Ân Nhân À Anh Chờ Em Lâu Rồi


Ả Thượng đang tìm thông tin của Dương Diệc Nhiên trong những thời gian gần đây.

Điện thoại bỗng dưng reo điên cuồng làm ả tức tối mà hét vào điện thoại như con hổ gầm:
- Alo!!! Gọi cái gì lắm thế hả!!!?
- Chào Thượng tổng, gặp nhau rồi! Tôi là em gái của Dương Diệc Nhiên, Dương Châm!
- Cái móe gì lúc nào tao cũng đụng phải họ Dương thế, câm cái mồm lại và tắt cái điện thoại đi!!!
- Cô cứ bình tĩnh, tôi có thông tin tốt cho cô khiến cho cô có thể xử lí con tiện nhân đó.
Thượng Vi Phương nghe đến đây mở to hai con mắt:
- Cái gì?
- Hẹn nhau gặp mặt đi! Quán cafe phố Trân Diễm.
- Ok, 30 phút nữa gặp!- Ả như thấy mình gặp may, phấn chấn hẳn lên.
" Hóa ra tưởng cô ta như thế nào, hóa ra đến cả người nhà cũng phải thù hằn, chắc chắn là cô ta không phải dạng người tốt đẹp gì".
****************
Dương Châm nhấp môi li rượu vang trên tay.

Ả đội một chiếc mũ làm ra vẻ quý phái thần bí.


Thượng Vi Phương cũng từ cửa bước vào.
- Xin lỗi! Để cô phải đợi lâu rồi.
- Không sao, tôi cũng mới đến, mời ngồi.- Dương Châm dơ tay vẻ cung kính.
- Hôm nay cô gọi tôi tới đây là muốn bàn tới chuyện của Dương Diệc Nhiên sao?
- Tôi có nghe qua lão Lâm béo tập đoàn Tầm Bách từng kể về một vụ dan líu của Thượng tổng và con điếm đó.

Có phải cô bị ả đó dìm gần chết tói nơi không?
Thượng Vi Phương dằn mạnh li nước xuống chiếc bàn gỗ yếu ớt:
- Chết hẳn tới nơi! Hấp hối! Thân gần bại danh gần liệt!!
- Tôi biết, chúng ta có cùng chung cảm giác đau khổ do con tiện nhân đó gây ra.

Theo tôi bây giờ, nếu chúng ta tách riêng mà xử lí, e là ả sẽ có người chống lưng phía sau.

Tốt hơn hết ta nên hợp tác lại chiến một trận với ả ta thì tốt hơn.
- Cô có kế sách gì?
- Có vẻ như Lục tổng là đối tượng mà ả đang muốn lấn tới...
- Phải rồi, làm cho anh ấy ghét nó! Và cuối cùng là tấn công!

Dương Châm nham hiểm gật đầu.
- Thượng tổng, chắc chắn cô phải biết nhiều hơn tôi về anh ấy, đặc biệt tôi cũng sẽ cung cấp thông tin về ả ta và có thể tạo ra bãi scandal khiến ả SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT! Chi bằng ta trao đổi cho nhau và tìm cách tiếp cận gián tiếp.
- Nghe cũng được đấy! Kết bạn wechat đi!
Họ yên lặng một lúc...!và Thượng Vi Phương lại mở lời lần nữa:
- Tôi có một ý tưởng rất hay! Cô muốn nghe không?
- Cô nói đi?
- Để cô ta bị một đám đàn ông cưỡng gian là xong.

Thử hỏi khi cô ta trông như vậy, Lục tổng có còn dám đụng đến nữa không?
- Cô tính thế nào để thực hiện thành công?
- Qua đây!
Họ thì thầm với nhau vẻ bí mật lắm và người ngồi gần nhất xung quanh hai ả cũng không biết họ nói gì.

Xong xuôi còn vụng ta ra vẻ hợp tác thành công.
- Nhớ đừng trễ hẹn! Tôi tin vào thực lực của cô!
- Tất nhiên rồi Thượng tổng! Chúc may mắn.
Họ bước đi ngược chiều nhau trong màn chiều ấm sắp sang thu.

Chính họ vùng có một mục tiêu cần diệt nhưng cùng có một mục tiêu để lấn tới, đó chính là Lục Lăng Sở.
" Đừng vội mừng, chỉ là quân cờ của tôi mà thôi..."
Lợi dụng nhau, mà lại đi cấu kết với nhau, màn kịch này sắp chuyển đến một kịch tính mới rồi, thật đáng mong chờ...
------------------------------------------------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận