Ẩn Sát

"Điểm này chúng ta cũng rõ, nhưng theo những gì mà chúng ta biết. Viêm Hoàng Giác Tỉnh lần này phản ứng tương đối nhanh, dường như trước khi vị Trương tiểu thư kia đến Mỹ, bọn họ đã có người ở nơi này, triển khai bảo vệ cho nàng."

Castro cười:

"Đương nhiên, không cần lo lắng, một chút lực lượng bảo vệ này, chúng ta không để vào mắt, dù cho cái vị Thôi Quốc Hoa,Thôi tiên sinh có danh hiệu là Bất Tử ở đây... thì cũng nên nhớ rằng đây là nước Mỹ, nhiều chuyện hắn không làm được."

"Chúng ta đương nhiên hiểu lực lượng ở nước Mỹ."

Sứ giả Nhật Bản phụ họa cười theo:

"Hơn nữa, Viêm Hoàng Giác Tỉnh ở nước Mỹ, chắc cũng không phải là nhân sĩ được hoan nghênh?"

"Ha hả, bình thường là vậy, nhưng sau sự kiện lần trước, FBI cùng Cục Quốc An Tạo Vật Kỳ Tích có địch ý với chúng ta rất lớn, bọn họ vận dụng ảnh hưởng trong chính phủ, muốn cho hai tổ chức này giúp đỡ, đương nhiên... ta cũng thích bọn họ nhúng tay vào."

Nhe răng cười, điện thoại trên bàn vang lên, nam nhân tên là Castro cầm lên, sau một lát úp máy nói:

"Trên thực tế, người của chúng ta hiện giờ đang tiến hành thăm dò sơ bộ, ta nghĩ ngày mai chúng ta có thể hành động. Đến lúc đó, Độ Biên tiên sinh có thể mang theo Trương tiểu thư quay về Nhật Bản, ta nghĩ đây chắc là một chuyến lữ trình vui vẻ..."


Hoa tuyết vẫn bay như trước, trong nhà hàng, đầu bếp vẫn đang nói.

"Vậy thì chúng ta có điểm giống nhau rồi, ta hận New York..."

Công bình mà nói, đây đúng là một nam nhân có mị lực, cho dù mạo muội tới gần, nhưng nụ cười rất thành khẩn, cách nói chuyện cũng không đáng ghét như người khác, tướng mạo thì không phải là hoa hoa công tử, nếu như bình thường, thì đa số phụ nữ sẽ cười mà phụ họa gật đầu theo, một số ít có khả năng trở thành hoa si. Nhưng mà, khi hắn nói tới chữ hận New York, thì ánh mắt nàng kia nhìn chằm chằm vào chiếc xe dừng ở ven đường, cười đứng lên, thuận tay cầm áo gió, đem tiền đặt ở trên bàn.

"Có người nói, tin tưởng vào Chúa, thì tất cả mọi tội lỗi đều được tha thứ."

Thấy nàng nói như vậy, nam tử bỗng nhiên có chút mê hoặc, vô ý thức gật đầu, lúc này mới thấy trên tay nữ tử là một quyển Thánh Kinh, nhưng mà, thoạt nhìn đã biết nó là Thánh Kinh được in lậu, điểm này vừa xem là hiểu ngay.

"Ca ngợi Chúa."

Âm thanh đó giống như là châm chọc, nhưng ngoại trừ câu nói này ra, những thứ khác của nàng đều hết chỗ chê, nàng khoác áo gió, trực tiếp đi ra ngoài cửa, hoa tuyết đầy trời.

Nam tử há to miệng, hơn nửa ngày mới bất đắc dĩ thở hắt ra, một gã phụ vụ nam đi tới thu dọn đồ đạc, cười nói:

"Sam? Ngươi cũng bị cự tuyệt ư?"

"Thỉnh thoảng cũng phải có."

Sái cười, ánh mắt không tự chủ được chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, thấy thiếu nữ Trung Quốc kia đang đi dọc con đường, hoa tuyết rơi lên chiếc mũ tennis và áo khoác của nàng trông thật lung linh.

Phố xá vẫn như trước, đèn đường sáng trưng, hai cảnh sát vẫn ở góc đường nói chuyện phiếm, cách đó không xa một chiếc xe nhỏ mở cửa xe, một người bình thường cầm một cốc cà phê ngồi vào trong xe, dường như đang muốn lái đi.

Phía trước cửa sổ, nữ tử đừng bước, dường như nhớ lại cái gì đó, đi tới bên cạnh chỗ người kia dừng xe, lúc này người kia đã vào trong xe, cô gái phủ một cái gì đó lên cửa xe, trông giống một thứ gì đó hình tròn. Trong nháy mắt, sắc mặt và động tác của người bên trong xe dường như có chút cổ quái.

Bọn họ đang nói gì đấy?

Trong lòng không tự chủ được sinh ra nghi hoặc, từ phía sau nhìn lại, chỉ thấy cô gái kia dường như giật mình, cửa xe đột nhiên vỡ nát, hắn còn chưa kịp định hình xem chuyện gì xảy ra, thì cô gái đột nhiên cởi khóa áo gió, trên tay nàng lúc này là 2 khẩu súng tự động, một cây nhắm thẳng vào người ngồi sau tay lại, một khẩu bắn thẳng vào đầu một người Mỹ đang từ cửa sau của xe lao tới.


Cả đời hắn chắc chắn là sẽ không quên được cảnh tượng này. TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn

Trong sát na, khi tiếng súng vang lên, người bên trong nhà hàng cũng có thể nghe rõ, cách một cái cửa sổ thủy tinh, trong hoa tuyết đầy trời, đầu người kia như dưa hấu vỡ nát, máu chảy tung tóe, họng súng kia không chút do dự bắn thẳng xuống phía dưới, đạn đi tới đâu là người nọ bị xé nát thành những mảnh nhỏ, vô số huyết nhục bắn khắp nơi, tạo thành những vệt màu đỏ trên mặt đất.

Mấy giây sau đó, chiếc xe con đã bị bắn phá điên cuồng, trông nó méo mó bẹp dúm, hai người bên trong xe bị bắn tới mức máu thịt bầy nhầy, có một người trốn thoát, nhưng mới chạy được vài bước đã bị dòng xe cộ đụng bay ra ngoài, sau đó là những thanh âm hỗn loạn vang lên, một tai nạn giao thông lớn ngoài ý muốn đã xảy ra.

Đưa tay chống vào mui xe, thân hình cô gái kia bay qua chiếc xe con, hạ xuống trước mặt người muốn chạy trốn, lúc đó, hai gã cảnh sát mới kịp phản ứng...

Mới qua canh ba, những người đang ngủ bị tiếng súng đánh thức, bàn chuyện về tiếng súng ở nước Mỹ thì có nói suốt ngày, nhưng tiếng súng dày đặc như thế này thì cho dù ở New York cũng hiếm khi thấy.

Cầm lấy ống nghe điện thoại mini, bên trong truyền ra thanh âm của Thôi Quốc Hoa:

"Man Đầu, mau ra đây..."

"Cái gì..."

Từ cửa phòng bệnh xông ra ngoài, ánh đèn xuyên qua những cửa kính chiếu vào hành lang sáng rực, hắn đi tới trước cửa sổ, khi nhìn xuống phía dưới thì kinh ngạc há to miệng.

Phía dưới bệnh viện, con đường lớn lúc này đã bị dòng xe cộ hỗn loạn làm tắc, hơn 10 chiếc xe va chạm với nhau, ở ven đường đối diện, có một chiếc xe bị nổ đang cháy hừng hực, trong một khoảng không gian nhỏ, có một người Mỹ cả người đẫm máu đang cố gắng bò dậy chạy trốn, thỉnh thoảng lại ngã xuống, phía sau hắn một bạch y nữ tử đang chậm rãi đi theo, trong tay mang 2 khẩu súng tự động, trông nàng giống như là đi từ trong ngọn lửa ra ngoài, cảm giác lạnh lùng làm cho người xem cũng phải cảm thấy run rẩy.

Hoa tuyết bay múa đầy trời.


Tiếng thét chói tai ở trên đường phố không ngừng vang lên, bởi vì vụ tai nạn xe cộ này nên mọi người chạy trốn khắp nơi, người Mỹ đẫm máu kia cố gắng bám vào một chiếc xe đứng dậy, nữ tử phía sau giơ súng, bóp cò.

Theo tiếng súng, máu bắn tung tóe, toàn bộ bàn tay của người kia bị bắn thành thịt nát, trong tiếng kêu thảm thiết, hắn thống khổ lăn lộn trên mặt đất, tay còn lại đang bịt đoạn tay đã cụt tới bả vai, máu tươi không ngừng chảy ra.

Có lẽ do hắn khỏe mạnh, nên không bị ngất đi, hai chân hắn dậm mạnh lên mặt đất, vô ý thức lùi bức, cô gái kia vẫn chậm rãi đi theo hắn.

Trong tình hình này, một số người con gái trong những xe ven đường đã chạy trốn nhưng mới chạy được vài bước đã nôn mửa liên tục.

Bên cạnh đó không xa, một chiếc xe cảnh sát cũng bị bắn cho nát tươm, hai cảnh sát cầm súng trốn ở phía sau xe, dùng bộ đàm liên hệ với tổng bộ:

"Trên đường XX xảy ra vụ bắn nhau, đã có người chết..."

Tuyết lớn, trên đường ô tô húc nhau nằm lăn lóc, máu tươi văng khắp nơi, xe cộ thì bốc cháy, tình cảnh y hệt như ngày tận thế. Vậy mà cô gái kia vẫn ung dung đi lại. Mặc dù ở nước Mỹ đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên Man Đầu (Bánh màn thầu) nhìn thấy cách giết người như thế này.

Nam nhân kia mới đi được vài bước, cô gái kia lại giơ súng lên, trực tiếp bắn nát một cái chân của đối phương, khi đạn lan tới bắp đùi, thì hắn đã không còn chút khí lực nào nữa ngã xuống, tiếp theo đó là chân còn lại, tay còn lại, vai...

"Chuyện này... Rốt cuốc là chuyện gì xảy ra..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui