Ẩn Môn Thiếu Chủ

Một khoản vay có người đảm bảo?

Con số lớn đến 300 triệu?

Ninh Chiết nghe vậy, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Tôn gia không phải sắp sứt đầu mẻ trán để giữ gia sản hay sao?

Cha con nhà đó muốn vay 300 triệu để làm gì?

Muốn cứng chọi cứng với Đường gia? Không phải bị ngu chứ?

Với sức lực như gà bệnh của Tôn gia, đừng nói cho vay ba trăm triệu, cho dù có vay ba tỷ cũng không làm được gì Đường gia ấy chứ!

Sau lưng Đường gia có Tân gia ủng hộ!

Nghĩ tới đây, Ninh Chiết vội vàng nói với Tô Minh Thành: "Chú Tô, chuyện này không đúng đâu!"

Tô Lan Nhược nhíu mày, chen ngang giành hỏi trước: "Cái gì không đúng? Chỗ nào không đúng?”


Ninh Chiết nhíu mày nói: "Tôi nghe được thông tin là Đường gia tuyên bố muốn làm cho Tôn gia phá sản, Tôn gia lúc này tìm Tô gia để bảo lãnh vay ngân hàng, chỉ sợ là có ý đồ xấu đấy!”

“Tôi thấy cậu mới không có ý tốt!”

Triệu Thục Viện nhịn không được nữa, nổi giận đùng đùng nói: "Hôm qua cậu gài bẫy hãm hại Vân Thạch, giờ lại ở đây châm ngòi thổi gió lại còn vu khống cha con người ta. Cậu có phải là vẫn còn tơ tưởng Lan Nhược nên mới không muốn nó ở cùng một chỗ với Vân Thạch hay không?”

Triệu Thục Viện nổi giận.

Bà ta đã nhận định Tôn Vân Thạch này là con rể của Tô gia rồi!

Ninh Chiết và con gái đang chờ nhận giấy chứng nhận ly hôn vậy mà cái tên phế vật đó còn chưa từ bỏ ý định, muốn phá hoại mối quan hệ giữa Tôn Vân Thạch và con gái bà ta, bà ta tuyệt đối không cho phép!

“Bà câm miệng hoặc là cút khỏi đây cho tôi!"

Tô Minh Thành tức giận trừng Triệu Thục Viện một cái, mỉm cười hỏi Ninh Chiết: "Cậu nghe được tin này từ đâu vậy?”

“Diệp Khinh Hậu nói cho tôi biết” Ninh Chiết trả lời.

Tô Lan Nhược lắc đầu cười: "Tuy rằng tôi không biết Diệp Khinh Hậu này rốt cuộc là ai, nhưng lời của hẳn cũng đâu có chứng cứ xác thực là đáng tin đâu! Nếu Đường gia thật sự muốn đối phó Tôn gia, chúng tôi sẽ nhận được tin tức trước anh đấy Ninh Chiết”

Nể tình Ninh Chiết tối hôm qua xả thân cứu mình, Tô Lan Nhược cũng không nói quá khó nghe.

Còn nữa làm ơn đừng có nhắc cái tên Diệp Khinh Hậu nữa!

Ninh Chiết mỗi lần gây rắc rối đều lôi tên người này ra để kiếm cớ.

Gặp ai không biết còn tưởng Diệp Khinh Hậu này là nhân vật lớn nào đó xưng hùng xưng bá một phương, cực kỳ khó lường ấy chứ!

“Đúng vậy! "Triệu Thục Viện đồng ý gật gật đầu.

Ninh Chiết than nhẹ một tiếng, giương mắt nhìn Tô Lan Nhược: "Nếu cô không tin, có thể gọi điện thoại cho Diêu Chấn Hải, hôm nay lúc tôi và Diệp Khinh Hậu nói chuyện, anh ta cũng có mặt”


“Cậu đúng là vừa ác độc vừa dai như đỉa!" Triệu Thục Viện hừ lạnh một tiếng, đen mặt nhìn Ninh Chiết: "Cậu còn không phải là muốn Lan Nhược gọi điện thoại đi hỏi lung tung, sau đó chọc cho Diêu tổng khó chịu, không vui, khiến Tô gia gặp rắc rối sao!”

“Được rồi đấy!" Tô Minh Thành cắt ngang lời Triệu Thục Viện: "Chúng ta hôm nay tới đây ăn cơm, không nói chuyện này nữa, bà có định để tôi ăn bữa cơm đàng hoàng tử tế không vậy?!"

Nói xong, Tô Minh Thành lại nháy mắt với Tô Lan Nhược, ý bảo cô tạm thời dẹp chuyện nhà họ Tôn sang một bên.

Chủ đề này mà còn kéo dài, bữa cơm này chắc chắn ông nuốt không trôi mất.

Tô Lan Nhược hiểu ý, lập tức không nói thêm gì nữa.

Ninh Chiết bất đắc dĩ nhìn bọn họ, sau đó hạ quyết tâm, anh sẽ nói với Tô Thanh Y chuyện này để cô thuyết phục bọn họ.

Cũng không thể trơ mắt nhìn Tô Minh Thành nhảy. và người nhà ông ấy nhảy vào hố lửa.

'Đây chính là bảo lãnh cho người khác vay 300 triệu của ngân hàng đấy!

Nếu Tôn gia không có tiền để trả thì sao? Thì lúc đó Tô gia lãnh đủ chứ sao!

Sau khi không nói chuyện vay tiền của nhà họ Tôn nữa, bầu không khí cuối cùng cũng dịu đi một chút.

Có Tô Minh Thành ở đây, Triệu Thục Viện cho dù nhìn Ninh Chiết không vừa mắt, cũng không dám châm chọc, khiêu khích Ninh Chiết nữa.

Sau một thời gian rất dài, kể từ lúc anh kết hôn với Tô Lan Nhược, đến tận bây giờ anh và người nhà này mới cùng nhau ăn một bữa cơm mà không cãi cọ, cũng không có ai rời đi trước!


Tô Minh Thành tâm trạng không tệ, tiếp tục cùng Ninh Chiết uống rượu.

Lại thêm một chai rượu trắng nữa được khui.

Ninh Chiết tửu lượng rất tốt, ngay cả một chút vệt đỏ trên mặt còn không có, trái ngược với Tô Minh Thành lúc này đã say quắc cần câu.

Sau khi ăn xong, mọi người đều ra về.

Ninh Chiết vừa ngồi lên xe taxi liền gọi điện thoại cho Tô Thanh Y, kể với cô chuyện Đường gia muốn đối phó với Tôn gia và cả việc Tôn gia muốn Tô gia bảo. lãnh cho khoản vay 300 triệu ở ngân hàng. Sau khi cân nhắc đắn đo anh vẫn bảo Tô Thanh Y đi khuyên nhủ bọn họ.

Tuy rằng Tô Thanh Y không hài lòng với cái tính thiếu quyết đoán của Tô Lan Nhược nhưng đây là chuyện lớn, có khả năng ảnh hưởng đến toàn bộ Tô gia nên cô không dám chậm trễ, lập tức đồng ý với Ninh Chiết.

“Lan Nhược, con tin tưởng ánh mắt của cha và ông nội con, đừng ly hôn với Ninh Chiết, Ninh Chiết tuyệt đối phù hợp với con hơn Tôn Vân Thạch!”

"Tối hôm qua con cũng thấy, lúc đám vệ sĩ kia chữa súng vào chúng ta, suy nghĩ đầu tiên của Ninh Chiết không phải chạy trốn mà là chắn ở trước mặt cha con đấy Lan Nhược!"

Nó có thể thay cha đỡ súng, nếu có chuyện xảy ra với con, chẳng lẽ nó không đứng ra bảo vệ con sao Lan Nhược?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui