Âm thanh của tiểu muội muội vang lên khuôn mặt hướng về phía Trần Lâm mỉm cười vẻ ngây ngô khả ái.
- Linh nhi không phải là chút sách sao không để buổi chiều ca tới lấy.
- Không sao Lâm ca chỉ là sách này muội đều đọc xong hết rồi giờ muốn đổi mới.
- Linh nhi lại khiến ta phải mở mắt ngắm nhìn rồi.
Trần Lâm đứng dậy đi tới phía trước cười nói đáp lại.
- Đều là học từ Lâm ca.
Trần Lâm hơi lắc đầu mỉm cười cũng không đáp lại.
Được gọi là Linh nhi là cháu gái của Từ lão bá mà Trần Lâm mới gặp bên ngoài lúc sáng, chỉ nhỏ hơn Trần Lâm có 2 tuổi nhưng do cơ thể khá nhỏ nhắn nên nhìn sơ qua chỉ như mới mười một mười hai tuổi mà thôi.
Trước đây có một lần Từ lão bá nhờ Trần Lâm trông coi Linh nhi giùm với lại nhà của Từ lão bá cũng gần đây nên sau này đều những lúc Từ lão đi vắng tiểu muội này đều chạy sang bên này chơi với hắn.
Dần dần thấy Trần Lâm chỉ mãi đọc sách không để ý tới Linh nhi vậy là cũng bắt chước học theo Trần Lâm đọc sách nơi này đến bây giờ lúc nào cũng tới hỏi sách rồi mang về nhà đọc.
Hơn nữa ngộ tính của Linh nhi rất cao hầu như các sách đều xem rất chuôi chảy thậm chí chỉ cần nhìn qua một hai lần là có thể nhớ kỹ nội dung rồi.
Trần Lâm cũng rất vui vẻ và cưng chiều tới tiểu muội muội này.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...