Thạch Lang ngẩng đầu, hít sâu một hơi.
Anh quay qua nhìn Quý Hàm Chương, chờ cậu cũng ngẩng đầu đối mặt với mình, anh mới thở dài, vươn tay lên xoa xoa khuôn mặt Quý Hàm Chương, nói: "Nào có ai lại như cậu.
"Quý Hàm Chương đưa tay lên sờ chỗ bị Thạch Lang xoa xoa, khó hiểu mà hỏi: "Em thế nào cơ?"Thạch Lang trầm mặc nhìn cậu, một lúc sau mới nói: “Nào có ai hẹn người ta lên giường xong, qua ngày hôm sau lại tìm đối phương tố khổ chứ.
” Anh mỉm cười, có chút châm chọc nói: “Cũng đâu phải là người yêu.
”Quý Hàm Chương nhìn Thạch Lang, như hiểu mà không hiểu, nhưng cậu có thể nghe ra được sự thờ ơ trong lời nói của Thạch Lang, không hiểu thế nào lại có chút chạnh lòng.
Cậu ngẩng đầu nhìn Thạch Lang mấy lần, cuối cùng cúi đầu, gõ gõ ngón tay lên mặt kính, nhỏ giọng thầm thì nói: "Cho dù không phải là người yêu thì cũng không cần phải vô tình, qua sông đoạn cầu thế đi.
"Nghe Quý Hàm Chương như vậy, Thạch Lang sững sốt, sau lại thấy tức giận đến bật cười.
Rốt cuộc ai mới là người vô tình?Thạch Lang cảm thấy mình bị coi như cây gậy mát xa hình người vậy, cũng không muốn tranh cãi với một tên nhóc láo lếu như Quý Hàm Chương làm gì, chỉ xua tay đuổi người, "Cậu về đi.
"Quý Hàm Chương vậy mà không đi, vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn chằm chằm Thạch Lang, liếm liếm môi lên án Thạch Lang, "Em vốn đâu cần phải bị đau như vậy, tất cả đều là lỗi của quản lý hết.
"Thạch Lang chỉ nhìn cậu mà không tiếp lời, cậu cũng theo đó nhìn chằm chằm vào Thạch Lang, không biết xấu hổ, tiếp tục lầm bầm: "Lần cuối cùng kia em đã nói không muốn rồi, vậy mà anh thúc vào em chẳng khác gì đang cưỡi ngựa phi nước đại hết, còn dùng sức mạnh thế kia, thúc vào vừa sâu vừa tàn nhẫn…”“Quý Hàm Chương!” Thạch Lang nghe không nổi nữa, lớn tiếng cắt ngang, “Cậu còn muốn xin nghỉ phép nữa không?”Quý Hàm Chương ngước mắt nhìn Thạch Lang, mắt hấp háy, đứng thẳng người rồi đột nhiên lại nói một câu không liên quan: "Quản lý, em muốn đi công tác với anh.
"Từ tối hôm qua đến giờ, tâm tình Thạch Lang vẫn luôn không tốt, anh quả thực không muốn nhiều lời với Quý Hàm Chương chút nào, huống chi là mang Quý Hàm Chương cùng đi công tác.
Quay đầu lại, anh tuỳ tiện kiếm cớ, "Lần trước cậu nói không đi nên tôi đã đem chỉ tiêu này cho người khác rồi.
"Quý Hàm Chương vẫn không từ bỏ, "Là ai?"Thạch Lang nói ra một cái tên, Quý Hàm Chương đứng đó một lúc rồi gật gật đầu: "Bỏ đi.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...