Ăn Ngon Bén Mùi
Thạch Lang biết Quý Hàm Chương nhất định là không thoải mái, nhưng anh chỉ là không muốn dừng lại.
Quý Hàm Chương không lên tiếng, anh vẫn cứ hướng bên trong mà thúc vào.
Vào đến tận cùng, lông mu bị dính vào nếp gấp cửa huyệt đã được côn thịt nong phẳng của Quý Hàm Chương, hai viên trứng dái no đủ cũng dán sát vào xương cùng của cậu.Nếu không vào hết thì phim cũng kết thúc ở đó luôn rồi.Thạch Lang cảm nhận được nhục đạo của Quý Hàm Chương đang chặt chẽ siết chặt lấy côn thịt của anh đến mức phát đau.
Thở ra một hơi, anh cười rồi vươn tay sờ lên đôi môi tự cắn đến mức trắng bệch của cậu, nhướng mày hỏi: “Đau không? Vẫn chịu được chứ?"Quý Hàm Chương nhìn anh với đôi mắt ướt át, hàm răng vừa buông lỏng liền cất tiếng nghẹn ngào.
Cậu mở rộng hai chân không dám nhúc nhích, chỉ dám ngẩng đầu liếc nhìn một chút hạ thân nơi cậu và Thạch Lang đang gắn kết, sau đó lại ngã phịch xuống gối, như sắp khóc mà nói với Thạch Lang: "Em hối hận rồi, đau quá à, Thạch Lang, anh rút ra được không, em không muốn làm nữa đâu.
"Thạch Lang không những không rút ra mà còn nắm lấy chân cậu đặt lên vai anh, nghiêng đầu hôn lên bắp chân cậu, rồi lại nhìn vào mắt cậu, khàn giọng nói: "Muộn rồi, giờ cậu có không muốn cho tôi làm thì tôi cũng sẽ trói cậu lại mà tiếp tục thôi, hay giờ cậu muốn tôi trói cậu lại?"Quý Hàm Chương giật mình, sau đó thút thít lắc đầu, nói rằng cậu không muốn bị trói đâu, cũng lên án anh, "Bọn họ nói dối cả, kỹ thuật của anh chẳng tốt chút nào hết."Thạch Lang vui vẻ, vừa xoa vuốt dương vật vì đau mà mềm xuống của cậu vừa chậm rãi thúc vào, "Bọn họ không nói dối đâu, chút nữa thể nào em cũng sẽ cầu xin tôi đụ em thật nhanh, thật tàn nhẫn thôi."Quý Hàm Chương thật sự không dám tin, Thạch Lang vừa động một cái cậu đã cau mày nín thở, lắc đầu mím môi làm ra vẻ mình không thể chịu đựng nổi.
Thạch Lang hơi nâng eo của cậu lên một chút, sau đó bắt đâu thêm sức mà đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy, mỗi lần đi vào đều cọ vào một điểm có thể khiến cậu sướng run người.Điểm nhạy cảm bị chạm đến, tiếng rên rỉ của Quý Hàm Chương nhất thời liền thay đổi, ẩn nhẫn khó nhịn mà hừ lên.
Thạch Lang cứ như vậy mà làm cậu không nghỉ.
Chỉ một lát sau, ngón chân cậu đều đã quắp lại, hai chân lúc thì kẹp chặt lúc lại buông lỏng, hẳn là rất thoải mái..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...